Con trai 3 tuổi ngất lịm trước cái tát của bố chỉ vì: 'Con không yêu ông bà nội'
Nhìn cảnh chồng dang thẳng cánh tay vạm vỡ, tát vào mặt con, ruột gan tôi như có ai xát muối. Thấy tôi bênh con, chồng còn chửi bới: "Nó như thế này cũng tại cô mà ra đó".
Tôi đã cân nhắc rất nhiều và quyết định viết đơn ly hôn. Hiện tại, tôi đang về bên ngoại sống. Nhiều người bảo tôi cứ bình tĩnh, vợ chồng sống với nhau, sao để chỉ vì một chuyện nhỏ mà rời bỏ.
Nhưng chỉ có tôi mới hiểu, bản chất của vấn đề không hề nhỏ, khi mà người đàn ông ấy vốn dĩ không hề coi trọng vợ con. Với anh ta, chỉ có bố mẹ, có gia đình anh ta là nhất.
Tôi về làm dâu nhà anh đến giờ được 4 năm. Trong suốt khoảng thời gian đó, tôi luôn cố gắng làm tròn bổn phận dâu con của mình. Vợ chồng tôi sống ngay cạnh nhà ông bà nội, tuy khác nhà nhưng chung một sân. Ấy vậy mà, kể từ khi tôi mang bầu cho đến lúc sinh con, bố mẹ chồng hầu như rất ít khi sang chơi.

Kể từ khi tôi mang bầu cho đến lúc sinh con, bố mẹ chồng rất ít khi sang chơi với cháu. (Ảnh minh họa)
Ngày tôi sinh con, mặc dù mẹ chồng ở ngay nhà bên cạnh nhưng bà lấy lý do mệt, không thể phụ tôi chăm con được. Không còn cách nào khác, tôi phải đón mẹ ruột tới dù quê ngoại ở cách đó cả trăm cây số.
Tôi không thể về bên ngoại ở cữ vì nhà tôi kinh doanh, cần có người trông cửa hàng. Chồng tôi đi nhập hàng suốt ngày, nên tôi buộc phải ở lại để còn giao dịch, mua bán.
Suốt 1 năm đầu, mẹ đẻ tôi phải bỏ công, bỏ việc qua đây trông con cho tôi. Dù vất vả là vậy nhưng mẹ tôi còn khổ tâm khi bố mẹ chồng cứ để ý từ nồi cơm bà nấu cho tới cái sân bà quét. Mẹ tôi đi trông cháu giúp mà cứ như người ở vậy.
Có lần thậm chí tôi còn nghe rõ mẹ chồng nhắc nhở chồng tôi: "Mày đi làm cả ngày, cũng phải lưu ý, giờ mẹ con nó sống kè kè với nhau thế, rồi có bao nhiêu của cải, nó dấm dúi cho mẹ nó hết thì công cốc đấy con ạ". Tôi nghe mà giận sôi máu.
Và rồi, đúng theo những gì mẹ dặn, từ sau hôm đó, chồng tôi không còn dám để tiền nhiều ở nhà nữa. Sáng nào trước khi đi, anh cũng mở hòm tiền cầm đi gần hết, chỉ để lại vài đồng tiền lẻ để tôi trả lại khách khi mua hàng mà thôi. Tôi căm giận lắm, nhưng nghĩ vì con, vì cái, nín nhịn đi cho xong.

Tôi căm giận lắm, nhưng nghĩ vì con, vì cái, nín nhịn cho xong. (Ảnh minh họa)
Hết 1 năm, con cứng cáp, mẹ tôi về. Những ngày sau đó là cảnh hai mẹ con tôi tự vật lộn với nhau. Nhiều hôm khách khứa đông, con tôi chơi lê la ở ngoài sân, sợ con nghịch cái gì đó nguy hiểm, tôi chạy sang gửi ông bà nội. Nhưng rồi bán hàng bên này, tôi nghe thấy tiếng quát tháo xoe xóe nhà bên, tiếng bà mắng chửi thằng bé vì tội nghịch.
Nghe tiếng con khóc ré lên vì sợ hãi, tôi lại hớt hải sang đón con về. Từ đó, tôi tự dặn lòng, thà bán ít hàng đi một tí, còn tự trông con chứ tuyệt nhiên không dám nhờ ông bà nội.
Mang tiếng là cháu nội nhưng với bố mẹ chồng tôi, tôi không thấy họ yêu quý gì cháu cả. Chưa bao giờ ông bà mua cho cháu một món quà, dù nhỏ thôi. Đó là chưa kể, ông bà còn quát tháo, mắng mỏ nó suốt ngày. Trẻ con rất nhạy cảm, không quý nó là nó tự động không thân thiện.
Ấy vậy mà chồng tôi lại không ở nhà nên không hiểu. Tối nào về anh cũng phàn nàn, bảo tôi phải năng cho con sang chơi với ông bà nội. Tôi nói thì chồng gạt toẹt đi: "Tôi còn lạ gì, mấy nàng dâu như các cô lúc nào cũng ác cảm với bố mẹ chồng. Nhưng nó là máu mủ nhà này đấy, cô có cấm cũng không được đâu. Đừng để con nó không gần gũi ông bà".

Thấy chồng nói vậy, tôi lại cố phải cho con sang chơi. Nhưng chỉ được hơn 1 tuần, mẹ chồng tôi lại phàn nàn với chồng:
"Vợ mày ở nhà không phải làm gì, thế mà tối ngày nó ném con sang đây. Ông bà thì già rồi, hơi sức đâu mà trông, nó nghịch như quỷ ấy. Đã xác định đẻ con ra thì phải trông nom nó, đây cứ vất văng vật như thế, ai rảnh mà gánh cho".
Một lần nữa, chồng lại chửi tôi. Với anh ta, bố mẹ như một thứ gì đó không thể nào động vào. Tôi biết thân biết phận, từ đó, không bao giờ cho con tự ý sang nhà ông bà. Mỗi tối, tôi bế con sang ngồi chơi nửa tiếng rồi bế con về.
Mọi chuyện trở nên quá sức chịu đựng của tôi trong một lần đoàn cô dì, chú bác nhà chồng từ tận Sài Gòn ra chơi. Nhà tôi bận túi bụi để chuẩn bị cơm nước tiếp đón mọi người. Sau bữa cơm, ai cũng xúm vào khen con tôi đẹp trai, kháu khỉnh, ngoan ngoãn.
Bố mẹ chồng tôi thấy vậy, mát mày mát mặt lắm, liền ra ôm lấy cháu rồi hỏi:
"Thế con có yêu ông bà nội không?"
Thằng bé mới 3 tuổi, nó không phải là diễn viên để làm tốt màn kịch ấy. Nó thật thà trả lời:
- "Con không, con chỉ yêu bà ngoại thôi".
Con còn chưa kịp chạy ra khỏi vòng tay bà nội, gương mặt ông bà nội thất sắc, còn chồng tôi thì kéo nó xềnh xệch ra ngoài, dơ cả bàn tay to vạm vỡ lên tát một cái trời giáng vào mặt nó:

- "Ai dạy mày cái thói mất dạy đấy? Là mẹ mày đúng không? Con với chả cái, hỗn hào?".
Trước cái tát như trời giáng đó, con tôi ngã xuống rồi ngất đi. Tôi bủn rủn chân tay lao tới ôm lấy con. Ơn trời là thằng bé đã tỉnh lại ngay sau đó. Tôi uất nghẹn còn chưa kịp lên tiếng thì chồng tôi đã chỉ thẳng tay vào mặt quát:
- "Tất cả là tại cô hết, đúng là con hư tại mẹ. Cô dạy nó nói những cái kiểu như thế đúng không? Cô định ngăn cản tình cảm giữa nó với gia đình bên nội à?".
Quá uất ức, tôi bế con lên, lao vào nhà cầm theo cái túi xách rồi bắt xe về bên ngoại mặc sự can ngăn của các cô dì. Tối hôm đó, tôi viết đơn ly hôn để giải thoát mình khỏi người chồng tồi tệ.
Theo Khampha

Bị mẹ chồng coi thường vì mẹ tôi thách cưới 100 triệu
Tâm sự - 5 giờ trướcMẹ chồng coi thường từ chuyện tôi có bầu trước khi cưới, đến chuyện gia đình tôi nghèo phải thách cưới lên đến 100 triệu đồng. Bà còn nói số tiền đó tuy nhỏ đối với nhà trai nhưng nó là thước đo liêm sỉ của gia đình tôi…

Ly hôn vẫn phải ở chung vì chưa bán được nhà, vợ chồng cũ dở khóc dở cười
Tâm sự - 6 giờ trướcLy hôn lẽ ra phải là dấu chấm hết để mỗi người tìm cho mình một cuộc sống mới. Nhưng với tôi và chồng cũ, dấu chấm ấy lại… treo lơ lửng, vì căn nhà chung vẫn chưa bán được.

Làm 40 mâm cỗ đón quý tử, 3 năm sau chồng chết lặng khi xét nghiệm ADN
Tâm sự - 18 giờ trướcCuộc đời tôi quả là một trò đùa của số phận. Kể từ ngày nhận kết quả xét nghiệm ADN, tôi cảm thấy nhục nhã và chán chường.

Từ ngày tôi kiếm được ít tiền đi, vợ làm những việc khiến tôi muốn khóc
Tâm sự - 18 giờ trướcGĐXH - Từ ngày tôi kiếm được ít tiền đi, tôi nhận ra vợ không còn yêu thương mình như trước nữa. Cảm nhận của tôi rất rõ ràng.

Đối xử tệ bạc vì nghĩ mẹ già phân chia tài sản không đều, sau khi bà qua đời, tôi đau đớn khi biết sự thật
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Có những sự việc xảy ra, dù có hối hận, có day dứt nhưng cũng không thể nào quay ngược được thời gian để sửa lại được nữa. Và tôi đang ở trong hoàn cảnh như vậy…

3 con giàu có, nhưng tuổi già tôi vẫn chọn viện dưỡng lão: Lý do khiến ai cũng bất ngờ
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Thay vì chờ đợi con cái về chăm sóc, tôi chủ động đưa vợ vào viện dưỡng lão, sống những ngày tuổi già an nhàn bằng chính số tiền mình tích góp.

Hai người ngoại tình: Ba gia đình tan vỡ, một đứa trẻ chưa kịp chào đời và sự thật trớ trêu
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Hai người ngoại tình. Cái giá của nó là 3 gia đình tan vỡ, một đứa trẻ chưa kịp chào đời và 3 đứa trẻ khác sẽ lớn lên trong những gia đình đổ vỡ.

Hoang mang cực độ khi con trai dắt bạn trai về ra mắt
Tâm sự - 2 ngày trướcCon trai tôi tình cảm và hơi yếu đuối từ bé, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ đến tình huống trớ trêu nó dẫn bạn trai về giới thiệu là người muốn gắn bó cả đời…

Mẹ già tai biến, vợ nhất quyết không chăm, tôi đành ngậm ngùi đưa ra quyết định cay đắng
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH – Tôi không biết mình làm thế là đúng hay sai. Cũng không biết tương lai phía trước sẽ như thế nào nhưng hiện tại, tôi vẫn luôn áy náy trong lòng, đầu óc không thực sự thoải mái.

Tưởng tuổi già được quây quần bên cháu, tôi bất ngờ bị 'tiễn' về quê cùng một khoản tiền
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Chỉ một khoản tiền gần 300 triệu đồng cùng lời nhắn ngắn ngủi đã khiến tôi tỉnh ngộ, tuổi già chỉ có thể dựa vào chính mình.

Một câu dặn của chồng về tài sản nếu con cái hỏi trước lúc lâm chung, 3 năm sau cứu trọn tuổi già của vợ
Tâm sựGĐXH - Trước khi trút hơi thở cuối cùng, chồng bà khẩn thiết căn dặn một điều. Ba năm sau, bà mới hiểu rằng, nhờ giữ trọn lời hứa ấy, tuổi già của mình mới thực sự được tự do.