Ki cóp tiền mua ô tô, nàng dâu nóng mặt với hành xử của nhà chồng
Mua ô tô xong, nhà tôi dùng thì ít, mà nhà chồng mượn thì nhiều. Tôi cảm thấy chiếc xe được coi như của chung.
Hai vợ chồng tôi lấy nhau được hơn chục năm, con lớn đã 10 tuổi, con nhỏ 6 tuổi. Chúng tôi làm việc cho công ty tư nhân, thu nhập ổn định. Nhưng công ty nằm ở thị xã của một tỉnh nhỏ nên thu nhập cũng chỉ ở mức trung bình.
Cưới xong, nhà chồng cho hai vợ chồng miếng đất để xây nhà. Tiền xây nhà hoàn toàn là tiền vay mượn họ hàng, bạn bè. Phải mất 5 năm, vợ chồng tôi mới trả hết số nợ ấy.
Từ ngày hết nợ đến giờ, chúng tôi lại ki cóp tích lũy được vài trăm triệu đồng. Vừa rồi, hai vợ chồng quyết định mua ô tô để thi thoảng về quê ngoại hoặc cuối tuần cả nhà đi chơi xa cũng tiện hơn.
Nhưng từ ngày mua xe, chưa kịp tận hưởng lợi ích thì bao nhiêu phiền toái xuất hiện.
Tôi không ngờ mua xe xong lại có nhiều phiền toái như vậy. Ảnh: AI
Đầu tiên là việc nhà chồng coi chiếc xe của chúng tôi như của chung, ai cũng thoải mái dùng. Chúng tôi ở riêng nhưng chỉ cách nhà bố mẹ chồng và nhà cô em gái chồng vài bước chân.
Ông bà không biết lái xe nên hễ đi đâu cũng gọi chồng tôi đánh xe đưa đi. Tôi chẳng tính toán tiền xăng xe, hao mòn với ông bà nhưng thấy phiền vì nhà bao việc mà chồng cứ bận làm chuyện không đâu.
Lại đến cô em gái chồng, từ ngày nhà tôi mua xe, cô mượn xe liên tục mà toàn vào cuối tuần. Tôi muốn cuối tuần cả nhà lái xe đi uống cà phê hoặc sang nhà bạn bè, đồng nghiệp tụ tập nhưng lần nào cũng phải đi xe máy.
Từ khi nhà tôi mua xe, vợ chồng cô ấy chịu khó về nhà nội (cách đó 20km), rồi đi chơi nhiều hơn hẳn. Chả lẽ cô ấy mượn đi xa 20-30 cây số mà tôi lại từ chối.
Khó chịu trong lòng nên tôi phàn nàn với chồng vài câu, anh đáp lại như thể tôi nhỏ mọn, ích kỉ lắm. Anh bảo, trước kia hai đứa xây nhà, toàn phải vay tiền của ông bà, anh chị em là chính.
“Ông bà lại cho nguyên mảnh đất đang ở, mà mới báo hiếu ông bà một tí, em đã phàn nàn”, chồng tôi dấm dẳn.
Nghe chồng nói, tôi ức lắm. Cả tuần nay, tôi “chiến tranh lạnh” với anh. Thấy tôi khó chịu, chồng vẫn lờ đi, coi như không có chuyện gì. Anh vẫn ra sức đưa mẹ đi chùa, đi thăm bạn, đi chơi với hội hưu.
Mẹ chồng tôi cũng tự hào khoe với mọi người chuyện con trai mua ô tô, đi đâu cũng có con đưa rước.
Đỉnh điểm, hôm trước tôi nghe cô em chồng nói một câu mà sôi sục hết trong lòng.
Chuyện là nhà cô đang tìm trường cấp 2 cho con. Tôi nghe mẹ chồng kể cô đang băn khoăn giữa 2 trường. Trường cả nhà thích thì ở xa, còn trường gần thì cô ấy không ưng.
Đến hôm cả nhà tôi và nhà em chồng sang ông bà ăn cơm thì nghe cô kể đã chọn ngôi trường ở xa. Tôi thuận miệng nói: “Trường ấy thì hơn hẳn nhưng xa thế, hôm nào mưa gió, nắng nôi quá thì vất vả nhỉ!”.
Cô em chồng không ngần ngại đáp: “Giờ nhà có xe rồi nên không thành vấn đề chị ạ! Nắng mưa thì bọn em đưa nó đi”.
Tôi ngẩn người mất mấy giây, sau đó chuyển sang trạng thái tức giận. Ủa, “nhà có xe” là như thế nào? Chiếc xe vợ chồng tôi nhịn ăn nhịn mặc bao nhiêu năm mới mua được lại trở thành của chung ư?
Đành rằng hàng ngày vợ chồng tôi không đi làm bằng ô tô, xe bỏ không nhưng việc cô ấy coi xe nhà tôi là của chung thì quá đáng quá.
Tôi tâm sự với mấy người bạn thân về nỗi bức xúc của mình. Họ khuyên tôi cho thuê xe, vừa có thêm thu nhập lại vừa đỡ bị “dùng nhờ”. Tôi vẫn đang băn khoăn với phương án này, sợ mang xe cho thuê sẽ nhanh xuống cấp mà chưa chắc chồng tôi đã đồng ý.
Liệu có cách nào hay hơn để tôi xử lý tình huống này không?
Độc giả giấu tên
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 15 giờ trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 15 giờ trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.
Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì
Tâm sự - 1 ngày trướcMột số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà thì vui vẻ nhận lại phong bì sau khi kính lễ.
Đi xem mắt 3 lần mà lần nào tôi cũng trở về trong hụt hẫng, đàn ông thời nay sao vậy?
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi không biết làm thế nào mới có thể tìm được người phù hợp với yêu cầu của mình.
Cùng mức lương gần 20 triệu/tháng nhưng vợ chẳng giữ được đồng nào còn chồng thì vẫn nguyên xi: Mâu thuẫn bùng nổ
Tâm sự - 2 ngày trướcVậy mới thấy, việc minh bạch tài chính trong gia đình là điều rất quan trọng và thể hiện sự tin tưởng, chia sẻ với nhau.
Mẹ đi lấy chồng, bố tôi nói 1 câu khiến cả hội trường bật khóc
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - "Cả một đời này tôi nợ cô ấy hai chữ hạnh phúc. Tôi hi vọng cả quãng đường còn lại của cô ấy sẽ toàn là tiếng cười khi ở bên anh" - bố nói tại hôn lễ của mẹ tôi.
Tôi đang phải 'trả nghiệp' vì bỏ người yêu trong lúc nhập viện cấp cứu?
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Anh thức khuya dậy sớm, làm 2-3 công việc để cố gắng lo cho tương lai hai đứa. Đến lúc anh ngã quỵ, phải nhập viện cấp cứu vì suy thận, tôi đã bỏ lại anh tự xoay xở với bệnh tật.
Trót khoe chồng là giám đốc, cô gái 'khốn khổ' với đồng nghiệp
Tâm sự - 2 ngày trướcMột lần, khi đồng nghiệp hỏi thăm, tôi buột miệng kể, chồng mình là giám đốc công ty bất động sản và hai vợ chồng đang chờ năm đẹp để sinh con. Tôi không ngờ thông tin này lại khiến cuộc sống công sở của mình trở nên "khốn khổ".
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.