Hà Nội
23°C / 22-25°C

Tôi u mê trong cuộc tình ảo

Chủ nhật, 08:15 09/06/2013 | Tâm sự

Tôi và anh thường gặp nhau khi đã nửa đêm, không hề biết tên nhau và anh nghĩ rằng tôi là đứa con gái hư hỏng.

Hiện tại tôi thật sự không biết nên làm gì với một mớ hỗn độn đang nằm ngổn ngang trong lòng. Tôi có lên tiếp tục theo đuổi cuộc tình ảo đó không, hay nên khép những nỗi nhớ về người đó lại để bắt đầu một cuộc sống mới?

Năm nay tôi tròn 26 tuổi, nhưng đây là lần đầu tiên biết đến cảm xúc của tình yêu thật sự là như thế nào, nên tôi rất phân vân. Liệu đó có phải là sự ngộ nhận của một người luôn sống trong thế giới cô độc như tôi không? Cuộc sống lúc trước của tôi luôn gắn liền với những giọt nước mắt của nỗi đau và nỗi sợ hãi không lúc nào nguôi, khi hàng ngày phải chứng kiến người mẹ mà tôi yêu thương nhất đang từng ngày phải đấu tranh với bệnh tật và có thể ra đi bất kỳ lúc nào. Thêm vào đó là áp lực về tiền bạc luôn dày vò tôi, vì con số phải chi cho mỗi lần nhập viện của mẹ ngày càng lớn và tần suất ngày càng nhiều.

Bên cạnh đó là áp lực về việc học của tôi. Tôi không thể làm tốt hai vai trò, một người học trò siêng năng và một người con thảo cùng lúc. Nhiều lúc tôi quá mệt mỏi và muốn buông xuôi mọi thứ. Nhưng nhờ vào tình yêu và sự quan tâm của mẹ nên tôi luôn cố gắng, giấu những mệt mỏi và nước mắt ấy vào lòng để vượt qua.

Tôi u mê trong cuộc tình ảo 1
  Ảnh minh họa: Inmagine.

Cuộc sống như thế cứ trôi một cách bình lặng và tôi cũng quen dần với nó, cho đến một ngày, mẹ rời xa tôi mãi mãi. Nỗi đau ấy chợt thức giấc và nhận ra rằng tôi đã không còn nước mắt để khóc được nữa. Lúc đó, tôi thật sự cần một bờ vai để tựa, một bàn tay đủ vững để kéo tôi vượt qua nỗi đau ấy và một vòng tay thật ấm, đủ giúp tôi biết được tôi vẫn đang tồn tại.

Những ngày tháng cô độc cứ thế trôi cho đến một ngày tình cờ tôi gặp được anh. Tại cùng một nơi nhưng hai chúng tôi như sống trong hai thế giới khác. Anh đến đó để câu cá và gặp gỡ bạn bè, còn tôi chỉ đến để được xoa dịu nỗi đau vì có ai đó đã nói với tôi rằng, hãy để dòng nước thân yêu ấy cuốn đi những nỗi đau và những giọt nước mắt.

Vậy mà sao cả hai lại có thể trở thành bạn thật dễ dàng, chắc vì anh là người cởi mở, thân thiện, còn tôi là kẻ cô độc. Rất có thể trong mắt anh, tôi là một đưa con gái không đàng hoàng và tôi cũng cảm nhận được điều ấy từ anh. tôi hiểu rằng một người con gái dễ dàng gật đầu về chung đường với một người cả tên tuổi là gì cũng không biết, mà chỉ qua vài ba lần trò chuyện cùng, đã đồng ý theo anh vào lúc nửa đêm như thế là loại gái hư. Nhưng anh đã không biết rằng, sự xuất hiện của anh vào đêm ấy như một tấm phao kéo tôi lên khi tôi sắp chìm nghỉm trong nỗi đau và nước mắt.

Mất mẹ tôi như mất đi tất cả, trên thế gian này không ai yêu thương tôi như thế. Và anh cũng không biết rằng, anh chính là người đầu tiên ngồi bên nghe tôi khóc, dùng lời chân thật để an ủi tôi, và chạm được những giọt nước mắt đang lăn dài trên má. Cảm nhận được chút ít hạnh phúc đang len lỏi tìm đến từ nơi anh. Để rồi tôi đành đặt niềm yêu thương ấy vào một tình yêu ảo, khi để mặc cho con tim nhớ nhung, mặc kệ cho lý trí lưu lại hình bóng anh mỗi ngày.

Tôi tìm đến anh mỗi khi cần một ai đó ở bên. Khi gặp tôi, anh nói rằng từ sau chuyện xảy ra hôm đó mỗi khi đến đây, anh luôn tìm tôi nhưng không thấy. Nhưng tôi đáp lại câu nói ấy của anh bằng niềm vui bị nén lại qua câu nói thật hời hợt: "Tìm thì sẽ thấy, muốn thì sẽ gặp được thôi". Vì tôi tin vào định mệnh.

Tôi không biết đó có được gọi là tình yêu theo đúng nghĩa hay không, khi cả hai vẫn chẳng biết gì về nhau, ngay cả cái tên để gọi. Những lần gặp nhau sau đó chỉ nhờ vào duyên số, và luôn hẹn hò vào lúc nửa đêm, vì cái sở thích kỳ quặc của tôi là thích lang thang ngoài đường lúc đêm tối. Anh đã cho tôi cảm giác được yêu thương thật sự nhưng ở đâu đó trong tim, nó vẫn mãi là một hạnh phúc ảo.

Thật sự tôi đã không phân biệt được đó là mơ hay thực, khi anh ôm tôi, đã dùng hơi ấm của anh để sưởi ấm con tim đang trở lên lạnh lẽo từng ngày. Và ngay cả một nụ hôn được đặt nhẹ lên má, nó có thật hay chỉ là chút hương vị của sự hoang tưởng của tôi vẽ ra? Sau chuyện đó tôi muốn trốn chạy khỏi anh, khỏi vòng tay âm áp ấy, nhưng không thể khống chế được con tim tôi ngừng nhớ anh.

Tôi thật sự hối hận khi bỏ lỡ cơ hội giải thích cho anh rằng, tôi không phải là một đứa con gái hư, dũng cảm nói với anh: "Đừng tin vào những gì anh nghĩ về em. Hãy dùng cảm nhận của anh để đánh giá con người em và rằng hãy tiếp tục ở bên em vì người duy nhất em cần đó là anh".

Đã 3 tháng trôi qua, không ngày nào hình bóng ấy vụt mất trong tâm trí của tôi, thời gian trôi đi chỉ càng khẳng định rằng tôi đã thật sự yêu anh. Dù rất muốn gặp nhưng tôi luôn sợ nếu tôi đến mà anh không đợi ở đó, nếu sự thật anh không có tình cảm với tôi thì sao, có lẽ tôi sẽ gục ngã.
 
Theo Hạnh phúc nhạt
Ngôi sao
thanhloan
Bình luận
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Tôi thoát khỏi nỗi oan tày trời nhờ mẹ chồng không biết nhà lắp camera

Tôi thoát khỏi nỗi oan tày trời nhờ mẹ chồng không biết nhà lắp camera

Tâm sự - 5 giờ trước

Nếu không phải nhà có lắp camera và mẹ chồng không hề biết điều đó, tôi chắc chắn đã vướng phải nỗi oan tày trời, không thể xóa bỏ sự nghi ngờ của chồng.

Đi khám thai cùng mẹ chồng, tôi bất ngờ phát hiện bí mật mà bà đang cố giấu

Đi khám thai cùng mẹ chồng, tôi bất ngờ phát hiện bí mật mà bà đang cố giấu

Tâm sự - 6 giờ trước

GĐXH - Mẹ chồng tha thiết muốn tôi giữ bí mật với bố chồng và chồng tôi. Nói đến lúc thích hợp, tự bà sẽ nói.

Phải lòng người cùng công ty, tôi không muốn ngoại tình nhưng cũng không đủ can đảm để ly hôn

Phải lòng người cùng công ty, tôi không muốn ngoại tình nhưng cũng không đủ can đảm để ly hôn

Tâm sự - 10 giờ trước

GĐXH - Tôi không muốn ngoại tình, dù chỉ là ngoại tình tư tưởng. Nhưng tôi cũng không đủ can đảm để kiên quyết ly hôn.

Đám cưới em trai, tôi tủi thân nghĩ đến mình

Đám cưới em trai, tôi tủi thân nghĩ đến mình

Tâm sự - 11 giờ trước

Ngày cưới em trai, bố mẹ sắm sửa đủ thứ, cái gì cũng là đồ đắt nhất, đẹp nhất. Còn ngày cưới tôi, bố chuẩn bị mọi thứ sơ sài, qua loa hết mức bởi suy nghĩ con gái lấy chồng là con nhà người ta.

Ôm đứa con 7 tháng tuổi, tôi cay đắng với cuộc hôn nhân 8 năm của mình

Ôm đứa con 7 tháng tuổi, tôi cay đắng với cuộc hôn nhân 8 năm của mình

Tâm sự - 14 giờ trước

GĐXH - Cảm giác của tôi lúc đó thật trống rỗng và đáng sợ. Tôi không hiểu, thực sự không hiểu tại sao anh có thể đối xử như thế với tôi và hai đứa con.

Hàng xóm bên trái cấm sửa nhà ban ngày, hàng xóm bên phải cấm làm ban đêm

Hàng xóm bên trái cấm sửa nhà ban ngày, hàng xóm bên phải cấm làm ban đêm

Tâm sự - 16 giờ trước

Phần sửa chữa của căn hộ tôi ở không lớn nhưng gần 3 tháng mới xong vì hàng xóm sát vách người không cho thi công buổi tối, người không chấp nhận cho làm ban ngày.

Phải đi làm thứ 7 bất chợt, tôi nhờ mẹ chồng trông con hộ, trước mặt bà tỏ ra đồng ý nhưng sau lưng nói tôi bịa chuyện đi làm để bỏ bê con cái

Phải đi làm thứ 7 bất chợt, tôi nhờ mẹ chồng trông con hộ, trước mặt bà tỏ ra đồng ý nhưng sau lưng nói tôi bịa chuyện đi làm để bỏ bê con cái

Tâm sự - 1 ngày trước

Sống để vừa lòng hết tất cả mọi người thì khó lắm nhưng ngay cả khi làm được thì liệu rằng cái cuộc sống ấy có đáng để sống hay không?

Nhờ mẹ chồng trông cháu dịp nghỉ hè, tôi nghẹn đắng với câu trả lời của bà

Nhờ mẹ chồng trông cháu dịp nghỉ hè, tôi nghẹn đắng với câu trả lời của bà

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH - Nghe những lời của mẹ chồng, lòng tôi quặn thắt, chồng ngồi bên cạnh im lặng không nói gì.

Mới thất nghiệp nửa tháng, mẹ chồng đã "phủ đầu" mỗi ngày đến mức tôi muốn "bật" mà không "bật" được

Mới thất nghiệp nửa tháng, mẹ chồng đã "phủ đầu" mỗi ngày đến mức tôi muốn "bật" mà không "bật" được

Tâm sự - 1 ngày trước

Tôi lặng thinh, cố nuốt miếng cơm nghẹn đắng. Lúc ấy, tôi chợt nhớ đến mẹ mình.

Bố chồng quyết định chia tài sản nhưng trong di chúc xuất hiện tên một người lạ

Bố chồng quyết định chia tài sản nhưng trong di chúc xuất hiện tên một người lạ

Tâm sự - 1 ngày trước

Chuyện bố chồng tự ý thêm một người lạ hoắc vào di chúc đã làm mẹ chồng tôi kinh ngạc.

Top