Hà Nội
23°C / 22-25°C

Dạy con lớp 1 tập viết, tôi suýt xuất huyết não

Thứ năm, 14:57 02/10/2025 | Tâm sự

Dù hướng dẫn kiểu gì, con vẫn viết xiêu vẹo, cứ như leo núi rồi lại trượt dốc khiến tôi tức nổ đầu, cổ rát buốt vì gào thét, giờ thì stress nặng, mất ngủ triền miên.

Con trai mới vào lớp 1 chưa đầy một tháng nhưng tôi đã rơi vào trạng thái bế tắc , căng thẳng đến mức đầu muốn nổ tung mỗi khi dạy con học buổi tối. Nếu có ai đó nghĩ rằng dạy một đứa trẻ tập viết chỉ là việc nhỏ nhặt thì tôi có thể khẳng định đó thực sự là một “cuộc chiến” đầy nước mắt.

Tôi không cho con đi học tiền tiểu học trước chương trình như nhiều gia đình khác mà để con được vui chơi thoải mái suốt năm mẫu giáo lớn. Tôi nghĩ trẻ đến tuổi nào thì học đúng chương trình tuổi đó, không cần “chạy trước”. Ở trường mầm non, cô dạy gì thì con viết đó, còn ở nhà tôi tuyệt nhiên không bắt con luyện chữ hay học thêm.

Thế nhưng khi bước vào lớp 1, con tôi gần như chưa có chút nền tảng nào về chữ viết. Trong khi nhiều bạn đã quen với việc viết thẳng hàng, nắn nót từng con chữ thì con tôi lại bỡ ngỡ với cả những nét cơ bản nhất.

Chồng tôi vốn nóng tính, không đủ kiên nhẫn ngồi kèm con nên toàn bộ việc học của bé đều do tôi gánh. Những ngày đầu, con mới học nét cơ bản thì mọi thứ vẫn tạm ổn, nhưng càng về sau, khi bước sang viết chữ cái thì tình hình trở nên tệ hơn.

Có lần cô giáo chụp lại vở con gửi trong nhóm phụ huynh, tôi thực sự sốc và xấu hổ. Nét chữ của con ngoằn ngoèo, nghiêng ngả, không đi theo dòng kẻ mà như “giun bò dế chạy”. Nhìn trang vở ấy, tôi vừa lo thắt ruột vừa tủi thân, cảm giác như cả thế giới đang sụp xuống.

Từ niềm háo hức ban đầu, mỗi buổi tối ngồi vào bàn học với con là một cuộc vật lộn. Hai mẹ con đối diện nhau trong nước mắt. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, dạy con tỉ mỉ từng nét. Thế nhưng, dù hướng dẫn cẩn thận thế nào, con vẫn viết xiêu vẹo, cứ như leo núi rồi lại trượt dốc.

 - Ảnh 2.

 - Ảnh 3.

(Ảnh minh họa)

Tôi đã dạy con phải viết thẳng theo từng ô ly có sẵn nhưng con vẫn bảo không thấy, tôi cho viết lại một trang nét cơ bản thẳng theo ô ly nhưng khi chuyển sang viết chữ, con vẫn viết xiêu vẹo. Tôi không hiểu tại sao nó không thể viết thẳng được, mà cứ phải nghiêng ngả.

Chưa hết, chỉ viết được một hai dòng là con kêu mỏi tay rồi tìm cách trì hoãn, nào là khát nước, nào là buồn đi vệ sinh, nào là đói, rồi kêu mỏi mắt. Trong khi đó, bài tập cô giao vẫn còn dài, tôi ngồi nhìn đồng hồ mà sợ rằng phải thức đến tận nửa đêm mới xong.

Khi sự kiên nhẫn cạn kiệt, tôi không kìm được mà quát mắng. Kết quả là con òa khóc, nước mắt rơi ướt nhòe trang vở. Có lần con khóc nức nở cả tiếng đồng hồ, còn tôi ngồi đó vừa giận vừa bất lực.

Mỗi khi dạy con, tôi cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung, cổ họng rát buốt vì gào thét. Thậm chí, có lúc tôi nghĩ mình sắp bị “xuất huyết não” thật sự. Tôi chưa từng hình dung việc dạy con tập viết, một kỹ năng tưởng như đơn giản, lại có thể biến thành nỗi ám ảnh đến vậy.

Không chỉ chữ viết, đến toán học cơ bản, con tôi cũng gặp khó khăn. Hỏi phép cộng đơn giản, con trả lời đúng lúc này nhưng quên ngay lúc sau. Tôi càng dạy, con càng không tập trung.

Trong khi đó, đứa con thứ hai mới tập đi lại bám mẹ liên tục khiến tôi chẳng thể toàn tâm kèm anh nói. Bố trông con được một hai tiếng lại phải gọi tôi vì bé khóc nhèo nhẽo.

Sau gần hai tuần luôn trong tình trạng căng thẳng và lo âu, tôi bắt đầu mất ngủ triền miên. Cứ nghĩ đến nét chữ “giun dế” của con là tôi lại nhức đầu, lo lắng. Tôi đã phải mua thuốc bổ não để uống mong giảm stress, nhưng tâm lý vẫn nặng nề.

Nhiều hôm, tôi để mặc con tự viết rồi thầm niệm thần chú 100 lần “con sẽ viết đẹp, con sẽ học giỏi”. Nhưng thực tế chẳng có gì thay đổi. Mỗi lần nghĩ đến việc cô giáo kiểm tra vở, gửi ảnh vào nhóm lớp, tôi lại xấu hổ, bất lực. Tôi đã phải nhắn riêng cho cô là gửi riêng cho tôi thôi, đừng gửi vào nhóm lớp nữa.

Trước khi ngồi vào bàn học cùng con, tôi còn phải tự nhẩm “tịnh tâm, tịnh tâm”, nhưng chỉ được vài phút là cơn tức giận lại dâng trào. Con chịu một phần áp lực thì tôi phải gánh áp lực gấp mười lần.

Điều khiến tôi đau lòng nhất là có lúc tôi bật khóc ngay trước mặt con. Tôi đã cố kiềm chế, không dùng những lời nặng nề, nhưng sự ức chế khiến tinh thần tôi kiệt quệ.

Tôi từng cảm nhận rằng con trai mình là đứa trẻ thông minh, hoạt bát. Khi dùng đồ chơi, bé luôn sáng tạo những cách chơi rất hay ho. Ngoài ra, trí nhớ của con cũng khá tốt. Bé nhớ rất nhanh mọi thứ, bài hát hay câu chuyện chỉ nghe 4 - 5 lần là có thể hát và kể lại được.

Thực lòng, tôi chẳng kỳ vọng con phải thành tài, thành đạt hơn người. Tôi chỉ mong con học hành bằng bạn bè, có nét chữ tử tế, kiến thức cơ bản vững vàng, và quan trọng nhất là khỏe mạnh, vui vẻ. Tôi từng nhờ chồng thử kèm con, nhưng anh còn nóng tính hơn tôi nhiều, sợ rằng sẽ dẫn đến những lời nói, hành động làm tổn thương tinh thần con.

 - Ảnh 4.

(Ảnh minh họa AI)

Tôi lên mạng tìm đọc chia sẻ của các phụ huynh khác. Thì ra, tôi không hề cô đơn. Nhiều cha mẹ cũng bất lực, căng thẳng y như tôi. Đọc những lời tâm sự ấy, tôi phần nào được an ủi, thấy mình không phải người duy nhất thất bại.

Hiện tại, tôi phân vân có nên thuê gia sư cho con hay không. Tôi lo rằng nếu tình trạng chữ viết không cải thiện, con sẽ tụt lại phía sau, thậm chí có nguy cơ phải ở lại lớp. Nhưng nghĩ đến việc giao con cho người khác dạy, tôi cũng day dứt. Liệu có phải tôi đang thoái thác trách nhiệm làm mẹ, hay đây mới là giải pháp để giải tỏa áp lực, giúp con học tập trong môi trường bình tĩnh hơn?

Dạy con đúng cách theo Harvard: Không tốn tiền, con vẫn phát triển trí tuệ vượt bậcDạy con đúng cách theo Harvard: Không tốn tiền, con vẫn phát triển trí tuệ vượt bậc

GĐXH - Theo nghiên cứu tâm lý học hành vi tại Đại học Harvard, ngoài yếu tố di truyền, môi trường sống và cách dạy con hằng ngày đóng vai trò quyết định trong việc hình thành trí tuệ và nhân cách.

Linh Chi
Bình luận
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Tags:
Vì 23 triệu tiền trợ cấp mai táng, 2 anh em khẩu chiến trong lễ 100 ngày mẹ

Vì 23 triệu tiền trợ cấp mai táng, 2 anh em khẩu chiến trong lễ 100 ngày mẹ

Tâm sự - 1 giờ trước

Khoản tiền trợ cấp mai táng "nói lớn cũng lớn mà nói nhỏ cũng nhỏ" nhưng không đến mức để anh em phải bất hòa. Vậy mà, gia đình tôi lại xích mích vì chuyện đó.

Thông gia nghèo đi chăm con gái đẻ, nhận cái kết ê chề vì một câu ‘lỡ miệng’

Thông gia nghèo đi chăm con gái đẻ, nhận cái kết ê chề vì một câu ‘lỡ miệng’

Tâm sự - 4 giờ trước

Nhìn mẹ đội chiếc nón mê ra về giữa trời trưa nắng gắt, tôi đau thắt lòng. Kể từ ngày đó, tôi không thể lấy lại sự thân thiết với bố mẹ chồng như lúc xưa.

Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ

Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ

Tâm sự - 16 giờ trước

GĐXH - Nghỉ hưu sớm không phải lúc nào cũng an nhàn. Hai năm khủng hoảng sau nghỉ hưu đã giúp tôi hiểu ra điều quan trọng nhất của tuổi già.

10 'cạm bẫy' người về hưu nhất định phải tránh để cuộc sống suôn sẻ và viên mãn hơn

10 'cạm bẫy' người về hưu nhất định phải tránh để cuộc sống suôn sẻ và viên mãn hơn

Tâm sự - 21 giờ trước

GĐXH - Nếu bạn đang đứng trước ngưỡng cửa nghỉ hưu, tôi muốn nói: Vội gì chứ? Buổi diễn thực sự mới chỉ bắt đầu.

'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'

'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH - "Mày có ăn có học mày xem thử tờ đơn ly hôn này tao viết như vậy được chưa?" Đó là câu nói của ba tôi khi cầm tờ đơn ly hôn của ba mẹ đưa cho tôi xem vào một chiều nắng hè của năm cuối cấp 3.

Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ

Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ

Tâm sự - 1 ngày trước

Ban đầu nhiều người bàn tán, nói tôi đáng thương vì đám cưới là chuyện trọng đại cả đời mà nhà trai không chuẩn bị vàng lẫn tráp. Nhưng sau đó, họ sững sờ khi biết món quà cưới mẹ chồng nghèo tặng cho tôi.

Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê

Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê

Tâm sự - 2 ngày trước

Người thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.

Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'

Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.

Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm

Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.

Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi

Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.

Top