Tôi nghỉ chơi với những người bạn lần nào đi ăn cũng đến muộn cả tiếng
Hẹn ăn sáng 8h thì 10h mới đến, hẹn ăn lẩu 12h thì 13h30 tới và nghĩ "có chia tiền là được"; sau rất nhiều lần như vậy, tôi loại mấy người bạn này khỏi nhóm tụ tập.
Cuối tuần, tôi cùng hội bạn ngồi trong quán lẩu quen, cứ một lát lại nhìn chiếc đồng hồ trên tường. Bàn 6 người, mới có 4 người đến. Hai người nhắn "đang đi, sắp tới rồi" từ tiếng rưỡi trước. Nồi lẩu thêm nước vài lần mà câu chuyện thì vẫn lơ lửng vì phải chờ đợi.
Thỉnh thoảng, những người đang ăn cứ phải nhìn ra cửa ngóng xem bạn mình đến chưa. Giống như bao lần trước, những khuôn mặt quen đi muộn bước vào với nụ cười xin lỗi, rồi kèm thêm câu giải thích cũ kỹ mà lúc nào cũng nghe. Tôi nhận ra mình mệt mỏi và chán ngán với việc lần nào cũng phải chờ đợi quá lâu, không có hứng thú nói chuyện hay gặp gỡ nữa; cảm giác mình không được tôn trọng cho lắm, và mấy người bạn đó cũng chẳng coi trọng cuộc gặp này cho lắm.
Trong cuộc sống hiện đại đầy căng thẳng, bạn bè hẹn gặp nhau ăn bữa cơm hay bữa lẩu là để hàn huyên, trút bầu tâm sự hoặc đơn giản là xả stress cùng nhau bằng cách trải qua thú vui ăn uống. Ai cũng bận rộn, muốn hẹn hò phải thu xếp công việc để có chút lịch trống; nếu thực sự quý trọng khoảng thời gian có thể chia sẻ với nhau thì sẽ cố gắng đến đúng giờ.
Tất nhiên, ai cũng có lúc gặp việc đột xuất hoặc trục trặc nên đến muộn , nhưng nếu thường xuyên đến trễ cả tiếng đồng hồ lại là chuyện khác. Tôi có mấy người bạn y như vậy, lần nào cũng nói chắc như đinh đóng cột là sẽ chuẩn giờ, lần nào gọi điện cũng "tớ sắp đến nơi rồi" nhưng khi họ có mặt thì cuộc vui đã qua một nửa hoặc gần tàn. Hẹn ăn sáng 8h thì 10h mới thấy mặt; hẹn cà phê thì đến lúc tôi gọi sang ly đồ uống thứ hai vẫn chưa xuất hiện.
Không biết có phải họ cố tình đến trễ vì "người quan trọng nhất là người xuất hiện cuối cùng" hay chỉ là sự tùy tiện đã thành thói quen, hay xem việc mình đến trễ là đặc quyền và mọi người phải chờ mình là đương nhiên. Dù thế nào thì cũng là thiếu tôn trọng rõ ràng.
Nhiều người lần nào hẹn đi ăn muộn cả tiếng, khiến bạn bè chờ dài cổ. (Ảnh minh họa: AI)
Những người luôn đến muộn quá mức trong các cuộc hẹn như vậy thường cười tươi nói một câu xin lỗi nhẹ bẫng, kiểu xin lỗi cho phải phép chứ chẳng cảm thấy có vấn đề gì.
Tôi từng cố bao biện cho bạn bè, rằng ai cũng có lịch trình bận rộn, đường sá tắc nghẽn, việc gấp phát sinh. Tôi từng tự thuyết phục rằng chỉ cần họ có mặt, góp đủ tiền thì ai đến sớm ăn sớm, ai đến sau, ăn sau. Thế nhưng càng về sau, tôi càng không muốn chấp nhận kiểu hẹn hò đó, vì đến sớm hay muộn chính là thước đo mối quan hệ.
Người tôn trọng bạn và tình bạn thì sẽ có sự chuẩn bị cả về mặt tinh thần và kỹ thuật để có thể đến đúng giờ, bao gồm việc đi sớm một chút để dự phòng rủi ro. Nếu có việc, họ hoàn toàn có thể báo trước "tớ trễ nửa tiếng nhé" và có mặt đúng giờ đó.
Trong những buổi gặp gỡ bạn bè, thời gian quan trọng hơn chúng ta tưởng. Khi đến đúng giờ, tôi đang gửi đi thông điệp rằng tôi tôn trọng sự hiện diện của bạn, tôi trân qúy thời gian chúng ta dành cho nhau.
Bạn muộn lần thứ 3, tôi còn thông cảm. Lần thứ 5, tôi khó chịu. Lần thứ 10, tôi không muốn đợi, không muốn gặp nữa. Với mấy người bạn hẹn ăn lẩu 12h nhưng 13h30 mới tới, từ lâu rôi đã loại ra khỏi cuộc vui của mình, khi tổ chức cuộc gặp với bạn bè thì tôi không gọi họ. Nếu cuộc gặp không do tôi tổ chức mà thành phần có họ, tôi vẫn đến vì muốn gặp bạn bè khác, nhưng không còn quan tâm họ bao giờ mới tới.
Tình bạn là sự kết hợp nhiều yếu tố như cảm xúc, sự chia sẻ, và tôn trọng lẫn nhau. Duy trì tình bạn trong xã hội hiện đại, tất bật không phải là điều dễ dàng. Sự sòng phẳng về tiền bạc là một yếu tố cần. Tuy nhiên, yếu tố khác ít được đề cập đến chính là sự sòng phẳng về thời gian.
Cú sốc từ người chị dâu 'lạ mặt' và màn 'úp sọt' khiến gia đình tan nát
Tâm sự - 4 giờ trướcGĐXH - Dù có bị nói là "bà cô bên chồng" thì tôi cũng cam lòng, vì thực sự tôi không tài nào hiểu nổi cách hành xử của chị dâu mình.
Làm lụng vất vả 10 năm tích góp nhờ bố mẹ mua đất, tôi choáng váng khi biết người đứng tên là ai
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Vì mảnh đất, tôi xích mích với bố mẹ, rạn nứt với em gái và đỉnh điểm là đứng trước nguy cơ đổ vỡ hôn nhân.
Tôi làm dâu bằng cả thanh xuân, còn chồng thì không chịu làm rể
Tâm sự - 1 ngày trướcTrên đường đi, tôi nghĩ về bố mẹ đẻ, nghĩ về những ngày mình còn son rỗi...
Tuần được nghỉ mỗi Chủ nhật, sếp luôn gọi giao việc, sáng thứ Hai hỏi xong chưa
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi ước mình có quyền phớt lờ điện thoại, tin nhắn của sếp vào ngày nghỉ duy nhất trong tuần, ông ấy luôn giao việc khẩn vào Chủ nhật, sáng thứ hai hỏi "xong chưa".
Mẹ chồng giận ngược vì không chu cấp cho em chồng: Tôi bế tắc giữa nỗi lo tiền bạc và cái Tết không biết về đâu
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Chuyện sẽ chẳng có gì nếu không có em chồng tôi xuống học đại học và ở cùng. Ở cả 1 năm mẹ chồng tôi không gửi thêm lấy 1 đồng nào. Em chồng là con trai, ở cùng mà quần áo không giặt, cơm không nấu, đi học còn phải anh chị gọi dậy.
Con gái tiết kiệm gửi tiền về hàng tháng, mẹ 64 tuổi liên tục bị 'đào lửa' lừa mất sạch tiền
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Người ta nói tuổi này "khó bảo" thì đúng khó nói thật, nhắc nhở thì mẹ dỗi, không đưa tiền thì bảo không thương mẹ...
Mẹ chồng 'keo kiệt' mang sính lễ khiến cô dâu sững sờ, rơi nước mắt
Tâm sự - 3 ngày trướcTrước ngày cưới, tôi và mẹ chồng xảy ra nhiều bất đồng. Những mong muốn của tôi trong đám cưới đều bị dập tắt vì mẹ cho rằng lãng phí, không cần thiết.
Tối nào hàng xóm cũng đứng trước cửa nhà tôi 3 phút, hôm biết được lý do tôi chột dạ vô cùng
Tâm sự - 3 ngày trướcBan đầu tôi nghĩ là trùng hợp. Nhưng ngày nào cũng vậy thì không thể coi là vô tình được nữa.
Thông gia Việt kiều bay về dự đám tang, gửi phong bì khiến gia đình náo loạn
Tâm sự - 4 ngày trướcNgày mẹ tôi mất, bố mẹ vợ bay từ nước ngoài về dự đám tang. Ông bà gửi chiếc phong bì khiến gia đình tôi náo loạn.
Nghe tin bố chồng định chia tài sản, cả nhà xôn xao, đến lượt tôi mở phong bì mình được nhận thì đứng tim
Tâm sự - 4 ngày trướcMỗi người được phát một phong bì, không ai mở ngay.
Mẹ gọi tôi là 'của nợ', lớn lên tôi đưa bố thoát khỏi người vợ cay nghiệt này
Tâm sựGĐXH - Chẳng ai muốn bố mẹ mình bỏ nhau cả, nhưng tôi lại đồng ý việc ấy...

