Cuộc sống cam chịu khác gì địa ngục?
Mai An là một cô gái Hà Nội thành đạt. Giữa phố thị tấp nập, lúc nào cũng ồn ào náo nhiệt. Xung quanh có nhiều người ngưỡng mộ, người ta xem Mai An như một thần tượng của sự đứng đắn, chỉn chu và hạnh phúc.
Mẹ chồng thường xuyên mắng mỏ con dâu, ông thông gia nói một câu khiến bà chuyển sang nịnh nọt con dâu trông rất thảm thươngThế nhưng, đó chỉ là bề nổi, bên trong sâu thẳm lại là một câu chuyện khác. Cuộc sống nội tâm của Mai An quá buồn chán, nếu không muốn nói là thê thảm. Chưa khi nào có cảm giác hạnh phúc thật sự. Có gì đó nông cạn, tẻ nhạt, trôi dạt và Mai An bị cuốn theo dòng thời gian. Sống bên cạnh người mà chưa bao giờ làm Mai An vui vẻ, thăng hoa. Họ lấn át, nạt nộ, đôi lúc làm Mai An chán ngán đến mức không tưởng.
Những vết thương tâm hồn sao mà khó nói. Sự tổn thương sao mà vô tình! Nhưng Mai An vẫn cố cam chịu, ngày ngày lặp đi lặp lại mọi việc, đúng quy trình, không hơn không kém. Mai An biện luận cho mình, rằng “thôi thì sống vì những đứa con, vì gia đình hai bên”.
Thế rồi, run rủi một ngày Mai An gặp được một người có tâm hồn đồng điệu. Ngay lập tức Mai An bị thu hút. Tưởng rằng, trên thế gian này, không ai có thể làm cho say đắm. Vậy mà Mai An đã lầm.
Từ ngày biết họ, Mai An như bừng tỉnh. Khao khát trỗi dậy. Vô cùng muốn bứt phá rào cản hiện tại, tiến thẳng đến nơi mà trái tim đang dâng trào cảm xúc. Người đó cũng nhiều lần “bật đèn xanh” đón Mai An vào cuộc đời của họ. Nhưng Mai An lại chần chừ, chưa muốn bước tiếp.

Ảnh minh họa
Mai An băn khoăn, rằng liệu cả hai có tìm được tiếng nói chung hay không? Mà điều băn khoăn nhất là ngại thay đổi hiện tại, ngại đương đầu với rủi ro của đàm tiếu và dư luận. Mai An ngại đối mặt với sự mạo hiểm, đặc biệt trong tình yêu.
Cuối cùng là Mai An bỏ lửng mọi chuyện. Tiếp tục sống cuộc sống đã từng. Cam chịu trong cảm xúc, sống vô cảm. Vì không cảm thấy vui vẻ, không cảm thấy hạnh phúc, không cảm thấy hân hoan nên Mai An cũng không thể làm cho người bên cạnh hạnh phúc. Kết quả, họ cũng thấy không vui, không tốt đẹp và không hài lòng. Rốt cuộc, Mai An không hạnh phúc, người sống bên Mai An cũng không hạnh phúc và người Mai An yêu cũng không thể hạnh phúc.
Lâu dần, cuộc sống như một địa ngục. Có cảm giác chỉ cần thêm một “giọt nước” nữa thôi là sẽ không chịu nổ, Mai An trở nên trầm cảm nặng nề, chán mọi thứ, kể cả tiền bạc và sự nghiệp. Một sự bất hạnh mà chỉ có trong lòng mới hiểu. Bao năm trôi qua, cuộc đời cứ thế... đau!
Cuộc sống thật nghiệt ngã, khi ta sống là được hưởng niềm vui mà cũng đồng nghĩa phải chịu bất hạnh. Sống là rủi ro với cái chết. Niềm tin gắn với thất bại. Sống là hành trình mà đích của nó là cái chết mà bất cứ ai cũng phải đi đến.
Sau này, khi đã nhiều năm trôi qua, bây giờ nhìn lại, Mai An thấy thật tiếc cho tháng ngày qua. Được sống ở trên đời là một may mắn, được trải nghiệm mạo hiểm chính là ý nghĩa của cuộc sống. Nếu như sống mà không thử thách thì chỉ là tồn tại mà thôi. Nếu không dám mạo hiểm thì chỉ nhận sự buồn chán trong cuộc đời. Nếu như không sống thực với cảm xúc của bản thân, thì chỉ là “chết mà chưa được đem đi mai táng” mà thôi.
Người ta dốc hết sức mình để làm những chuyện vốn chẳng hợp với mình. Nhưng vì trách nhiệm với những người xung quanh nên dù tâm không muốn nhưng vẫn phải cố. Vì vậy, vô tình đã trở thành “một cái máy”, giết chết cảm xúc thực của bản thân. Như thế, là đang tồn tại. Không phải là sống. Và ở một chừng mực nào đó, điều ấy lại còn là sai lầm. Bởi vì, chỉ khi ta hạnh phúc thì mới có thể mang đến cho người thân và những người xung quanh hạnh phúc.
Cuộc đời có lúc sóng to gió lớn. Cuộc sống ngoài kia có lúc mệt mỏi khôn lường. Để có năng lượng đối phó với giông bão ngoài kia, để có nghị lực chiến đấu như một chiến binh bất khuất, người ta đôi khi cần một nạp một thứ nhiên liệu hay còn gọi là dopping/ô xy cần thiết. Mà không có năng lượng nào tốt hơn, chính là cảm xúc. Đừng chỉ nghĩ đơn thuần cảm xúc chỉ có trong tình yêu lứa đôi. Cảm xúc ở đây có thể là dành cho thiên nhiên cây cỏ, đam mê một môn loại hình nghệ thuật mà tâm mình khát khao muốn vươn tới. Hay chỉ là cảm xúc muốn được dâng hiến làm từ thiện...
Nếu không thể có cảm xúc theo nghĩa chuẩn mực, thì ít ra, cũng cần tìm ra một đam mê để rút ngắn khoảng đời buồn đau. Hoặc nếu tìm thấy một tâm hồn đồng điệu thì nên trân quý.
Tận hưởng niềm hạnh phúc khi tìm ra cảm xúc đến dù chỉ một khoảnh khắc của cuộc đời, miễn là điều ấy không làm ảnh hưởng đến ai. Sống cho bản thân, chứ không phải vì chiều theo ý muốn của đám đông. Bởi vì dư vị của đám đông luôn thừa thãi sự cay nghiệt và thiếu cùng cực sự cảm thông.
Cuộc sống mà cam chịu thì khác chi địa ngục?
Bán nhà 4 tỷ cho con mua chung cư, mẹ tôi thu mình trong sự xét nét của con rể
Tâm sự - 3 giờ trướcGần 4 tỷ đồng là toàn bộ tiền bán căn nhà mẹ tôi đang ở và tiền tiết kiệm của bà để dưỡng già, mẹ đưa cả cho tôi để mua căn nhà 5 tỷ ở Hà Nội, với niềm tin tuổi già không còn cảnh đơn độc. Nhưng khi mẹ dọn ra sống cùng vợ chồng tôi, mọi thứ không diễn ra như lời chồng tôi hứa
'Tội đứa bé, rồi ai tội cho con gái mình?': Nước mắt của người cha phía sau sự giận dữ
Tâm sự - 4 giờ trướcGĐXH - Chỉ một câu nói đơn giản thôi nhưng khiến tôi xúc động đến vỡ òa. Câu nói đó không chỉ là sự đồng ý để tôi giữ lại em bé, mà còn là lời cam kết rằng bố sẽ cùng tôi bảo vệ sinh linh nhỏ bé này.
Lần đầu cãi lời bố: Tôi nhất quyết không cho phép 'nhà nội' đứng ra gả chồng sau 20 năm ruồng rẫy
Tâm sự - 8 giờ trướcGĐXH - Bố tôi hiện tại không phải là bố ruột, nhưng ông còn hơn cả một người cha sinh thành. Ông là ân nhân của bốn mẹ con tôi, là người đã một tay nuôi nấng ba chị em tôi nên người.
Mẹ và vợ mâu thuẫn, tôi là kẻ đứng giữa "hai làn đạn"
Tâm sự - 15 giờ trướcLại một đêm nữa tôi gục xuống bàn làm việc, không phải vì công việc quá tải, mà vì sự kiệt quệ tinh thần.
'Làm nghề này mà lại ly hôn nhỉ?': Cú tạt 'nước lạnh' của đồng nghiệp cũ và câu trả lời không thể chất hơn
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Chẳng lẽ phụ nữ sau ly hôn thì phải bỏ việc? Không được phép tiếp tục sống vui vẻ, không được thành công hay giỏi giang hơn người khác sao?
Con gái bỏ hơn 600 triệu sửa nhà cho bố mẹ, "chết lặng" khi nghe công bố di chúc: Nụ cười cuối cùng
Tâm sự - 1 ngày trướcCó những nỗi đau không ồn ào, không nước mắt, nhưng âm ỉ và dai dẳng như một vết nứt trong lòng. Nó không đến từ mất mát vật chất, mà từ cảm giác bị gạt ra ngoài, ngay trong chính gia đình mình.
Mẹ chồng là cựu giám đốc, lương hưu 50 triệu vẫn nằng nặc đòi đi làm giúp việc: Lý do khiến con cái hổ thẹn
Tâm sự - 2 ngày trướcCâu chuyện này khiến nhiều người trẻ giật mình nhận ra: đôi khi, thứ cha mẹ cần không phải là cuộc sống an nhàn, mà là một vai trò để tiếp tục được sống có ý nghĩa.
Bị trừ KPI vì chậm trả lời sếp đêm cuối tuần, tôi chịu 1 năm rồi tìm việc mới
Tâm sự - 2 ngày trướcSếp quy định dù là cuối tuần hay nghỉ lễ cũng phải phản hồi tin nhắn công việc trong 15 phút; tôi bị trừ điểm KPI tháng do mải ăn uống với bạn tối thứ Bảy, quá giờ.
Kết hôn xong mới biết phải gánh khoản nợ cờ bạc 300 triệu đồng cho mẹ vợ
Tâm sự - 3 ngày trướcVợ tôi là con một, tôi cưới được vài tháng thì cô ấy khóc cầu xin tôi giúp mẹ trả nợ 300 triệu; hóa ra lâu nay bà ấy mê đánh bạc và "nã" tiền con gái thường xuyên.
Từng điên tiết 'đấu loa' với hàng xóm, tôi mừng vì mức phạt gây ồn lên 160 triệu
Tâm sự - 3 ngày trướcBị hàng xóm tra tấn bằng karaoke, tôi bất lực đến nỗi từng "đấu loa" với họ; thật vui khi hành vi gây ồn quá mức từ nay có thể bị phạt rất nặng, tới 160 triệu đồng.
Cho hàng xóm mượn sân kinh doanh hơn chục năm miễn phí, đến lúc đòi lại thì trở mặt khiến tôi chết lặng
Tâm sựGĐXH - Sau nhiều năm mượn sân kinh doanh không tiền thuê, khi tôi muốn lấy lại chính tài sản của mình thì thái độ của người hàng xóm ấy đã khiến tôi thực sự sốc.


