Ngày xưa cha quỳ gối vay tiền cho tôi đi học, cả làng không ai giúp - Giờ tôi phát đạt, họ lại ùn ùn kéo đến nhà
"Nghèo giữa chợ đông không ai hỏi, giàu tại rừng sâu lắm kẻ thăm" - câu nói này tôi đã thấm thía suốt chặng đường trưởng thành của mình.
* Dưới đây là bài tâm sự nhận được nhiều sự chú ý trên trang 163.com (Trung Quốc).
Hồi nhỏ, gia đình tôi nghèo đến mức không còn một đồng nào. Mẹ tôi lâm bệnh nặng cần tiền chữa trị, còn tôi thì đến tuổi đi học, nhưng học phí cũng là một gánh nặng. Trong lúc túng quẫn, cha tôi đành dắt tôi đi gõ cửa từng nhà trong làng, quỳ gối van xin họ cho vay một ít tiền để cứu mẹ và cho tôi được đi học.
Nhưng những gì ông nhận được chỉ là những ánh mắt thờ ơ và những lời từ chối lạnh lùng. Người thì viện cớ không có tiền, kẻ thì đóng sập cửa, có người thậm chí còn chẳng buồn đáp lời. Cuối cùng, mẹ tôi qua đời vì không có tiền chạy chữa, còn tôi thì suýt nữa phải bỏ học.
Lúc đó, tôi còn nhỏ, chưa hiểu thế nào là lòng người bạc bẽo, nhưng tôi đã cảm nhận được sự đau đớn và bất lực của cha. Trong lòng tôi thầm hứa: "Lớn lên nhất định phải thay đổi số phận, để không bao giờ phải cầu xin ai nữa!".
Từ ngày đó, tôi dốc hết sức vào việc học. Sau khi đỗ đại học, tôi gần như không về quê nữa. Một phần vì quá bận, nhưng phần lớn là vì tôi không muốn nhớ lại ký ức đau buồn năm nào.
Ảnh minh họa
Ra trường, tôi đi làm xa, ban ngày cật lực kiếm tiền, ban đêm tự học thêm kỹ năng mới. Vài năm sau, tôi lập công ty riêng, sự nghiệp ngày một phát triển. Đứa trẻ nghèo khó năm nào giờ đã có thể tự đứng vững trên đôi chân của mình.
Tin tôi phất lên nhanh chóng được truyền về quê. những người từng lạnh lùng từ chối giúp đỡ cha tôi bỗng nhiên quay sang niềm nở.
Họ chủ động nhắn tin hỏi han, rủ tôi về quê "gặp mặt ôn chuyện cũ". Có người còn dẫn cả con cái đến nhà tôi nhận họ hàng, rối rít giải thích rằng hồi đó không phải không muốn giúp, mà là "bất đắc dĩ". Thậm chí, có người còn nhờ tôi tìm việc cho con họ, hoặc vay tiền đầu tư làm ăn.
Cảnh tượng này khiến tôi nhớ lại hình ảnh cha quỳ gối cầu xin năm nào. Trong lòng tôi chỉ có một cảm giác duy nhất - chua chát.
Trước những "tình cảm đột ngột" này, tôi không hằn học, cũng không nhắc lại chuyện cũ. Tôi chỉ bình tĩnh nói: "Khi nhà tôi khó khăn nhất, không ai giúp đỡ. Hôm nay, tôi sẽ không trả thù ai, nhưng tôi cũng sẽ không giúp ai vô điều kiện".
Sau tất cả, tôi đã hiểu ra nhiều điều. Tôi hiểu rằng sinh ra trong nghèo khó không đáng sợ, đáng sợ là không có ý chí vương lên. Và tôi cũng hiểu rằng, dạy con, quan trọng nhất không phải là dạy cách dựa dẫm vào ai, mà là dạy cách tự đứng trên đôi chân của mình, không dễ dàng cúi đầu trước khó khăn.
Tôi đã tận mắt chứng kiến sự tủi nhục của cha, nên tôi hiểu rằng chỉ khi bản thân mạnh mẽ, ta mới có thể làm chủ số phận.
Tôi không hận những người năm đó đã quay lưng với gia đình mình. Nhưng tôi cũng sẽ không dạy con mình trở thành người trông chờ vào sự ban ơn của kẻ khác. Suy cho cùng, lòng tự trọng và sự nỗ lực mới là tài sản lớn nhất của một con người.
Thay vì mong đợi người khác giúp đỡ, hãy khiến bản thân mạnh mẽ đến mức không cần phải cầu xin ai. Đây chính là bài học quan trọng nhất tôi muốn truyền lại cho con mình.
Chàng trai đau đầu với yêu cầu sính lễ 'chẳng giống ai' của bạn gái 'hoa khôi'
Tâm sự - 1 giờ trướcChỉ 2 tuần nữa đám cưới sẽ diễn ra nhưng tôi vẫn đang khốn khổ giải quyết vấn đề sính lễ, làm sao để hài hòa giữa yêu cầu của bạn gái kém 10 tuổi và mong muốn của bố mẹ mình.
Nghe lời mẹ chọn người 'xứng đáng', tôi cay đắng nhận ra mình đã lấy nhầm chồng
Tâm sự - 2 giờ trướcGĐXH - Câu chuyện cay đắng của tôi có lẽ là lời cảnh tỉnh cho những người "đứng núi này trông núi nọ", để rồi phải đau xót thốt lên "lấy nhầm chồng".
Trả treo với cô bán thịt ở chợ, đến nhà bạn trai tôi suýt ngất khi biết bà ấy là ai
Tâm sự - 13 giờ trướcGĐXH - Giờ tôi còn không dám ra chợ đó mua đồ nữa sợ gặp cô ấy. Làm thế nào lấy lại cảm tình vớt vát được đây, chứ tôi với bạn trai vẫn yêu nhau lắm.
Nhà gái bắt mua nhà mới cho cưới, tôi chia tay vì không muốn cả đời làm con nợ
Tâm sự - 1 ngày trước'Không có nhà đừng mong cưới', câu chốt của bố mẹ bạn gái khiến tôi đưa ra quyết định chia tay, vì nếu cố mua nhà để cưới vợ, cả cuộc đời tôi phải còng lưng trả nợ.
Anh họ kết hôn, cả nhà tôi sốc khi biết cô dâu là ai
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Không ngờ có một ngày, gia đình tôi và gia đình họ lại gặp nhau trong hoàn cảnh như thế.
Đi họp lớp sau 35 năm, tôi nhận ra 5 điểm chung đau lòng ở tuổi trung niên
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp sau 35 năm tưởng chừng vui vẻ ấy lại trở thành một cuộc soi chiếu chân thật về tuổi trung niên - nơi ai cũng mang trong mình những nỗi niềm không nói hết.
10 năm đưa hết lương cho vợ, mới thất nghiệp 2 tháng đã bị coi là ăn bám
Tâm sự - 2 ngày trướcTrong 2 tháng thất nghiệp, tôi làm hết mọi việc nhà phục vụ vợ con nhưng vẫn bị coi là ăn bám, dù suốt 10 năm qua tôi luôn đưa hết lương cho vợ, thu nhập không nhỏ.
Đi họp lớp sau 30 năm, tôi ngỡ ngàng nhận ra: Người từng học kém nhất lại là người thành công nhất
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp sau 30 năm giúp tôi nhận ra: Trình độ, sự ổn định hay may mắn đều không bằng thái độ sống. Con đường dễ hay khó là do chính bạn chọn.
Sau khi nghỉ hưu, bố bất ngờ bệnh nặng, quyết định chóng vánh của mẹ khiến tôi chết lặng
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Về nghỉ hưu chưa lâu, bố tôi sốc nặng sau cơn đột quỵ. Mẹ tôi đưa ra một quyết định chóng vánh khi phân chia tàn sản khiến tôi chết lặng.
Nghỉ hưu tôi mới hiểu: Càng mong đợi ở con, càng dễ tổn thương
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Sau khi nghỉ hưu, người phụ nữ 65 tuổi nhận ra bài học sâu sắc: đừng trông chờ vào con cái, chỉ có độc lập tài chính và tinh thần mới mang lại bình yên.
Anh họ kết hôn, cả nhà tôi sốc khi biết cô dâu là ai
Tâm sựGĐXH - Không ngờ có một ngày, gia đình tôi và gia đình họ lại gặp nhau trong hoàn cảnh như thế.