Muốn giành lại chồng cũ chỉ vì một câu nói của "người thứ ba"
Tôi nhớ đến vẻ đắc ý của cô ấy khi mẹ con tôi rời khỏi nhà: “Là một người đàn bà, đến chồng của mình, cha của con mình mà cũng không biết cách giữ, có trách thì chỉ nên trách chị vô dụng thôi”, tự nhiên lại muốn nhân cơ hội này mà trả thù người đàn bà kia cho bõ giận.

Ba mươi bảy tuổi tôi bước chân ra khỏi cuộc hôn nhân của mình, gia tài là số tiền nửa ngôi nhà được phân chia và cậu con trai lên 8 tuổi. Mặc dù lúc đó chồng tôi nói mẹ con tôi có thể ở lại ngôi nhà còn anh ấy sẽ ra đi. Thế nhưng ngôi nhà đã chứa đựng quá nhiều kỉ niệm của của hơn 9 năm trời sống chung khiến tôi không đủ dũng cảm để ở lại đó.
Tôi còn nhớ rõ buổi tối hôm đó, khi cả nhà đang quây quần bên bữa cơm thì có tiếng gõ cửa. Một cô gái trẻ xuất hiện, cô mặc chiếc váy bó sát có lẽ để giúp lộ cái bụng bầu một cách rõ hơn. Chồng tôi thì mặt tái xanh tái mét vừa van xin vừa đẩy cô gái đó ra khỏi nhà bảo “có gì từ từ rồi anh sẽ giải quyết”. Bữa cơm hôm đó trở thành bữa cơm hạnh phúc và cũng là bữa cơm đau khổ cuối cùng của gia đình tôi.
Sai lầm nào cũng có lý do, chồng tôi cũng ra sức giải thích và biện hộ cho sai lầm ấy. Anh nói anh vẫn yêu tôi, chỉ là... Có ai yêu vợ, thương con mà lại đi ăn nằm với người đàn bà khác? Có ai yêu vợ thương con mà để nhân tình vác bụng bầu đến tận nhà đòi “phải có trách nhiệm”? Tôi đã không thể tha thứ, không thể bao dung. Thời gian ngắn sau đó chúng tôi ra tòa, con trai chọn theo mẹ.
Ngày mẹ con tôi rời khỏi nhà cũng là ngày cô nhân tình kia xách đồ đến ở trong ngôi nhà đã từng một thời là tổ ấm của tôi. Tôi nhìn cô ta, không thèm nói một lời. Hình như khó chịu trước thái độ của tôi, cô ta liền nói: “Chị đừng nhìn tôi với ánh mắt đó. Tôi biết chị đang nghĩ gì, nhưng thôi. Là một người đàn bà, đến chồng của mình, cha của con mình mà cũng không biết cách giữ, có trách thì chỉ nên trách chị vô dụng thôi”. Tính tôi xưa nay vốn nóng nảy, vậy mà không hiểu sao lúc ấy lại bình tĩnh đến lạ lùng, một câu tôi cũng không nói. Đời này, chẳng ai dám chắc thứ của mình sẽ nằm trong tay mình cho đến khi chết. Để rồi xem.
Ba năm đã trôi qua. Tôi giờ đã sắp bước sang tuổi bốn mươi. Nhiều người nói tôi còn trẻ, và nên nghĩ đến một cuộc hôn nhân mới. Thế nhưng tôi hài lòng với cuộc sống của mình. Con trai tôi ngày càng lớn, rất ngoan và hiểu chuyện. Chồng cũ tôi vẫn thường xuyên đến thăm con, đóng góp trợ cấp nuôi con đầy đủ. Tôi dạy con học cách tôn trọng bố nó. Tôi cũng học cách không than vãn oán trách. Hôn nhân bền chặt hay mong manh còn là do duyên nợ của mỗi người dài hay ngắn. Tôi nghĩ vậy.
Dạo này chồng cũ tôi hay đến nhà, thỉnh thoảng còn tìm cớ để ngủ lại với con trai. Tôi nhìn anh ấy có vẻ không ổn, nhưng cũng không tiện hỏi. Rồi một hôm vợ anh ta tìm đến nhà tôi, nói tôi đã xúi bẩy gì mà khiến anh ta về lạnh nhạt mặt mày nặng nhẹ với vợ, thậm chí đêm đến còn không thèm về nhà. Cô ta nói rằng tôi đừng hòng cướp chồng của cô ta, đừng hòng cướp bố của con gái cô ta.
Tôi hỏi chồng cũ, anh ấy nói vốn hai người đến với nhau đã là một sai lầm. Yêu thương không đủ, hiểu nhau không đủ, tôn trọng nhau cũng không đủ nên cuộc sống vô cùng ngột ngạt. Rồi anh khóc van xin tôi hãy cho anh một cơ hội, anh muốn được làm lại từ đầu.
Làm lại từ đầu với một người đàn ông đã phản bội đó là điều tôi chưa bao giờ nghĩ đến, dù có đôi khi nhìn vào mắt chồng cũ, nhìn những việc chồng cũ làm và lo lắng cho mẹ con tôi, tôi biết anh vẫn yêu tôi và quan tâm thật lòng. Thế nhưng khi anh ấy nói ra câu đó, người tôi nghĩ về chính là vợ anh ta, kẻ đã góp phần phá hoại gia đình tôi.
Tôi nhớ đến vẻ đắc ý của cô ấy khi mẹ con tôi rời khỏi nhà: “Là một người đàn bà, đến chồng của mình, cha của con mình mà cũng không biết cách giữ, có trách thì chỉ nên trách chị vô dụng thôi”, tự nhiên lại muốn nhân cơ hội này mà trả thù người đàn bà kia cho bõ giận, để cho cô ấy hiểu thế nào là nỗi đau bị người khác “giật” chồng, hiểu thế nào là nỗi khổ của một đứa trẻ thiếu vắng cha. Dù cho có thể là sau khi làm cho gia đình ấy tan nát, tôi vẫn sẽ không quay lại với chồng cũ.
Trả thù, điều ấy tôi chưa từng nghĩ đến cho đến lúc này, khi cơ hội nằm gọn trong lòng bàn tay. Tôi đã rất quyết tâm, thế nhưng rồi lại lưỡng lự. Lưỡng lự xong lại tự cười chính mình “sao mình lại phải thương hại mẹ con người đàn bà đó chứ. Họ biết giữ cha cho con, sao mình lại không biết giành cha lại cho con?”.
Thế nhưng càng suy nghĩ tôi lại càng rối trí không biết làm vậy là nên hay không nên. Tôi chia sẻ những dòng này, vì ở đây không ai biết tôi là ai, sẽ công bằng nhìn nhận mà cho tôi một lời khuyên. Nếu mọi người ủng hộ, tôi nhất định sẽ làm theo kế hoạch của mình.
Theo H. H/Dân Trí

Tôi quyết định ly hôn sau 39 năm sống bên người chồng 'rất tốt' với tôi
Tâm sự - 14 giờ trướcGĐXH - 63 tuổi, tôi không còn sức để chờ đợi một người hiểu mình. Tôi không tiếc 39 năm đã qua, cũng không ân hận vì quyết định cưới anh. Nhưng tôi cũng không muốn lãng phí phần đời còn lại...

Choáng váng khi biết chồng đưa hết lương cho vợ lại giấu giếm nhiều 'tài sản trước hôn nhân'
Tâm sự - 19 giờ trướcGĐXH - Chồng nhìn tôi lạnh lùng rồi nói tôi không có quyền gì bắt ép anh như vậy, đó là tài sản trước hôn nhân và khi tài sản đó sinh sôi thì vẫn là tài sản riêng.

Ghét mẹ chồng, lạnh nhạt, xa cách với chồng: Tôi không hiểu sao vợ mình lại thay đổi hoàn toàn sau khi sinh con?
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Mỗi lần ra đường nhìn thấy gia đình người ta hạnh phúc, tôi chỉ muốn khóc. Đêm nào cũng trằn trọc vì nhớ vợ con. Tại sao mọi thứ lại thay đổi nhanh đến vậy?

Mẹ chồng cờ bạc, muốn tôi cho 5 triệu mỗi tháng
Tâm sự - 1 ngày trướcMỗi tháng mẹ chồng có 10 triệu tiền cho thuê nhà và 5 triệu lương hưu nhưng đều nướng vào cờ bạc. Mới đây bà còn nói đang có một khoản nợ, đề nghị tôi mỗi tháng cho bà 5 triệu đồng

Vợ muốn chu cấp hàng tháng cho bố mẹ: 'Cuộc chiến' giữa quan điểm báo hiếu và tương lai gia đình
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi đã giải thích cho cô ấy là chúng tôi nên tích lũy đã, còn có thể cuối năm gửi cho bố mẹ một khoản để bố mẹ đón Tết hoặc khi ốm đau thì đóng góp sau. Cũng không thể nặng bên ngoại hay bên nội hơn được nhưng cô ấy không đồng ý.

Tôi cầu hôn, bạn gái nói lương dưới 30 triệu đừng mơ cưới vợ
Tâm sự - 1 ngày trướcBạn gái từ chối lời cầu hôn, nói thu nhập hơn 20 triệu của tôi chỉ đủ sống độc thân, chỉ các cô chú 7x mới hạnh phúc nổi với cuộc sống tiêu dưới 50 triệu khi có con.

Chồng tôi vẫn lén lút chuyển tiền cho vợ cũ mua nhà
Tâm sự - 2 ngày trước10 năm sống cùng nhau, tôi không hề nghi ngờ chồng qua lại với vợ cũ, nhưng mới đây tôi được biết anh ấy còn chuyển tiền cho vợ cũ mua nhà

Ở rể, tiền bạc, tài sản để vợ và bố mẹ vợ giữ: Choáng với quan điểm 'khác lạ' của anh chàng 33 tuổi
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Hai vợ chồng có cuốn sổ đỏ, giấy đăng ký kết hôn, ít vàng cưới thì cũng nhờ ông bà ngoại cất két cho. Chẳng ai giữ tiền bằng bố mẹ, bố mẹ luôn tiết kiệm vì con vì cháu mà.

Câu nói trong đêm của bố chồng khiến tôi nghẹn ứ cổ họng, người run cầm cập, hoang mang nghĩ về tương lai
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Cả đêm hôm ấy, tôi không thể nào nhắm mắt. Những câu nói của bố chồng cứ ám ảnh trong đầu tôi.

3 ngày trước khi tôi cưới, mẹ trở về dúi cho 20 triệu, đến hôn lễ, bà hỉ hả nói một câu như xát muối vào lòng
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi cúi đầu vâng dạ mà tim như có ai bóp nghẹt.

Nhờ mẹ giữ vàng hộ, vợ nói 1 câu khiến tôi choáng váng
Tâm sựGĐXH - Mẹ tôi cũng chỉ giữ hộ chứ chẳng có lấy mất, nhưng vợ cứ nằng nặc đòi tôi phải lấy số vàng ấy về.