Không thể yêu chồng vì 10 năm lén lút với anh
Trước khi cưới, tôi cùng anh đi Đà Lạt và đã không kiềm chế được mình. Chúng tôi yêu và có con với nhau 10 năm rồi.
10 năm trước, anh là người thuê nhà của mẹ tôi để mở cửa hàng. Lúc đó, tôi đã có người yêu nên chưa bao giờ tìm hiểu xem anh là người như thế nào. Tôi và người yêu chia tay nhau vì chúng tôi có quá nhiều điều khác biệt, tôi đã rất buồn, khi đó tôi cũng chưa biết được anh ra sao.
Tôi còn nhớ rất rõ cái ngày đầu tiên chúng tôi nói chuyện với nhau, 30/4/2003, kỷ niệm ngày anh mở cửa hàng. Tôi anh và mọi người trong cửa hàng đã có một buổi tiệc nho nhỏ tại nhà mẹ tôi. Sau bữa tiệc đó, anh có mời tôi đi uống cafe.
Anh rất buồn, nhưng vẫn mừng cho tôi vì tôi có được người chồng tốt. Trước khi tôi cưới hơn 1 tháng, tôi và anh đã cùng nhau đi du lịch tại Đà Lạt. Tôi cũng không thể hiểu được vì sao mình lại đi cùng anh. Và rồi chuyện gì đến đã đến, tôi còn nhớ đó là ngày 1/6/2005, tôi đã ngã vào vòng tay anh. Tôi và anh như đôi tân hôn đầy say mê và hạnh phúc, chúng tôi quên hết mọi thứ, yêu như chưa bao giờ được yêu và tôi là người phụ nữ đầu tiên của anh.
Sau ngày đó, chúng tôi không còn gặp nhau nũa. Tôi đi lấy chồng, còn anh vẫn cô đơn một mình lặng lẽ đi bên cuộc đời tôi. Tôi đã nghĩ rằng chúng tôi chỉ có như thế thôi. Rồi ngày tháng cứ trôi qua, khi tôi sinh con đầu lòng được vài tháng, tôi ở nhà mẹ tôi, anh vẫn lén lút chăm sóc cho tôi. Trong 1 lần anh say rượu, anh đã ôm tôi, hôn tôi, lao vào tôi như không thể nào chịu đựng hơn được nữa, anh nói rằng, anh không thể để mất tôi một lần nữa, anh yêu tôi. Đó là lần thứ hai anh nói yêu tôi, và tôi lại từ chối đi cùng anh.
Chúng tôi đã lén lút yêu nhau như thế. Tôi biết mình đã sai nhưng không thể nào thoát khỏi anh được vì tôi rất yêu anh, nhưng tôi không đủ tự tin để từ bỏ mọi thứ mà đi cùng anh. Anh chẳng có gì ngoài tình yêu anh dành cho tôi, anh ở nhà thuê, công việc lại gặp khó khăn, đã bao nhiêu lần tôi giúp anh trả nợ (số tiền không nhỏ ). Tôi luôn nghĩ rằng, sẽ có ngày tôi được chung sống cùng anh, nên tôi chẳng toan tính điều gì. Tôi đã giúp anh hết lần này đến lần khác nhưng không hiểu sao đến giờ anh vẫn cứ mắc nợ, tôi không biết anh đã làm gì mà lại nợ nhiều như thế. Anh không phải là người thích ngồi không, anh rất siêng năng, anh không cờ bạc, không rượu bia bê tha, không có người phụ nữ nào khác ngoài tôi, vậy mà...
Đã bao nhiêu lần tôi giận anh và đòi chia tay anh, nhưng tôi đều không làm được. 10 năm rồi còn gì, anh như một phần máu thịt trong cơ thể tôi, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng anh không phải là của tôi, vì tình yêu tôi dành cho anh vẫn còn nguyên vẹn, tôi đã có với anh 1 đứa con.
Valentine năm nay rơi vào dịp Tết, tôi rất ngạc nhiên và vui khi anh ở bên tôi vì chưa có valentine nào chúng tôi được ở bên nhau. Anh nói với tôi rằng, anh muốn được chung sống cùng tôi, anh rất yêu tôi. Tôi đâu thể nào biết được rằng, valentine đầu tiên cũng là cuối cùng anh còn là của tôi. Tôi đã mất anh.
Tôi chỉ được biết tin anh lấy vợ, cách đây hơn 2 tháng. Tôi như chết lặng khi anh nói rằng, vì tôi không thể chung sống cùng anh, vì tôi nói rằng con tôi là con anh (anh nói anh bị vô sinh thì làm sao tôi có con với anh được), vì anh muốn mở cho mình một lối thoát (anh đang mắc nợ rất nhiều mà tôi không chịu giúp anh trả nợ), anh muốn báo hiếu cho cha mẹ anh đã già, nên anh đã quyết định lấy người mà anh không yêu, cô ấy là Việt kiều Mỹ.
Tôi không bao giờ quên được từng lời từng chữ mà anh nói với tôi. Tôi chơi vơi như lạc lõng giữa biển khơi mà không biết bám víu vào đâu. Tôi đã khóc rất nhiều, trái tim như chết lặng, tôi biết phải làm sao đây để níu giữ anh lại bên tôi?
Tôi nói anh hãy gặp tôi, dù chỉ 1 lần thôi nhưng anh đã từ chối. Anh nói rằng 10 năm qua, tôi biết rất rõ rằng, anh là người rất ít nói, nhưng tình cảm anh dành cho tôi là thật, anh đã yêu tôi, đã chờ đợi tôi như thế nào, bây giờ thì dù anh có yêu hay không yêu vợ thì cô ấy cũng đã chính thức là vợ anh, được mọi người trong gia đình anh công nhận, được pháp luật công nhận. Anh không thể gặp tôi, vì anh biết anh sẽ lại lao vào tôi và anh không muốn như thế. Tôi đau đớn biết chừng nào. Mất anh, tôi không còn muốn bất cứ điều gì. Tôi chỉ muốn hỏi anh rằng, 10 năm qua với anh, tôi là ai? Anh luôn gọi tôi là vợ, ngay cả khi tôi la mắng anh, anh vẫn gọi tôi là vợ, ngay cả khi tôi đòi bỏ anh, anh vẫn gọi tôi là vợ. Vậy mà giờ đây anh lại bỏ tôi không một chút luyến tiếc.
Cuộc đời phải chăng là như thế? Yêu anh, tôi có lỗi với chồng, với các con, với gia đình. Nhưng tôi chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với anh. Anh biết tôi như thế nào, nhưng anh vẫn yêu tôi, vẫn đến với tôi và đi cùng tôi suốt 10 năm. Anh từng thề và hứa với tôi rằng: "Cả cuộc đời này anh dành để trả nợ cho em, nếu anh không làm được điều đó, anh chỉ là...". Tôi đã tin anh, cho đến giờ tôi vẫn cứ tin anh.
Tôi hận anh và tôi hận cả chính mình. Tôi không thể tha thứ cho anh cũng như tha thứ cho mình. Anh đã vì người phụ nữ đó, anh chối bỏ con của tôi và anh, kết quả tình yêu 10 năm của tôi. Anh vì người phụ nữ đó, anh rời xa tôi mà không cho tôi một lời an ủi. Tôi vì anh mà không thể yêu thương chồng được nữa. Nếu một ngày nào đó, chồng tôi biết được mọi chuyện thì cuộc sống của mẹ con tôi sẽ ra sao, đã bao giờ anh nghĩ đến điều đó không? Tôi đã đi hết một quãng đường dài cùng anh để rồi giờ đây tôi phải sống trong lo âu, hoảng sợ. Tôi tự hỏi, sau ngần ấy thời gian, tôi đã được gì? Tôi biết mình đã đánh mất nhiều thứ, có thể tôi sẽ không bao giờ lấy lại được.
Anh có thể rời xa tôi vì anh không còn yêu tôi nữa, nhưng anh không thể làm như thế với con của anh. Nếu bé không phải là con của anh thì có lẽ trong suốt cuộc đời còn lại, tôi không thể nào biết được bé là con của ai. Đau đớn, tủi nhục lắm.
Tôi biết mình tội lỗi, tôi biết mình ngu ngốc, tôi biết tất cả nhưng tôi không thể nào làm khác được vì tình yêu tôi dành cho anh quá lớn. 10 năm bên anh, tôi vẫn không thể hiểu được anh, anh chối bỏ mẹ con tôi, anh quên hết nhưng gì anh đã nói với tôi, anh chối bỏ nhưng gì tôi đã làm cho anh, anh giết chết tình yêu của tôi, chỉ vì người ta có thể giúp anh trả nợ, chỉ vì người ta mang anh đến vùng đất tốt đẹp hơn.
Phải. Anh rời xa tôi, anh sẽ có được những gì anh mong muốn, nhưng mãi mãi anh sẽ không bao giờ có được những giây phút mà anh đã có với tôi và không ai yêu anh như tôi đã yêu anh. Dù anh có đối xử với tôi như thế nào, dù tôi có hận anh như thế nào thì với tôi, anh vẫn mãi là của tôi, là cha của con tôi .
Tôi luôn cầu mong cho anh, ở vùng đất xa xôi đó, có thể tôi sẽ không thể đến đó được, tôi vẫn mong anh được hạnh phúc và có được tất cả những gì anh mong muốn. Tôi yêu anh và mãi luôn như thế, tôi chưa bao giờ hối hận vì đã yêu anh.
Theo Ngôi sao

Bị mẹ chồng coi thường vì mẹ tôi thách cưới 100 triệu
Tâm sự - 4 giờ trướcMẹ chồng coi thường từ chuyện tôi có bầu trước khi cưới, đến chuyện gia đình tôi nghèo phải thách cưới lên đến 100 triệu đồng. Bà còn nói số tiền đó tuy nhỏ đối với nhà trai nhưng nó là thước đo liêm sỉ của gia đình tôi…

Ly hôn vẫn phải ở chung vì chưa bán được nhà, vợ chồng cũ dở khóc dở cười
Tâm sự - 5 giờ trướcLy hôn lẽ ra phải là dấu chấm hết để mỗi người tìm cho mình một cuộc sống mới. Nhưng với tôi và chồng cũ, dấu chấm ấy lại… treo lơ lửng, vì căn nhà chung vẫn chưa bán được.

Làm 40 mâm cỗ đón quý tử, 3 năm sau chồng chết lặng khi xét nghiệm ADN
Tâm sự - 17 giờ trướcCuộc đời tôi quả là một trò đùa của số phận. Kể từ ngày nhận kết quả xét nghiệm ADN, tôi cảm thấy nhục nhã và chán chường.

Từ ngày tôi kiếm được ít tiền đi, vợ làm những việc khiến tôi muốn khóc
Tâm sự - 17 giờ trướcGĐXH - Từ ngày tôi kiếm được ít tiền đi, tôi nhận ra vợ không còn yêu thương mình như trước nữa. Cảm nhận của tôi rất rõ ràng.

Đối xử tệ bạc vì nghĩ mẹ già phân chia tài sản không đều, sau khi bà qua đời, tôi đau đớn khi biết sự thật
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Có những sự việc xảy ra, dù có hối hận, có day dứt nhưng cũng không thể nào quay ngược được thời gian để sửa lại được nữa. Và tôi đang ở trong hoàn cảnh như vậy…

3 con giàu có, nhưng tuổi già tôi vẫn chọn viện dưỡng lão: Lý do khiến ai cũng bất ngờ
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Thay vì chờ đợi con cái về chăm sóc, tôi chủ động đưa vợ vào viện dưỡng lão, sống những ngày tuổi già an nhàn bằng chính số tiền mình tích góp.

Hai người ngoại tình: Ba gia đình tan vỡ, một đứa trẻ chưa kịp chào đời và sự thật trớ trêu
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Hai người ngoại tình. Cái giá của nó là 3 gia đình tan vỡ, một đứa trẻ chưa kịp chào đời và 3 đứa trẻ khác sẽ lớn lên trong những gia đình đổ vỡ.

Hoang mang cực độ khi con trai dắt bạn trai về ra mắt
Tâm sự - 2 ngày trướcCon trai tôi tình cảm và hơi yếu đuối từ bé, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ đến tình huống trớ trêu nó dẫn bạn trai về giới thiệu là người muốn gắn bó cả đời…

Mẹ già tai biến, vợ nhất quyết không chăm, tôi đành ngậm ngùi đưa ra quyết định cay đắng
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH – Tôi không biết mình làm thế là đúng hay sai. Cũng không biết tương lai phía trước sẽ như thế nào nhưng hiện tại, tôi vẫn luôn áy náy trong lòng, đầu óc không thực sự thoải mái.

Tưởng tuổi già được quây quần bên cháu, tôi bất ngờ bị 'tiễn' về quê cùng một khoản tiền
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Chỉ một khoản tiền gần 300 triệu đồng cùng lời nhắn ngắn ngủi đã khiến tôi tỉnh ngộ, tuổi già chỉ có thể dựa vào chính mình.

Một câu dặn của chồng về tài sản nếu con cái hỏi trước lúc lâm chung, 3 năm sau cứu trọn tuổi già của vợ
Tâm sựGĐXH - Trước khi trút hơi thở cuối cùng, chồng bà khẩn thiết căn dặn một điều. Ba năm sau, bà mới hiểu rằng, nhờ giữ trọn lời hứa ấy, tuổi già của mình mới thực sự được tự do.