Một lần xưng mày tao với vợ để rồi ân hận cả đời
Sau cuộc cãi vã, vợ tôi liền lấy ví và bỏ đi. Tôi ở nhà chăm con ngủ nhưng lòng cũng áy náy. Cho đến khi nhận được cuộc gọi từ số điện thoại lạ, nỗi hối hận lập tức dâng trào.
Khi viết những dòng này, tôi vẫn không thể tin được hiện thực tôi đang phải trải qua. Tôi đã quá nóng giận, quá lạnh lùng với những người yêu thương mình để rồi nhận lại nỗi đau không bao giờ nguôi.
Tôi năm nay 32 tuổi, là trưởng phòng kinh doanh của một công ty xuất nhập khẩu. Vì phải quản lí nhiều nhân viên cùng khối lượng công việc lớn nên tôi lúc nào cũng cáu gắt, khó chịu.
Tôi lấy vợ được hơn 2 năm và có với em một nhóc trai 1 tuổi. Tôi rất yêu vợ mình. Em hiền lành, nhẫn nhịn và sống rất biết điều. Em đi thưa về trình, lại nấu ăn ngon và dọn nhà sạch sẽ ngăn nắp. Sống cùng bố mẹ chồng nhưng chưa bao giờ tôi nghe họ phàn nàn điều gì về em. Mẹ tôi còn đi khoe khắp nơi là có một cô con dâu vừa xinh vừa ngoan. Cưới được 2 tháng thì vợ tôi có thai. Dù có thai nhưng em vẫn nấu ăn hàng ngày cho cả nhà tôi.
Còn tôi, tôi cũng phụ vợ việc nhà, nếu em thèm ăn gì tôi cũng đi tìm mua ngay. Nhưng chỉ cần không hài lòng điều gì, tôi sẽ la lối, quát mắng em ngay. Ban đầu, em có vẻ sửng sốt và khóc rất nhiều. Em cũng hay lựa lời khuyên tôi nói năng nhẹ nhàng để giữ thể diện cho em. Tôi biết điều đó chứ, nhưng khi nóng giận lên, tôi không thể kiềm chế được bản thân nữa. Nhưng tính tôi la mắng như vậy rồi vài tiếng sau hạ giận lại nói chuyện bình thường được ngay.
Cũng vì tôi nóng tính nên vợ chồng cãi nhau liên tục. Đặc biệt là trong giai đoạn em mang thai, chúng tôi hầu như tuần nào cũng cãi nhau vài lần. Đến mức mẹ tôi cũng phải lên tiếng bảo tôi nên nhường nhịn vợ hơn. Những khi đó, tôi còn lớn giọng nói lại là vợ mới là người cần nhường nhịn chồng chứ tôi không nhịn được. Có lẽ do áp lực tâm lí tôi mang lại nên vợ tôi sinh non hơn 1 tháng. Nhìn con trai bé nhỏ đang truyền dịch, với những dây ống xung quanh, tôi tự nhủ sẽ bớt nóng tính hơn, bớt thô lỗ hơn để vợ con tôi không phải khổ nữa.
Lạ một điều là từ khi sinh con xong, vợ tôi bỗng trầm tính hơn hẳn. Tôi mắng em cũng im lặng chứ không cãi lại. Em dành thời gian nhiều cho con mà ít chú ý đến tôi hơn. Vì em nhịn nên chúng tôi giảm cãi nhau thấy rõ. Những lúc vui, vợ tôi hay nói tôi nên dịu dàng và tập kiềm chế bản thân. Em không muốn con sẽ chứng kiến những trận cãi nhau của ba mẹ, không muốn con thấy cảnh ba mắng mẹ nó như thể là kẻ thù. Nghe những lời đó, tôi hối hận lắm, nhưng rồi nóng lên là lại quên mất.
Sau 6 tháng nghỉ sinh thì vợ chồng tôi gởi con để em đi làm lại. Từ khi đi làm, áp lực công việc kèm với việc chăm sóc con mệt nhọc nên vợ tôi rất khó chịu. Em hay nhờ tôi phụ chăm con, nhưng tôi là đàn ông, đến bế con còn sợ rớt thì sao giữ con được. Thế là vợ chồng tôi lại cãi nhau thường xuyên.
Lần đó, vợ nhờ tôi bế hộ con để làm tài liệu gấp cho cuộc họp hội đồng ngày mai. Nhưng tôi cũng phải làm việc mà ba mẹ tôi thì đi dự đám cưới chưa về. Chúng tôi cứ đùn đẩy nhau mãi cho đến khi thằng bé ngã đập đầu vào cái bàn. Nghe tiếng con khóc ré, tôi và em ùa chạy ra. Em bế con lên, thấy mặt con sưng đỏ thì bật khóc cùng con. Vừa khóc em vừa mắng tôi vô trách nhiệm. Dường như bao ấm ức phải chịu bao lâu nay em bộc phát ra hết. Em còn nói hối hận khi lấy phải một kẻ cộc cằn như tôi.
Xót con lại bị chửi nên tôi nổi điên lên. Tôi giằng thằng bé đang khóc rống lên từ tay em rồi chỉ tay đuổi em ra khỏi nhà. Tôi hét lên: "Nếu hối hận thì mày biến khỏi nhà tao". Em sững sờ rồi đanh mặt lại và nói: "Được, xưng mày tao, rồi đuổi vợ ra khỏi nhà. Anh cũng được lắm. Không bao giờ tôi về cái nhà này nữa". Sau đó vợ lấy ví rồi bỏ đi. Tôi ở nhà dỗ con, chăm con ngủ. Từ trước đến giờ, dù bực tức, nóng tính thế nào tôi cũng chưa bao giờ xưng mày tao và đuổi vợ đi như lần này. Nhưng nghĩ đến câu nói hối hận khi lấy tôi từ miệng em, tôi lại không nguôi được giận.
Chừng một tiếng sau khi em đi, tôi nhận được cú điện thoại lạ. Người đó hỏi tôi có phải chồng em không rồi hốt hoảng báo em bị tai nạn đang đi cấp cứu. Nghe bấy nhiêu đó thôi đã khiến tôi hoảng sợ. Tôi cuống đến nỗi chở luôn con trai vào viện mà chẳng kịp mặc áo ấm. Khi biết tôi là chồng em, bệnh viện đã yêu cầu tôi kí giấy phẫu thuật ngay. Tôi càng đau đớn hơn khi nhìn vào tờ phiếu: Cưa bỏ đôi chân.
Trong lúc tinh thần bất ổn, em băng qua đường mà không chú ý đèn đỏ nên bị một xe đi qua đâm phải. Đôi chân em bị cán dập nên phải cưa chân để giữ mạng sống. Mãi gần 4 ngày sau vợ tôi mới tỉnh lại. Biết mình mất đi đôi chân, em đã khóc rất nhiều, khóc vật vã. Bố mẹ tôi cũng không kiềm được nước mắt. Nhưng khi vừa thấy tôi, em đã la hét đuổi tôi ra khỏi phòng. Nhìn em, tôi đau đớn không thể tả. Chính tôi đã đẩy em đến nông nỗi này. Tôi hối hận vô cùng nhưng chẳng biết làm gì để chuộc lại lỗi lầm.
Hiện giờ, dù em đã xuất viện và được mẹ tôi chăm sóc nhưng em vẫn không ngừng la mắng tôi. Nhưng lạ là em càng mắng, tôi càng ân hận chứ không hề giận dỗi như trước đây nữa. Giờ tôi chỉ muốn bù đắp cho em nhưng em không cho tôi cơ hội. Tôi phải làm gì bây giờ? Ai cho tôi lời khuyên với?
Theo aFamily/Tri thức trẻ

Stress vì nếp sống nhà chồng
Tâm sự - 5 giờ trướcBất cứ cô gái nào mới kết hôn cũng trải qua sự bỡ ngỡ và lúng túng khi đối diện với nếp sống khác biệt của gia đình chồng.

Mang thai tuần thứ 30, tôi choáng váng khi người phụ nữ dắt bé trai 5 tuổi đến nhận cha
Tâm sự - 5 giờ trướcGĐXH - Cô ấy dẫn theo 1 bé trai tầm 5 tuổi và khẳng định đó là con của chồng tôi. Hai vợ chồng tôi bất ngờ đến bật ngửa khi cô ấy bảo nếu sợ nói dối có thể mang bé đi thử ADN.

Tôi quá may mắn khi có người mẹ kế cho tôi 'cả một gia tài'
Tâm sự - 1 giờ trướcGĐXH - Đến thời điểm tôi viết những dòng này, tôi lại một lần nữa cảm thấy bản thân quá may mắn khi gặp được một người mẹ như vậy.

Tôi có nên đến với người phụ nữ từng đổ vỡ, có con nhỏ khi cha mẹ phản đối
Tâm sự - 2 giờ trướcMột chàng trai trẻ rơi vào ngã rẽ tình yêu và chữ hiếu: giữa người phụ nữ từng đổ vỡ, có con nhỏ nhưng khiến anh hạnh phúc và một mối quan hệ “chuẩn mực” được gia đình ủng hộ. Anh đang bế tắc không biết nên chọn con tim hay sự an toàn.

Lần nào gặp lại, người yêu cũ cũng cố làm tôi bẽ mặt chỉ vì tôi là người đã chứng kiến hết thảy quá khứ của anh
Tâm sự - 13 giờ trướcTôi đã từng tự hỏi tại sao Khải lại căm hận tôi đến thế?

Dọn nhà chuyển đi nơi khác, tôi rơi nước mắt phát hiện bí mật đau lòng của người chồng quá cố
Tâm sự - 14 giờ trướcGĐXH – Mấy đêm nay, cứ đặt mình xuống, tôi lại bị ám ảnh bởi chuyện trong quá khứ của chồng, không thể nào thoát ra được…

Sự xuất hiện của "vị khách không mời" trong tiệc sinh nhật chồng khiến tôi không nói lên lời
Tâm sự - 18 giờ trướcCổ họng tôi nghẹn đắng, chân như chôn chặt xuống nền đất. Tôi muốn gào lên, muốn hỏi anh đây là ai, tại sao chị ta lại xuất hiện ở đây, mối quan hệ của họ thực sự là gì. Nhưng không một lời nào có thể thốt ra.

Ở biệt thự, đi xe sang, quẹt thẻ không giới hạn mà khổ
Tâm sự - 1 ngày trướcCâu chuyện của Bích không hiếm.

Vợ phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo, quyết định của người chồng khiến ai nấy đều sửng sốt
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Có lẽ, quyết định của anh sẽ còn gây tranh cãi về sau. Nhưng với bản thân tôi – là người chứng kiến mọi chuyện, tôi hoàn toàn hiểu tại sao anh làm như vậy.

Tâm sự dằn vặt, đau xót của người phụ nữ lỡ... ngoại tình
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Trong những tháng ngày khó khăn, buồn tủi, không có tiếng nói chung và sự lạnh nhạt của chồng, tôi đã... ngoại tình.

Khi vợ bỗng trở thành 'người thứ ba': Sự thật cay đắng được vạch trần sau 12 năm chung sống
Tâm sựGĐXH - Bỗng một ngày, tôi người vợ chính thức chung sống 12 năm, chuẩn bị sinh đứa con thứ tư cho anh trở thành "người thứ ba" trong mối tình "sâu nặng" của chồng với người phụ nữ đó.