Khoe con trai 3h sáng âm thầm bật dậy giúp mẹ dọn bãi chiến trường của bố, tôi bỗng nhiên bị chị chồng nói là loại mẹ không ra gì
Đối với tôi, không có gì quý giá hơn việc được chứng kiến sự trưởng thành và lòng tốt của con trai mình.
Trong cuộc sống hôn nhân, đôi khi chúng ta phải đối mặt với những hi sinh và nhượng bộ. Tôi cảm thấy mình may mắn khi có một người chồng tận tâm với công việc, dẫu biết rằng áp lực và trách nhiệm đôi khi nặng nề đè lên vai anh. Mỗi dịp cuối năm, chồng tôi lại bận rộn hơn bao giờ hết với những buổi tiệc tùng, gặp gỡ đối tác - những cuộc vui mà kết quả làm ăn có thể phụ thuộc vào một ly rượu.
Tôi chưa bao giờ phàn nàn về điều này. Tôi hiểu rằng trong thế giới của những người đàn ông làm ăn, nhiều quyết định quan trọng được thực hiện trên bàn tiệc, và việc uống rượu xã giao là một phần không thể thiếu của công việc.
Rất nhiều người nói tôi chiều chồng quá, mấy bà ở cơ quan còn bảo tôi hầu chồng vừa thôi nhưng hơn ai hết tôi là người hiểu rõ nhất và biết nên vận hành gia đình nhỏ của mình như thế nào là hợp lý nhất. Bản thân chồng tôi không phải người thích bia rượu, nhậu nhẹt nên nếu không có việc thì chẳng bao giờ anh ấy đi uống. Bởi vậy mà tôi hiểu nếu đã phải đi uống rượu tức là đấy là buổi rượu công việc nên dù anh ấy say đến mấy, tôi vẫn luôn sẵn lòng chăm sóc anh, không hề than trách dù việc dọn dẹp sau những cuộc nhậu đó có thể khiến bất kỳ người phụ nữ nào cảm thấy mệt mỏi.
Thời điểm cuối năm là thời điểm mà chồng tôi vắt kiệt sức với những buổi tiệc rượu như vậy, tôi gần như phải liên tục chăm sóc chồng và dọn dẹp tàn tích mà đôi khi anh sẽ để lại khắp nhà. Làm mãi cũng thành quen.
Nhưng điều khiến tôi tự hào hơn cả là con trai mình. Thằng bé năm nay mới 11 tuổi, đứa con nào trong mắt mẹ cũng luôn bé bỏng như vậy, thế nhưng năm nay tôi bỗng nhận ra con mình nó lớn rồi, lớn và trưởng thành đến bất ngờ.
Thằng bé giờ cao hơn cả mẹ, cũng nặng cân hơn mẹ dù chưa bước vào tuổi dậy thì. Thằng nhóc con ngày nào vẫn nhèo nhẽo bám theo mẹ đi khắp nơi giờ đã biết thể hiện sự thông cảm và trách nhiệm đáng ngạc nhiên. Thay vì ngủ yên trong đêm, con trai tôi âm thầm thức dậy, vào lúc 3 giờ sáng, để giúp tôi dọn dẹp nhà cửa, dù biết rằng ngày hôm sau nó vẫn phải đến trường.
Khi tôi đang vật lộn lau mặt cho ông chồng cao to gấp đôi mình thì thằng bé đã lau dọn sạch sẽ "sản phẩm" của bố ở sàn nhà, phòng tắm. Thằng bé cứ im lặng làm, không nói bất kỳ câu nào. Xong xuôi lại về phòng đắp chăn, vỗ lưng cho em ngủ.
Tôi là bà mẹ có quan điểm sinh con ra chỉ mong nó lớn lên thành người, không đòi hỏi hay áp đặt trách nhiệm báo hiếu lên đứa trẻ, vậy nên khi thấy con quan tâm, hỗ trợ mẹ khi nhà có việc tôi bỗng thấy tự hào lắm. Tự hào vì mình đã nuôi dạy được 1 đứa bé sống tình cảm như thế.
Tuy nhiên, không phải mọi người đều nhìn nhận vấn đề một cách tích cực như tôi. Khi tôi chia sẻ niềm vui này với người thân, chị chồng tôi lại nói toẹt vào mặt tôi là chả hiểu có gì hay ho mà mang đi khoe. Chị cho rằng tôi là một người mẹ không ra gì, vì đã "bắt" con cái phải tham gia vào công việc phục vụ bố mà đấy là trách nhiệm và nghĩa vụ của tôi. Với chị, người chồng làm việc kiếm tiền về, thì nhiệm vụ của người vợ và con cái là phải phục vụ chồng, còn con trai tôi là cháu đích tôn của cái nhà này, nó không cần phải làm những việc như osin như vậy!
Thực tế, việc con trai tôi dậy giúp đỡ không phải vì tôi "bắt" nó làm vậy, mà vì nó đã tự nguyện thể hiện tình yêu và sự quan tâm đối với cả gia đình. Điều này thì có gì sai? Tôi và chồng mình đã có thể nuôi dạy được một đứa trẻ biết nghĩ cho người khác như vậy thì có gì đáng để bị rỉa róc.
Thế nhưng sau cùng, nhìn lại con trai của chị, thằng thanh niên hơn 20 tuổi đầu vẫn không có công ăn việc làm, học không hết cấp 3 thì tôi bỗng không cảm thấy cần phải phản bác lại những lời chỉ trích từ chị chồng tôi, bởi sâu thẳm bên trong, tôi biết rằng mình đã làm đúng!
Việc chúng ta như thế nào không chỉ định hình bởi công việc hay tiền bạc, mà còn bởi cách chúng ta yêu thương và đối xử với những người xung quanh. Và đối với tôi, không có gì quý giá hơn việc được chứng kiến sự trưởng thành và lòng tốt của con trai mình.
63 tuổi, tôi nhận ra: Muốn nghỉ hưu hạnh phúc, phải học cách từ chối 3 điều
Tâm sự - 3 giờ trướcGĐXH - Sau khi nghỉ hưu, vợ chồng U70 quyết "từ chối" 3 điều tưởng nhỏ mà giúp họ sống an nhàn, tự do và hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Họp lớp 20 năm khiến tôi rút ra 5 bài học đắt giá: Ai biết sớm thì không bao giờ thất bại
Tâm sự - 9 giờ trướcGĐXH - Buổi họp lớp sau 20 năm không chỉ là dịp gặp lại bạn cũ mà còn là hành trình nhìn lại chính mình. 5 bài học đắt giá sau đây sẽ giúp bạn hiểu rõ thế nào là thành công và hạnh phúc thật sự.
Chàng trai đau đầu với yêu cầu sính lễ 'chẳng giống ai' của bạn gái 'hoa khôi'
Tâm sự - 11 giờ trướcChỉ 2 tuần nữa đám cưới sẽ diễn ra nhưng tôi vẫn đang khốn khổ giải quyết vấn đề sính lễ, làm sao để hài hòa giữa yêu cầu của bạn gái kém 10 tuổi và mong muốn của bố mẹ mình.
Nghe lời mẹ chọn người 'xứng đáng', tôi cay đắng nhận ra mình đã lấy nhầm người
Tâm sự - 12 giờ trướcGĐXH - Câu chuyện cay đắng của tôi có lẽ là lời cảnh tỉnh cho những người "đứng núi này trông núi nọ", để rồi phải đau xót thốt lên "lấy nhầm người".
Trả treo với cô bán thịt ở chợ, đến nhà bạn trai tôi suýt ngất khi biết bà ấy là ai
Tâm sự - 23 giờ trướcGĐXH - Giờ tôi còn không dám ra chợ đó mua đồ nữa sợ gặp cô ấy. Làm thế nào lấy lại cảm tình vớt vát được đây, chứ tôi với bạn trai vẫn yêu nhau lắm.
Nhà gái bắt mua nhà mới cho cưới, tôi chia tay vì không muốn cả đời làm con nợ
Tâm sự - 1 ngày trước'Không có nhà đừng mong cưới', câu chốt của bố mẹ bạn gái khiến tôi đưa ra quyết định chia tay, vì nếu cố mua nhà để cưới vợ, cả cuộc đời tôi phải còng lưng trả nợ.
Anh họ kết hôn, cả nhà tôi sốc khi biết cô dâu là ai
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Không ngờ có một ngày, gia đình tôi và gia đình họ lại gặp nhau trong hoàn cảnh như thế.
Đi họp lớp sau 35 năm, tôi nhận ra 5 điểm chung đau lòng ở tuổi trung niên
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp sau 35 năm tưởng chừng vui vẻ ấy lại trở thành một cuộc soi chiếu chân thật về tuổi trung niên - nơi ai cũng mang trong mình những nỗi niềm không nói hết.
10 năm đưa hết lương cho vợ, mới thất nghiệp 2 tháng đã bị coi là ăn bám
Tâm sự - 2 ngày trướcTrong 2 tháng thất nghiệp, tôi làm hết mọi việc nhà phục vụ vợ con nhưng vẫn bị coi là ăn bám, dù suốt 10 năm qua tôi luôn đưa hết lương cho vợ, thu nhập không nhỏ.
Đi họp lớp sau 30 năm, tôi ngỡ ngàng nhận ra: Người từng học kém nhất lại là người thành công nhất
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp sau 30 năm giúp tôi nhận ra: Trình độ, sự ổn định hay may mắn đều không bằng thái độ sống. Con đường dễ hay khó là do chính bạn chọn.
Anh họ kết hôn, cả nhà tôi sốc khi biết cô dâu là ai
Tâm sựGĐXH - Không ngờ có một ngày, gia đình tôi và gia đình họ lại gặp nhau trong hoàn cảnh như thế.