Hà Nội
23°C / 22-25°C

Nguyên Hồng bên lề trang viết

Thứ bảy, 09:32 19/05/2007 | Giải trí

Giadinh.net - Con người nhà văn Nguyên Hồng giàu lòng vị tha, nhân hậu, sống giản dị và hòa hợp với đời sống nhân quần - một đời sống mà chính ông cũng trải qua không ít cam go, cực nhọc, nhưng là chất men say sáng tạo của ông, thiếu đi đời sống ấy sẽ không thể có được những trang văn đầy xúc động ấm áp tình người.

Nhân kỷ niệm 50 năm thành lập Hội Nhà văn Việt Nam và 25 năm ngày giỗ Nhà văn Nguyên Hồng (5/1982 - 5/2007), Báo Gia đình & Xã hội trân trọng giới thiệu bài viết của nhà thơ Nguyễn Thanh Kim về ông.

Bức vách trống

Nhà văn Nguyên Hồng (1918-1982) không những là đại diện hiện thực tiến bộ trước Cách mạng tháng Tám mà còn là một trong những lớp người đầu tiên góp phần xây dựng nền văn học mới, nền văn học hiện thực xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Con người nhà văn Nguyên Hồng giàu lòng vị tha, nhân hậu, sống giản dị và hòa hợp với đời sống nhân quần - một đời sống mà chính nhà văn cũng trải qua không ít cam go, cực nhọc, nhưng là chất men say sáng tạo của ông, thiếu đi đời sống ấy sẽ không thể có được những trang văn đầy xúc động ấm áp tình người nhất là giai đoạn nhà văn về ở và sáng tác ở ấp Cầu Đen, cho đến những ngày cuối cùng, một quê hương mà ông coi như quê hương thứ hai của mình. Ông được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học nghệ thuật (đợt 1/1996).

Báo Gia đình & Xã hội

Đang viết, nhà văn Nguyên Hồng đột ngột dừng bút, đứng dậy ngó nghiêng trước bức vách trống, lẩm bẩm không rõ điều gì. Và như bị thôi miên, ông lập cập chạy đến đống rác góc nhà hối hả lôi ra một tờ giấy đã nhàu nát. Vừa như bị xúc phạm, vừa cảm thấy mình có lỗi, ông vội vàng đặt nó lên chiếc chõng tre quen thuộc. Với đôi tay thô nháp, run run, nhà văn cẩn thận vuốt từng ly từng tí mặt tờ giấy đó, chỗ nào quăn và mép gẫy gập ông lấy cùi tay xoa nhẹ nhiều lần cho phẳng. Bản thảo chăng? - Không, đó là một bức tranh Đông Hồ, với những hình gà quen thuộc, mầu sắc nhuần nhụy, tranh đã cũ, ai đó vô tình quét lẫn với rác trong nhà. Bức tranh được treo về chỗ, nơi nó đã rơi xuống. Trông bức tranh sáng sủa hơn vì ông đã dán thêm phía sau một tờ giấy trắng muốt.

Có lẽ chưa ai hiểu rằng nhà văn Nguyên Hồng qúy bức tranh đậm đà “Hồn dân tộc tươi trong” ấy đến thế.

Nhiệt tâm của Nhà văn với tác giả “Bên kia sông Đuống”

Gần 40 năm qua, bài thơ Bên kia sông Đuống của nhà thơ Hoàng Cầm được nhiều thế hệ bạn đọc yêu mến và chép tay truyền đọc. Ngay cả thời vượt Trường Sơn chống Mỹ, bài thơ vẫn nằm trong hành trang người chiến sĩ trên những chặng đường hành quân. Nhưng có lẽ ít người hiểu được bài thơ dài này đã được nhà văn Nguyên Hồng trân trọng như thế nào? Vào khoảng năm 1947-1948, nhà văn Nguyên Hồng là chủ bút báo Quân Việt Bắc đóng ở xóm Thượng - Phú Bình (Thái Nguyên), cùng với nhà thơ Hoàng Cầm lúc đó phụ trách Đội Văn nghệ Tuyên truyền khu 12. Nhà văn Nguyên Hồng sau một ngày làm “công việc bếp núc” của tòa soạn ngủ thiếp đi, chợt có ai lay mình dậy: “- Kìa, Hoàng Cầm đấy à, có việc gì cần mình thế!”. Nhà thơ Hoàng Cầm tay cầm mảnh giấy, khuôn mặt hốc hác sau một đêm mất ngủ, nhưng cặp mắt ánh lên vẻ nhẹ nhõm, thư thái: “Anh Nguyên Hồng, đêm qua cán bộ và nhân dân làng tôi ở Thuận Thành lên báo cáo. Giặc Pháp chiếm hết khu Nam phần Bắc Ninh rồi, kể cả cái làng Nguyệt Cầu mà hồi nào anh chạy giặc ở nhờ nhà ông Ngọc Giao ấy! Mình xúc động viết bài thơ này đọc cho Nguyên Hồng nghe nhé.

Nghe giọng đọc trầm ấm của Hoàng Cầm:

“Em ơi buồn làm chi? - Anh đưa em về bên kia sông Đuống...”

tự nhiên nhà văn Nguyên Hồng ôm mặt khóc nức nở. Ông vật mình thổn thức, nước mặt giàn giụa... Nhà thơ Hoàng Cầm biết tính ông, cứ đọc... cho đến hết bài thơ dài. Còn nhà văn Nguyên Hồng cứ khóc... khi những âm hưởng của bài thơ kết thúc từ lâu. Rồi ông lặng lẽ rút ra 4-5 tờ giấy trắng tinh (hồi này giấy rất hiếm, ngay nhà văn cũng chỉ dám dùng giấy giang Hoàng Văn Thụ chép bản thảo của mình mà thôi!):

- Hoàng Cầm này, ông chép cho tôi ba bản thật sạch sẽ, bài thơ này rất cần cho nhiều người đọc... Nhất là các chiến sĩ ta.

Khoảng 2 tháng sau, trong lúc nhà thơ Hoàng Cầm đang hướng dẫn cho diễn viên tập vở kịch Đứa con nuôi thì nhà văn Nguyên Hồng xuất hiện ở bậc cửa, tay cầm tờ báo Cứu Quốc khổ nhỡ (do nhà nghiên cứu văn học Như Phong và nhà văn Tô Hoài phụ trách): “Này Hoàng Cầm, bài của ông tôi gửi đấy, giờ báo in đây!”. Nhà thơ Hoàng Cầm run run nhận tờ báo từ tay Nguyên Hồng. Bao nhiêu tâm sự trào dâng về quê hương ông, về cái làng Lạc Thổ phía bên kia sông Đuống, về các cô gái “môi trầu cắn chỉ”, về tranh làng Hồ. Màu dân tộc sáng bừng trên giấy điệp... đang bị giặc Pháp giày xéo dưới xuôi kia vẫn không thể làm hoen ố cái hồn dân tộc phập phồng trên nền giấy bản lem nhem, dưới những con chữ mòn vẹt kia. Và nhà thơ Hoàng Cầm đến tận bây giờ cũng không quên được nhiệt tâm của nhà văn Nguyên Hồng đối với ông là tác giả bài thơ Bên kia sông Đuống ngay từ những ngày đầu tiên ấy.

Không quá bận tâm

Trong một cuộc vui, một bạn viết văn trẻ có nói xen vào:

- Bác Nguyên Hồng ạ, bên Liên Xô vừa in tuyển tập của bác đấy! Bác thấy thế nào?”. Nhà văn Nguyên Hồng trầm ngâm một lúc rồi chậm rãi trả lời:

- Việc in và giới thiệu là việc của họ. Việc của mình là lo viết và viết cho hay, cho có ích. Không nên quá bận tâm đến việc in và ấn loát làm gì cho nhọc thân...

Ông nâng chén rượu lên và nói sang chuyện khác.

Tìm đâu cũng không thấy nữa

Nhà văn Nguyên Hồng rất ưa hoạt động. Trong các môn thể thao, ông rất mê môn bóng đá. Hồi trẻ, ông đã từng giữ chân cầu thủ trong nhiều năm. Cậu con trai nhà văn Nguyên Hồng có kể lại một chuyện về người cha thân yêu của mình: Hồi sinh thời, Nguyên Hồng có đưa cậu đi xem trận bóng đá ở sân Hàng Đẫy (Hà Nội). Hình như là đội Cảng Hải Phòng gặp đội Công an Hà Nội. Suốt buổi xem, ông cổ vũ rất hăng hái, hò hét, tay chân vung lên, thậm chí nói cười đến... chảy nước mắt. Có điều, ông rất ít chú trọng đến kỹ thuật đá bóng, mà thiên về nhận xét tính cách của cầu thủ: Thằng hậu vệ này “hỗn” quá, cản bóng không được, cứ giò người ta mà nện. Đến nước ấy chỉ có thể tống cổ ra khỏi bãi mới yên được!”. Một pha bắt bóng của thủ thành ở cạnh “góc chết” khi chịu quả phạt đền. Ông reo lên như con trẻ: “Chà, một pha tuyệt đẹp. Nghệ thuật cũng chỉ đến thế là cùng!”

Xong buổi bóng đá, Nguyên Hồng kéo cậu con trai xuống bãi, bắt tay từng cầu thủ. Riêng thủ thành, không những ông bắt tay, mà còn ôm hôn hồi lâu cảm động. “Tuyệt quá, hay quá. Thỏa quá... Trận này không có cậu cứu nguy cú sút hiểm thì... đội này hôm nay thua “trắng rốn” rồi còn gì”. Mọi người còn đang ngơ ngác vì một cổ động viên quá nhiệt tình và hơi kỳ quặc như vậy. Khi hỏi ra biết ông là nhà văn Nguyên Hồng, định kéo ông ra chụp ảnh chung kỷ niệm với đội thì ông và cậu con trai đã đi tự hồi nào, tìm đâu cũng không thấy nữa.

Nhuận bút ấy sử dụng sao cho ý nghĩa?

Nhà giáo ưu tú Khuất Chi Mai (nguyên là Hiệu trưởng trường PTCS xã Quang Tiến - huyện Tân Yên - Hà Bắc cũ) cho tôi biết: “Hồi sinh thời, nhà văn Nguyên Hồng có đưa cho thầy số tiền nhuận bút cuốn sách vừa in xong tặng nhà trường mà thầy cứ băn khoăn mãi. Hai người vốn là hàng xóm nên chẳng còn lạ gì gia cảnh của nhau. Nhà văn có ấm trà ngon cũng bảo con mời thầy sang chơi. Khi đi xa về, có chuyện gì nhà văn cũng kể với thầy. Tuy chênh lệch về tuổi đời nhưng Nguyên Hồng coi thầy như bạn tâm giao. Thời gian này, nhà văn rất eo hẹp về kinh tế gia đình - thầy Mai bảo thế - nhà neo bấn, các con đi học xa. Chẳng hiểu nhuận bút cuốn Sóng gầm được bao nhiêu, mà sử dụng số tiền vào nhà trường sao cho có ý nghĩa. Thật khó quá!”. Nghĩ đi nghĩ lại, thầy Mai cất công đạp xe xuống tận Xí nghiệp ngói Bến Tuần đặt vấn đề mua ngói cho nhà trường. Nghe thầy Mai trình bày và khi biết số tiền thầy Mai mang theo là nhuận bút của nhà văn Nguyên Hồng, các đồng chí trong Ban giám đốc Xí nghiệp đã ưu tiên cho nhà trường mua ngói loại 1, giá cung cấp và hai phòng học đầu tiên của trường PTCS xã Quang Tiến được lợp ngói. Cảm kích trước tấm lòng của nhà văn Nguyên Hồng, cán bộ và nhân dân xã Quang Tiến đã ngói hóa toàn bộ các lớp học của nhà trường chỉ sau một thời gian ngắn.

Tình huống khó xử

Hôm ấy, Nguyên Hồng xách nước đi từ dưới suối lên. Bỗng ông nghe ngoài ngõ xôn xao tiếng người cười nói. Chiếc xe com-măng-ca đỗ xịch dưới chân đồi. Mấy người khách da trắng cao lớn, ngực đeo máy ảnh bước vào. Thì ra khách nước ngoài của Hội Nhà văn Việt Nam từ Hà Nội lên thăm. Mấy ngày nay, vợ ông xuống huyện chăm sóc cô con dâu vừa ở cữ. Chợ xa, khách lại lên đột xuất, thật bí. Ông bảo cô con gái út làm thịt con ngan đang ấp và “ốp lếp” một chục quả trứng gà để tiếp khách. Đồng chí phiên dịch can ông: “Bác không lo, chúng tôi đã mang đồ nguội lên”. Khách bày thức ăn chật chiếc chiếu trải giữa nhà. Suốt buổi, chủ nhà hàn huyên đủ chuyện. Tuy vậy, Nguyên Hồng vẫn đứng ngồi không yên. Nhìn dáng điệu lúng túng của ông, ai tinh ý sẽ nhận ra tình thế khó xử của ông. Khách đã gỡ cho ông thế bí khi lên thăm nhà, riêng ông vẫn băn khoăn vì chưa chuẩn bị được chu đáo để đáp lại sự thịnh tình của khách từ xa lại.

Về một vế đối

Nhà văn Nguyên Hồng đang ngồi dự họp ở Ty Văn hóa Vĩnh Phú thì có người đến đưa cho ông một mảnh giấy. Ông giở ra đọc. Thì ra, anh cán bộ văn báo nọ biết nhà văn đang viết bộ tiểu thuyết Núi rừng Yên Thế liền ra một vế đối:

- Buổi sáng lên núi Sáng, trông hoa vàng lại nhớ Hoàng Hoa.

Về đối này khá hóc hiểm, vừa gợi thời gian và không gian “Buổi sáng - Hoàng Hoa” vừa gợi tên hoa, tên người “hoa vàng - hoàng hoa”, lại mở ra địa danh Hoàng Hoa Thám và nghĩa quân Yên Thế hoạt động ở vùng núi Sáng (Vĩnh Phúc) trong nỗi hoài vọng mênh mang. Người ra vế đối đã khó, nhưng đối lại càng khó hơn. Xong buổi họp, Nguyên Hồng đến xin khất một dịp khác đối lại.

Sau đó, tình cờ một buổi chiều muộn, ông đạp xe qua Phồn Xương, bốn phía sương giăng mông lung. Tâm trí ông rưng rưng trước cảnh sắc núi rừng. Vế đối nảy ra trong óc. Nhà văn Nguyên Hồng vội về viết thư ngay cho anh cán bộ văn hóa nọ trong đó có vế đối:

- Đêm sương đến Phồn Xương, ngẫm sự thế càng yêu Yên Thế.

Vế đối này rất chỉnh về đối y, khá chỉnh về đối lời nhưng quan trọng hơn là đã ký thác được nỗi niềm tâm sự của ông đối với con người và mảnh đất Yên Thế.

Luyện thơ có như luyện võ?

Nhà văn Nguyên Hồng có lần tâm sự với anh em làm thơ trẻ:

- Mỗi người làm thơ phải luyện cho mình một ngón độc - “độc nhất vô nhị”. Trình Giảo Kim ngón độc là búa. Lý Nguyên Bá có cặp chùy đồng... Ra trận, đối phương nghe thấy khiếp vía, vào trận chỉ có bỏ mạng. Chữ thì phải có hồn chữ, phần máu thịt nhất của nhà thơ hiện lên trang giấy. Chữ nghĩa run rẩy, phập phồng tươi mới như ép thì chẳng làm rung động được ai. Chỉ có điều khác là luyện võ thì dùng để đánh người (hay là tự vệ), còn luyện thơ là thứ nghệ thuật “đánh” vào lòng người, nhưng trong ý hướng nâng đỡ.

Cái tên nhỏ của một nhà văn lớn

Cách đây gần 30 năm, họa sĩ vẽ bìa cho cuốn sách đầu trong bộ tiểu thuyết Núi rừng Yên Thế do Hội văn nghệ Hà Bắc xuất bản, đem mẫu bìa đến, nhà văn Nguyên Hồng rất cảm động: toàn bộ bìa được bố cục bằng mảng chữ được lặp đi lặp lại, màu sắc nhẹ nhàng chắc khỏe. Ông đặt mẫu bìa ngay ngắn trên bàn vừa nói chuyện, vừa ngắm nghía với vẻ hài lòng. Có một chi tiết mà họa sĩ nhớ mãi khi Nguyên Hồng chỉ tên mình trong bìa sách, ông nói nhỏ bằng giọng nói lắp chân tình:

- Này họa sĩ, trước khi đưa in, cháu nhớ giúp bác bố trí cái chữ này nho nhỏ lại nhé, để to bác thấy chướng quá.

Nói xong ông cười. Hôm đó họa sĩ thấy trong mắt ông có đọng giọt nước mắt vì sung sướng.

Nguyễn Thanh Kim

 

kieudiep
Bình luận
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
NSƯT Quang Thắng khiến dân mạng cười ngất vì biểu cảm 'hình sự' khi nhận giải

NSƯT Quang Thắng khiến dân mạng cười ngất vì biểu cảm 'hình sự' khi nhận giải

Câu chuyện văn hóa - 7 phút trước

NSƯT Quang Thắng khiến cộng đồng mạng “dở khóc dở cười” khi chia sẻ khoảnh khắc nhận kỷ niệm chương vì sự nghiệp điện ảnh với biểu cảm đầy nghiêm trọng.

Điều ít biết sau gần 40 năm về bộ phim 'Truyện cổ tích cho tuổi 17'

Điều ít biết sau gần 40 năm về bộ phim 'Truyện cổ tích cho tuổi 17'

Giải trí - 1 giờ trước

GĐXH - Sau gần 40 năm ra mắt, biên kịch và diễn viên "Truyện cổ tích cho tuổi 17" - phim điện ảnh nổi bật của Việt Nam nửa cuối thập niên 80 lần lượt hé lộ những điều chưa kể.

'Mặt trời lạnh' tập mới nhất: Mai Ly muốn ngủ lại qua đêm, thiếu gia Sơn Dương phũ phàng từ chối

'Mặt trời lạnh' tập mới nhất: Mai Ly muốn ngủ lại qua đêm, thiếu gia Sơn Dương phũ phàng từ chối

Xem - nghe - đọc - 3 giờ trước

GĐXH - Tìm mọi cách tiếp cận "tình trong mộng" thiếu gia Sơn Dương để lôi kéo tình cảm nhưng Mai Ly vẫn bị từ chối.

Anh Đào không ngại đóng cảnh tình cảm sau khi lấy chồng

Anh Đào không ngại đóng cảnh tình cảm sau khi lấy chồng

Câu chuyện văn hóa - 5 giờ trước

Sau loạt vai nữ chính ấn tượng trong các bộ phim truyền hình giờ vàng VTV, Anh Đào trở lại màn ảnh nhỏ với bộ phim “Cầu vồng ở phía chân trời”. Điều đặc biệt trong bộ phim này, Anh Tuấn – chồng của Anh Đào, cũng góp mặt trong vai chồng cũ của nhân vật mà cô đảm nhận.

Nữ NSND từng đóng vai người tình của Thương Tín trong 'Săn bắt cướp' nhan sắc giờ ra sao?

Nữ NSND từng đóng vai người tình của Thương Tín trong 'Săn bắt cướp' nhan sắc giờ ra sao?

Giải trí - 5 giờ trước

GĐXH - NSND Hương Dung từng vào phim "Săn bắt cướp" khi đóng cặp cùng Thương Tín. Hiện tại, ở tuổi hưu bà vẫn giữ được vẻ ngoài trẻ trung, tinh thần vui vẻ.

Lịch biểu diễn, liveshow tháng 6: HIEUTHUHAI, Quốc Thiên, Bùi Công Nam, Văn Mai Hương, Lâm Bảo Ngọc tại Hà Nội - Đà Lạt - TP.HCM

Lịch biểu diễn, liveshow tháng 6: HIEUTHUHAI, Quốc Thiên, Bùi Công Nam, Văn Mai Hương, Lâm Bảo Ngọc tại Hà Nội - Đà Lạt - TP.HCM

Xem - nghe - đọc - 5 giờ trước

GĐXH - Tháng 6/2025 rất nhiều sự kiện âm nhạc, liveshow có sự góp mặt của ca sĩ Tùng Dương, Quốc Thiên, Văn Mai Hương, Vũ Cát Tường...

'Dịu dàng màu nắng' tập mới nhất: Lan Anh tìm cách che vết bí ẩn trên cổ

'Dịu dàng màu nắng' tập mới nhất: Lan Anh tìm cách che vết bí ẩn trên cổ

Xem - nghe - đọc - 7 giờ trước

GĐXH - Lan Anh (Lương Thu Trang đóng) che giấu vết đỏ bí ẩn trên cổ, ngày càng xuất hiện nhiều biểu hiện cho thấy đang có mối quan hệ mờ ám với người đàn ông khác.

Hồng Hài Nhi của 'Tây du ký 1986' hiện tại

Hồng Hài Nhi của 'Tây du ký 1986' hiện tại

Giải trí - 8 giờ trước

Nam diễn viên chỉ cần một vai diễn là Hồng Hài Nhi trong "Tây du ký" 1986 nhưng được hàng triệu khán giả nhớ mặt.

Người mẫu quê Hà Nam lấy con trai Chủ tịch tập đoàn Viettel là ai?

Người mẫu quê Hà Nam lấy con trai Chủ tịch tập đoàn Viettel là ai?

Giải trí - 8 giờ trước

GĐXH - Hương Liên - người mẫu quê Hà Nam mới đây đã quyết định lên xe hoa với con trai Chủ tịch tập đoàn Viettel đã gây chú ý mạng xã hội. Thông tin này khiến nhiều khán giả tò mò về thân thế của cô.

Đời thực của Đại tá, nhạc sĩ 'Sông Lô chiều cuối năm' ở tuổi 74 và nỗi đau lớn

Đời thực của Đại tá, nhạc sĩ 'Sông Lô chiều cuối năm' ở tuổi 74 và nỗi đau lớn

Câu chuyện văn hóa - 9 giờ trước

Đại tá Minh Quang - tác giả ca khúc nổi tiếng "Sông Lô chiều cuối năm" sống bình yên bên vợ - biên đạo múa Tuyết Mai ở phố nhà binh Lý Nam Đế, Hà Nội. Con trai ông qua đời khi còn quá trẻ (38 tuổi).

Top