Đón mẹ già lên thành phố sống chung để báo hiếu, nửa năm sau tôi phải thừa nhận một thực tế đau lòng
GĐXH - Suốt bao nhiêu năm cố gắng thực hiện ước mơ đón mẹ lên sống cùng để báo hiếu, thế nhưng, mọi việc lại không hề suôn sẻ như tôi nghĩ.
Tôi sinh ra ở một vùng quê nghèo ngoại thành Hà Nội. Nhà neo người, bố lại mất sớm, một mình mẹ làm lụng vất vả nuôi tôi khôn lớn trưởng thành. Suốt bao năm qua, chưa khi nào tôi quên những bữa cơm của hai mẹ con chỉ có đĩa rau luộc cùng bát nước mắm qua ngày. Thế nhưng, mẹ vẫn luôn cố gắng dành dụm cho tôi ăn học cho bằng bạn bằng bè.
Vì vậy, tôi luôn thầm hứa, bản thân phải nỗ lực, cố gắng gấp đôi, gấp ba người khác, lớn lên có điều kiện nhất định sẽ cho mẹ cuộc sống đủ đầy lúc tuổi già, bù đắp cho những tháng ngày mẹ đã vất vả vì tôi.
Vì mục tiêu đó, sau khi tốt nghiệp ra trường, tôi lao vào đi làm kiếm tiền. Ngoài làm công việc chính, tôi còn nhận thêm các dự án ngoài để gia tăng thu nhập. Mỗi lần về quê, nhìn sức khỏe của mẹ ngày một giảm đi, ước mong đón mẹ lên thành phố chăm sóc, phụng dưỡng lại trở nên mạnh mẽ trong tôi.

Ảnh minh họa.
Năm 32 tuổi, tôi lấy vợ và đón cô con gái đầu lòng hơn 1 năm sau đó. Không lâu sau, tôi bàn với vợ mua một căn chung cư tầm trung để con cái có chỗ ở rộng rãi hơn. Tôi cũng dành một phòng riêng để thực hiện ước mơ đón mẹ lên sống cùng. Chỉ nghĩ đến đó thôi, lòng tôi hân hoan đến lạ.
Bởi tôi nghĩ, nếu lên sống chung cùng vợ chồng tôi, mẹ sẽ không còn cô đơn, không còn lủi thủi một mình trong căn nhà cũ nơi quê nhà. Không còn lo mưa gió, ốm đau mà không có người chăm sóc nữa.
Vợ tôi không phản đối nhưng cũng không hoàn toàn vui vẻ với quyết định đón mẹ lên của tôi. Thế nhưng, tính tôi đã quyết nên cô ấy không gàn. Hơn nữa, lúc ấy tôi nghĩ, mẹ tôi là người hiền lành nên cuộc sống mẹ chồng, nàng dâu sẽ không xảy ra những va chạm như trên phim người ta vẫn hay diễn. Thế nhưng, mọi thứ lại diễn ra không hoàn toàn như tôi vẫn nghĩ…
Thời gian đầu, cuộc sống gia đình tôi vô cùng đầm ấm, hạnh phúc. Được nhìn thấy mẹ hàng ngày rồi thấy bà vui vẻ ẵm bồng và nựng cháu, lòng tôi ấm áp biết bao. Tôi thấy những nỗ lực mình bỏ ra suốt thời gian qua là hoàn toàn xứng đáng.
Nhưng rồi, từng ngày trôi qua, mọi thứ lại dần đổi khác.
Mẹ tôi không quen nếp sống sinh hoạt trên thành phố nên thường bị mất ngủ. Bà dậy sớm quét nhà, nấu nướng, giặt giũ khi vợ chồng tôi vẫn còn đang say giấc.
Những món ăn mẹ nấu không hợp khẩu vị của vợ tôi, thậm chí, đến chính tôi cũng đã không còn cảm nhận được sự thân thuộc trong các món ăn của mẹ. Nhiều lúc, tôi phải cố ăn cho mẹ vui nhưng thực sự có món rất "khó nuốt".
Mẹ tôi tính tiết kiệm, hay tiếc rẻ đồ ăn nên thường cất trong tủ lạnh để đun đi đun lại ăn nhiều lần. Nhưng điều này lại vô tình khiến vợ tôi bị ngộ độc thực phẩm, em bé bú mẹ cũng bị tiêu chảy khiến cả nhà một phen náo loạn. Vợ tôi dù không nói ra nhưng tôi thấy được sự không thoải mái nơi cô ấy.
Rồi mẹ can thiệp vào cách chi tiêu, cách chăm sóc trẻ – những điều mà tôi biết mẹ chỉ muốn tốt cho chúng tôi, nhưng lại khiến không khí trong nhà nhiều lúc trở nên căng thẳng.
Tôi đi làm cả ngày, buổi tối về nhà lại phải làm cầu nối giữa mẹ và vợ nên nhiều lúc cũng bị áp lực. Không những thế, càng ngày, thấy mẹ ít cười hơn, hay ngồi ngoài ban công nhìn về phía xa xăm, tôi cũng thấy lòng buồn khó tả.
Có lần mẹ nói, có lẽ mẹ không hợp cuộc sống trên thành phố, mẹ muốn về quê, nơi có sân vườn, có những người bạn già của mẹ. Thế nhưng, tôi lại không muốn làm vậy. Tôi động viên mẹ cố gắng thêm một thời gian nữa để thích nghi với cuộc sống trên thành phố và để mẹ chồng nàng dâu hiểu nhau thêm, lúc ấy sẽ thoải mái hơn.
Tuy nhiên, càng ngày, mọi việc lại càng có chiều hướng xấu đi. Nhiều đêm mất ngủ, tôi đã nghĩ đến chuyện hay gửi mẹ vào một viện dưỡng lão gần nhà. Cuối tuần đến đón bà về chơi với cháu. Như vậy, mẹ vừa được chăm sóc y tế vừa có những bạn già trong đó bầu bạn mà vẫn có hai ngày cuối tuần được ở bên con cháu.
Vậy mà, khi vừa nói ra ý định đó, tôi thấy mẹ chợt rơi nước mắt. Có lẽ mẹ nghĩ, tôi không cần bà nữa, muốn "tống" bà vào viện dưỡng lão cho nhàn thân. Ý định đó của tôi vô tình lại tạo ra thêm một khoảng không gian lớn trong nhà. Một sự im lặng đến ngột ngạt vô cùng.
Suốt bao nhiêu năm tôi cố gắng "cày cuốc" để thực hiện ước mơ đón mẹ lên sống cùng để báo hiếu nhưng chỉ sau vỏn vẹn nửa năm, tôi lại thấy dường như mình đang khiến mẹ buồn phiền hơn.
Và lần đầu tiên, tôi phải thừa nhận thực tế rằng, việc báo hiếu cho mẹ thực sự không hề dễ dàng như tôi vẫn nghĩ. Và không phải cứ đưa mẹ về sống cùng mới là cách báo hiếu tốt nhất.
Giờ tôi đang đứng giữa ngã ba đường, chưa biết phải làm thế nào. Để mẹ về quê; gửi mẹ vào viện dưỡng lão hay tiếp tục để mẹ sống cùng gia đình tôi… đâu mới là phương án tốt nhất. Nếu ai đã từng trong hoàn cảnh của tôi, xin hãy cho tôi lời khuyên. Tôi xin cảm ơn.
Bị phát hiện nhận quà của 30 chàng trai tán mình, vợ cãi 'hồi đó còn độc thân'
Tâm sự - 16 giờ trướcCưới 2 tháng, tôi phát hiện vợ từng tán tỉnh qua lại và nhận quà của khoảng 30 người đàn ông, bị chất vấn thì cô ấy lý sự rằng hồi đó độc thân nên chẳng có gì sai.
Lấy phải vợ 'vừa lười vừa vụng' và cái kết sau 1 năm làm dâu
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Anh thừa biết tôi vụng về, lười biếng, không biết nấu ăn, công việc lại chỉ ở mức lương "ba cọc ba đồng"...
Chồng là cháu đích tôn và những lần 'đối đầu' với cả họ để bảo vệ vợ mình
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Người ta vẫn thường bảo, lấy chồng là 'cháu đích tôn' chẳng khác nào bước chân vào một cuộc chiến với những lễ nghi và định kiến cổ hủ. Nhưng không, chồng tôi - một người đàn ông 27 tuổi - đã dạy cho tôi biết thế nào là bản lĩnh của một người trụ cột khi anh dám một mình đối diện với cả dòng họ để giữ lại nụ cười cho vợ.
“Sống thử” vài tháng, tôi phát hiện bạn gái hẹn hò người cũ rồi báo có thai
Tâm sự - 1 ngày trước“Sống thử” vài tháng, tôi thấy nhiều điểm không thể dung hòa với bạn gái, nhất là lối sống bừa bộn, dễ dãi. Tôi phát hiện cô ấy vẫn liên lạc và gặp gỡ bạn trai cũ. Khi tôi còn đang tính chia tay vì mất niềm tin, cô ấy bất ngờ thông báo có thai.
Vợ tôi thà ăn Tết ngoại chứ nhất quyết không nhìn mặt mẹ chồng sau 2 năm 'bị hành hạ'
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Có lẽ nỗi đau trong những ngày ở cữ quá lớn khiến em không thể đối diện. Tôi thực sự bế tắc, không biết nên làm thế nào để kết nối hai người, hay là cứ để thời gian làm mờ đi tất cả?
Mỗi lần nghĩ đến cảnh con sẽ theo chồng Tây ra nước ngoài, tim tôi lại thắt lại
Tâm sự - 2 ngày trướcCon gái tôi đang hạnh phúc bên một người đàn ông ngoại quốc và có thể sẽ theo chồng ra nước ngoài sinh sống. Tôi thương con, muốn con được lấy người nó yêu, nhưng cũng ích kỷ mong con ở lại Việt Nam để gần tôi.
Nằm cạnh vợ nhưng tôi lại mơ tưởng về người đàn ông khác
Tâm sự - 3 ngày trướcNăm 28 tuổi, vì sức ép gia đình, tôi đã nhắm mắt đồng ý theo nguyện vọng của bố mẹ - cưới vợ nhưng cũng kể từ đó, tôi luôn phải sống trong vỏ bọc của người chồng hoàn hảo.
Tôi sốc nặng khi biết thân phận bố đứa trẻ bị bỏ rơi trước cửa là ai
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Cho đến một lần, cô em chồng cho tôi xem ảnh chồng hồi bé rồi bâng quơ: "Có khi nào là con riêng của anh không chị, em thấy trên mạng đầy chuyện như thế". Lời nói ấy như gieo một mầm mống nghi ngờ trong lòng tôi.
Chia tay bạn gái yêu 3 năm vì nỗi sợ... 'nhà em có quá nhiều người ly hôn'
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Không lẽ sau này khi bắt đầu một mối quan hệ mới, tôi nên thẳng thắn ngay từ đầu: "Gia đình em có nhiều người ly hôn, anh hãy cân nhắc kỹ nhé".
'Loại người như anh cả đời chỉ sống chật vật': Câu nói cay nghiệt và cuộc hội ngộ bàng hoàng sau 3 năm
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Tôi tự hỏi, có phải đây là cái giá cho sự nông nổi và thực dụng của mình ngày trước không?
Con gái ngày càng giống người yêu cũ của vợ, tôi muốn xét nghiệm ADN
Tâm sựCon gái tôi học lớp 7, càng lớn càng giống người yêu cũ của vợ khiến tôi không luôn cảm thấy bất an. Những lời bóng gió quanh tôi ngày một nhiều, còn xét nghiệm ADN thì tôi không đủ can đảm để đối diện.
