Thú nhận từng sống thử, cô gái tan nát nghe chồng sắp cưới nói câu 'sắc hơn dao'
Tôi thú nhận với anh quá khứ từng sống thử. Anh im lặng rất lâu, gương mặt lúc đỏ bừng, lúc lại lạnh lẽo, rồi buông câu "sắc hơn dao".
Tôi năm nay 30 tuổi, chưa lập gia đình. Không phải tôi không muốn kết hôn, mà là chưa tìm được người phù hợp. Tôi không may mắn trong chuyện tình cảm, từng yêu hết lòng nhưng nhận lại chỉ toàn nước mắt.
Khi mới ra trường, tôi quen và yêu một người cùng tuổi. Anh ấy không học đại học mà chỉ theo học một khóa thiết kế, sau đó làm việc tại một studio ảnh cưới. Chúng tôi yêu nhau da diết. Thấu hiểu hoàn cảnh của nhau, chúng tôi càng trân trọng và gắn bó hơn.

Tôi từng "sống thử" và giờ phải nhận trái đắng vì quá khứ đó. Ảnh minh họa: P.X
Yêu nhau nửa năm, khi công việc của tôi tạm ổn định, anh đề nghị: “Giờ hai đứa đều khó khăn, thuê hai cái phòng trọ thì tốn quá. Hay chúng mình về ở chung, vừa được gần nhau, lại vừa tiết kiệm được một khoản”.
Tôi đồng ý. Khi đó, tôi yêu anh quá sâu đậm, mỗi ngày sau giờ tan làm chỉ muốn được ở bên anh. Nhưng hạnh phúc ấy chẳng kéo dài. Chúng tôi sống hòa thuận hơn một năm thì bắt đầu nảy sinh khúc mắc.
Anh nhận việc về nhà làm, suốt ngày ở lì trong phòng. Đói thì gọi đồ ăn về, ăn xong lại bỏ đó không dọn dẹp. Chuyện đi chợ, nấu cơm… anh cũng mặc tôi lo liệu. Ngày nào đi làm về, tôi cũng vùi đầu vào cơm nước… mệt mỏi vô cùng.
Tôi phàn nàn, nói nặng nhẹ đủ kiểu nhưng anh không thay đổi. Có lúc tôi thử mặc kệ để anh phải làm, nhưng cuối cùng vẫn chỉ có mình tôi dọn dẹp.
Quá mệt mỏi, tôi nói chia tay và thu dọn quần áo rời đi. Anh xin lỗi, níu kéo, hứa hẹn đủ điều. Tôi đã 3 lần nói lời chia tay, rồi lại mềm lòng tha thứ, rồi lại tuyệt vọng. Điệp khúc ấy kéo dài suốt 3 năm, cho đến khi anh có người mới.
Mối tình này khiến tôi hao tổn tâm trí. Sau chia tay, tôi vạ vật như cái xác không hồn. Phải hơn 1 năm sau, tôi mới dần ổn định trở lại, nhưng rất khó mở lòng với ai.
Cách đây nửa năm, tôi quen một chàng trai kém tôi 2 tuổi, làm ở bộ phận marketing của công ty. Không hiểu tôi có sức hút gì mà anh mê đắm tôi. Chỉ sau một lần gặp thoáng qua ở bữa tiệc công ty, anh đã tỏ tình và nói muốn đến với tôi.
Dù bị từ chối, anh vẫn kiên nhẫn theo đuổi. Biết chỗ trọ của tôi, anh đợi ngoài cổng để chở tôi đi làm, mua đồ ăn sáng, thuốc thang và những món đồ lặt vặt. Dần dần, tôi dựa vào anh, không còn gay gắt từ chối như trước.
Tôi tin rằng mình vẫn có thể có được hạnh phúc. Gia đình anh đàng hoàng, nề nếp và ủng hộ chúng tôi. Gia đình tôi cũng quý anh, nên chỉ sau nửa năm quen biết, hai đứa xác định kết hôn.
Nhưng một cuộc gặp vô tình đã khiến mọi kế hoạch và hy vọng tan vỡ. Buổi đi ăn hôm ấy, tôi vô tình gặp một người chị từng sống cùng xóm trọ nhiều năm trước.
Vừa gặp tôi, chị đã reo lên: “Thằng S. (tên người yêu cũ của tôi) đâu rồi? Hai đứa tổ chức đám cưới rồi chứ? Còn phải hỏi nhỉ, hồi đó mặn nồng thế cơ mà. Cả xóm đều ngưỡng mộ căn trọ của hai đứa đấy.”
Từ nhà vệ sinh bước ra, bạn trai tôi nghe trọn từng chữ. Ánh mắt anh trở nên phức tạp, dồn nén đủ cung bậc cảm xúc.
Sau đó, trên chiếc ghế đá ngoài công viên, chúng tôi nói chuyện đến nửa đêm. Tôi thú nhận quá khứ từng sống thử và khẳng định điều đó không ảnh hưởng đến hiện tại. Giờ đây, người tôi yêu và muốn cưới là anh.
Anh im lặng rất lâu. Gương mặt khi đỏ bừng, khi lạnh lẽo. Rồi anh nói: “Anh không nghĩ em lại rẻ rúng như vậy. Anh có thể chấp nhận chuyện quan hệ trước hôn nhân, nhưng không thể chấp nhận việc em sống chung như vợ chồng với người đàn ông khác khi chưa có hôn thú”.
Câu nói sắc hơn dao ấy đã cứa sâu vào lòng tôi, khiến tôi nghẹt thở. Hôm đó, tôi khóc như mưa, nói chia tay anh ngay lập tức. Anh cũng đồng ý chấm dứt đoạn tình cảm này.
Đến giờ, tôi vẫn chưa có được hạnh phúc của riêng mình. Quá khứ không thể nào thay đổi được. Nhưng chẳng lẽ tôi cứ mãi mãi phải trả giá cho quá khứ đó?
Độc giả giấu tên

Bài học đắt giá: Tôi đưa hết lương hưu cho con trai, đến khi đòi lại thì bị ra 'điều kiện'
Tâm sự - 1 giờ trướcGĐXH - Suốt nhiều năm, tôi tin rằng hy sinh tất cả cho con là điều đúng đắn. Nhưng chỉ một lần vào viện thăm bạn ốm, tôi mới nhận ra: giữ chặt lương hưu mới là cách bảo vệ tuổi già của mình.

Mỗi tối vợ mang đồ ăn nấu sẵn về, tôi sững sờ khi biết nguồn gốc từ đâu
Tâm sự - 1 giờ trướcGĐXH - Ở đó cô ấy đi chợ, nấu nướng, thức ăn sinh hoạt đến 7 giờ tối mới về nhà, mang theo thức ăn đã nấu sẵn.

Choáng váng khi biết đứa con gái mình yêu thương suốt 5 năm qua là con của ai
Tâm sự - 6 giờ trướcGĐXH - Bỗng một ngày, tôi nhận ra đứa con gái mình thương bấy lâu nay không phải là con ruột của mình.

Không có tiền biếu quà xịn, tôi bị mẹ chồng bôi nhọ khắp nơi
Tâm sự - 7 giờ trướcChỉ vì không có tiền biếu quà đắt đỏ như em dâu, tôi bị mẹ chồng ghét bỏ; bà còn đặt điều là tôi lười nhác, hỗn hào, "mặt bí xị bế con ngồi một đống chẳng chào ai".

Gửi tiền đều đặn biếu bố mẹ chồng hàng tháng, tôi cay đắng khi nghe lời quy chụp từ ông bà
Tâm sự - 19 giờ trướcGĐXH - Tôi không phủ nhận chuyện tôi ít về quê thăm bố mẹ chồng nhưng có thực sự công bằng không khi đánh giá lòng hiếu thảo chỉ qua tần suất về thăm?

Đám cưới tan nát trong phút chốc vì khoản thách cưới 50 triệu đồng
Tâm sự - 1 ngày trướcMẹ chồng tương lai nghe đến khoản tiền thách cưới thì mặt tái mét. Bà bối rối thấy rõ rồi đáp một câu choáng váng.

Không chăm cha mẹ già, tôi xấu hổ khi được thừa kế nhiều hơn các em
Tâm sự - 1 ngày trướcĐất của cha mẹ được chia cho tôi một nửa, 2 em chia đôi phần còn lại; nội dung di chúc này khiến tôi xấu hổ vì tôi là anh cả nhưng ở xa, không ở bên cha mẹ cuối đời.

Bị ép phụng dưỡng bác chồng cô đơn để được thừa kế nhà 7 tỷ đồng
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi không hề quý mến bác chồng, nhưng ông xã và cả đại gia đình đang cố ép tôi chịu chuyển sang ở cùng, chăm sóc bác để sau này thừa kế gia sản.

Chồng muốn xây nhà báo hiếu bố mẹ, tôi chỉ góp ý liền bị coi sống không có tình người
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Dường như trong mắt chồng, tôi là một người vợ không hiểu chuyện, một người con dâu không có hiếu với bố mẹ chồng…

Sợ đột quỵ vì kiểu làm việc 996, tôi từ chối thăng chức
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi từ chối thăng chức, không muốn chỉ vì mức lương tăng không đáng kể mà phải đối mặt với nguy cơ đột quỵ vì kiểu làm việc 996 vắt kiệt sức lực và năng lượng sống.

Đón mẹ già lên thành phố sống chung để báo hiếu, nửa năm sau tôi phải thừa nhận một thực tế đau lòng
Tâm sựGĐXH - Suốt bao nhiêu năm cố gắng thực hiện ước mơ đón mẹ lên sống cùng để báo hiếu, thế nhưng, mọi việc lại không hề suôn sẻ như tôi nghĩ.