Tôi u mê trong cuộc tình ảo
Tôi và anh thường gặp nhau khi đã nửa đêm, không hề biết tên nhau và anh nghĩ rằng tôi là đứa con gái hư hỏng.
Hiện tại tôi thật sự không biết nên làm gì với một mớ hỗn độn đang nằm ngổn ngang trong lòng. Tôi có lên tiếp tục theo đuổi cuộc tình ảo đó không, hay nên khép những nỗi nhớ về người đó lại để bắt đầu một cuộc sống mới?
Năm nay tôi tròn 26 tuổi, nhưng đây là lần đầu tiên biết đến cảm xúc của tình yêu thật sự là như thế nào, nên tôi rất phân vân. Liệu đó có phải là sự ngộ nhận của một người luôn sống trong thế giới cô độc như tôi không? Cuộc sống lúc trước của tôi luôn gắn liền với những giọt nước mắt của nỗi đau và nỗi sợ hãi không lúc nào nguôi, khi hàng ngày phải chứng kiến người mẹ mà tôi yêu thương nhất đang từng ngày phải đấu tranh với bệnh tật và có thể ra đi bất kỳ lúc nào. Thêm vào đó là áp lực về tiền bạc luôn dày vò tôi, vì con số phải chi cho mỗi lần nhập viện của mẹ ngày càng lớn và tần suất ngày càng nhiều.
Bên cạnh đó là áp lực về việc học của tôi. Tôi không thể làm tốt hai vai trò, một người học trò siêng năng và một người con thảo cùng lúc. Nhiều lúc tôi quá mệt mỏi và muốn buông xuôi mọi thứ. Nhưng nhờ vào tình yêu và sự quan tâm của mẹ nên tôi luôn cố gắng, giấu những mệt mỏi và nước mắt ấy vào lòng để vượt qua.

Cuộc sống như thế cứ trôi một cách bình lặng và tôi cũng quen dần với nó, cho đến một ngày, mẹ rời xa tôi mãi mãi. Nỗi đau ấy chợt thức giấc và nhận ra rằng tôi đã không còn nước mắt để khóc được nữa. Lúc đó, tôi thật sự cần một bờ vai để tựa, một bàn tay đủ vững để kéo tôi vượt qua nỗi đau ấy và một vòng tay thật ấm, đủ giúp tôi biết được tôi vẫn đang tồn tại.
Những ngày tháng cô độc cứ thế trôi cho đến một ngày tình cờ tôi gặp được anh. Tại cùng một nơi nhưng hai chúng tôi như sống trong hai thế giới khác. Anh đến đó để câu cá và gặp gỡ bạn bè, còn tôi chỉ đến để được xoa dịu nỗi đau vì có ai đó đã nói với tôi rằng, hãy để dòng nước thân yêu ấy cuốn đi những nỗi đau và những giọt nước mắt.
Vậy mà sao cả hai lại có thể trở thành bạn thật dễ dàng, chắc vì anh là người cởi mở, thân thiện, còn tôi là kẻ cô độc. Rất có thể trong mắt anh, tôi là một đưa con gái không đàng hoàng và tôi cũng cảm nhận được điều ấy từ anh. tôi hiểu rằng một người con gái dễ dàng gật đầu về chung đường với một người cả tên tuổi là gì cũng không biết, mà chỉ qua vài ba lần trò chuyện cùng, đã đồng ý theo anh vào lúc nửa đêm như thế là loại gái hư. Nhưng anh đã không biết rằng, sự xuất hiện của anh vào đêm ấy như một tấm phao kéo tôi lên khi tôi sắp chìm nghỉm trong nỗi đau và nước mắt.
Mất mẹ tôi như mất đi tất cả, trên thế gian này không ai yêu thương tôi như thế. Và anh cũng không biết rằng, anh chính là người đầu tiên ngồi bên nghe tôi khóc, dùng lời chân thật để an ủi tôi, và chạm được những giọt nước mắt đang lăn dài trên má. Cảm nhận được chút ít hạnh phúc đang len lỏi tìm đến từ nơi anh. Để rồi tôi đành đặt niềm yêu thương ấy vào một tình yêu ảo, khi để mặc cho con tim nhớ nhung, mặc kệ cho lý trí lưu lại hình bóng anh mỗi ngày.
Tôi tìm đến anh mỗi khi cần một ai đó ở bên. Khi gặp tôi, anh nói rằng từ sau chuyện xảy ra hôm đó mỗi khi đến đây, anh luôn tìm tôi nhưng không thấy. Nhưng tôi đáp lại câu nói ấy của anh bằng niềm vui bị nén lại qua câu nói thật hời hợt: "Tìm thì sẽ thấy, muốn thì sẽ gặp được thôi". Vì tôi tin vào định mệnh.
Tôi không biết đó có được gọi là tình yêu theo đúng nghĩa hay không, khi cả hai vẫn chẳng biết gì về nhau, ngay cả cái tên để gọi. Những lần gặp nhau sau đó chỉ nhờ vào duyên số, và luôn hẹn hò vào lúc nửa đêm, vì cái sở thích kỳ quặc của tôi là thích lang thang ngoài đường lúc đêm tối. Anh đã cho tôi cảm giác được yêu thương thật sự nhưng ở đâu đó trong tim, nó vẫn mãi là một hạnh phúc ảo.
Thật sự tôi đã không phân biệt được đó là mơ hay thực, khi anh ôm tôi, đã dùng hơi ấm của anh để sưởi ấm con tim đang trở lên lạnh lẽo từng ngày. Và ngay cả một nụ hôn được đặt nhẹ lên má, nó có thật hay chỉ là chút hương vị của sự hoang tưởng của tôi vẽ ra? Sau chuyện đó tôi muốn trốn chạy khỏi anh, khỏi vòng tay âm áp ấy, nhưng không thể khống chế được con tim tôi ngừng nhớ anh.
Tôi thật sự hối hận khi bỏ lỡ cơ hội giải thích cho anh rằng, tôi không phải là một đứa con gái hư, dũng cảm nói với anh: "Đừng tin vào những gì anh nghĩ về em. Hãy dùng cảm nhận của anh để đánh giá con người em và rằng hãy tiếp tục ở bên em vì người duy nhất em cần đó là anh".

Một câu nói qua tin nhắn đã vạch trần toàn bộ sự thật về vợ tôi
Tâm sự - 2 giờ trướcGĐXH - Ngay hôm cãi nhau với tôi, vợ tôi tâm sự ngay với hội chị em và một cậu bạn thân.

Mẹ chồng cho 2 tỷ, tôi vô cùng khó nghĩ khi nghe lời đề nghị của bà
Tâm sự - 16 giờ trướcGĐXH – Đêm đó, sau khi nghe yêu cầu của mẹ chồng, tôi trằn trọc mãi không ngủ được. Giờ tôi cũng chưa biết phải làm thế nào mới là hợp lý trong hoàn cảnh này…

Lấy chồng xa, 2 năm mới về, con gái òa khóc nhìn cảnh bố mẹ ngồi trước hiên
Tâm sự - 20 giờ trướcTôi chỉ mong thời gian có thể chậm lại, để còn được ăn thêm nhiều bữa cơm mẹ nấu, được nghe tiếng cha run run gọi tên con gái mỗi ngày.

Gửi tiền nuôi con riêng, nàng dâu bị nỗi oan 'trời thấu'
Tâm sự - 1 ngày trướcNhà mất trộm vàng cưới, nhà chồng nghi ngờ nàng dâu thông đồng với thủ phạm, dàn cảnh đánh cắp của hồi môn để nuôi con riêng.

Bị cả gia đình quay lưng vì 200 triệu tiền thừa kế, giờ họ muốn làm hòa, tôi có nên chấp nhận?
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Họ đều quay lưng với ông bà và vợ chồng tôi, không ai đến thăm ông bà, coi việc chăm sóc là của vợ chồng tôi vì đã nhận 200 triệu ông bà cho.

Chồng không muốn bố mẹ tôi đi cùng chuyến du lịch với 10 người nhà chồng
Tâm sự - 1 ngày trướcNăm nào tôi cũng phải chi trả hết các khoản cho cả chuyến du lịch 10 người nhà chồng, nhưng khi tôi ngỏ ý mời bố mẹ tôi đi cùng thì chồng không hài lòng

Mẹ chồng mắc bệnh hiểm nghèo, lời đề nghị của chồng khiến tôi sửng sốt
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Vì không làm theo lời đề nghị của chồng, giờ tôi đang vô cùng khổ sở, bị coi như “tội đồ” của gia đình, chưa biết phải làm thế nào…

Sau một đêm, tôi từ nàng dâu có hiếu chuyển sang bất hiếu với bố mẹ chồng vì một lý do
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Đêm ấy, tôi không sao chợp mắt nổi. Sáng hôm sau, tôi thấy mình cô đơn, lạc lõng trong chính căn nhà mình đã từng muốn gắn bó lâu dài.

Tôi ngột ngạt trước sự hỗ trợ, giúp đỡ từ nhà vợ
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Nhiều lúc nhìn lại cuộc sống hiện có đều do gia đình vợ giúp sức thì tôi lại cảm thấy bị phụ thuộc, bản thân vô dụng...

Có cô gái nào 19 tuổi vẫn bị bố mẹ lắp camera trong phòng để giám sát như tôi?
Tâm sự - 3 ngày trước"Không có gì mờ ám thì sao phải sợ?", lý lẽ ngang phè của bố khiến tôi bất lực, liệu có cô gái nào 19 tuổi vẫn bị bố mẹ lắp camera trong phòng để giám sát như tôi?

Bị cả gia đình quay lưng vì 200 triệu tiền thừa kế, giờ họ muốn làm hòa, tôi có nên chấp nhận?
Tâm sựGĐXH - Họ đều quay lưng với ông bà và vợ chồng tôi, không ai đến thăm ông bà, coi việc chăm sóc là của vợ chồng tôi vì đã nhận 200 triệu ông bà cho.