Phá sản không còn tiền làm giỗ mẹ đẻ, bố chồng đưa cho một món đồ khiến tôi lặng người
Đến vài trăm nghìn tôi cũng không có, trong nhà chỉ còn ít gạo và vừng lạc để ăn đến cuối tháng.
Vợ chồng tôi vừa bị phá sản, hiện tại chẳng còn gì trong tay, chỉ còn lại một đống nợ gánh còng lưng. Kết hôn 4 năm, chúng tôi vẫn chưa sinh con. Cưới xong tôi và chồng gom góp tiền bạc, thậm chí đi vay nợ thêm bên ngoài để đầu tư kinh doanh. Chăm chỉ làm ăn, cố gắng muốn xây dựng tương lai tươi sáng nên tạm gác kế hoạch chuyện sinh con. Bây giờ vỡ nợ, tôi và chồng gần như suy sụp.
Kinh tế khó khăn làm cho tình cảm vợ chồng cũng bị rạn nứt. Chúng tôi đành vác hồ sơ đi xin việc kiếm tiền mưu sinh và trả nợ. Nhưng tháng nào cũng vậy, chưa hết tháng đã hết sạch tiền, vì đầu tháng lấy lương là chúng tôi phải đóng lãi rồi bị chủ nợ đến xiết.

Trong vòng xoáy nợ nần, nhiều lần tôi đã nghĩ về phương án đó… (Ảnh minh họa)
Tôi chán ngán cuộc sống hiện tại, nhiều đêm tự hỏi không biết bao giờ mình mới thoát ra được cảnh khốn khổ này. Cô bạn tôi bảo rằng hay ly hôn rồi tìm một người đàn ông tài giỏi, kinh tế vững để nương tựa. Trong vòng xoáy nợ nần, nhiều lần tôi đã nghĩ về phương án đó…
Cho đến hôm vừa rồi nhận được cuộc điện thoại của em gái hỏi về việc giỗ mẹ, tôi ngớ người. Thực sự là quá rối ren nên tôi cũng quên mất và nhớ lại thì mình cũng chẳng còn tiền để cùng em làm giỗ mẹ đẻ (bố mẹ tôi đều mất rồi). Đến vài trăm nghìn tôi cũng không có, trong nhà chỉ còn ít gạo và vừng lạc để ăn đến cuối tháng.
Tôi bảo em gái rằng mình đang bận, sẽ gọi lại sau. Cúp điện thoại mà tôi oà khóc vì quá bất lực. Đột nhiên bố chồng từ trong nhà đi ra lên tiếng gọi tôi. Vội lau nước mắt, ông bảo tôi vào nhà có chuyện muốn nói.
Mẹ chồng tôi mất từ lâu. Kết hôn 4 năm, bố chồng tôi là người hiền lành ít nói, ông chưa bao giờ gây khó dễ cho con cái. Ông không có lương hưu, bình thường ăn uống trong nhà chúng tôi lo nhưng ông vẫn đi làm này nọ kiếm chút tiền để tự chi dùng cá nhân. Tiền ăn sáng, mua đồ cho bản thân hoặc thi thoảng đi khám bệnh, ông vẫn tự bỏ tiền túi chẳng bao giờ xin con. Nói chung tôi luôn tôn trọng bố chồng, chỉ là mối quan hệ giữa chúng tôi không mấy thân thiết.
Gọi tôi vào nhà, ông đột nhiên đưa cho tôi một chiếc nhẫn vàng kiểu dáng của nam:
- Con mang bán chiếc nhẫn này đi mà lo làm giỗ cho mẹ, cả năm mới có một lần thôi…
Nghe ông kể mới biết đó là chiếc nhẫn từ ngày xưa ông vẫn hay đeo nhưng có tuổi rồi không muốn đeo nữa nên tháo ra cất đi. Không phải có ý nghĩa quá đặc biệt nhưng rõ ràng nó cũng là vật kỉ niệm của ông. Cho cô con dâu vừa phá sản chiếc nhẫn đó để làm giỗ mẹ đẻ, đó là việc tôi không tưởng tượng được bố chồng có thể làm!
- Con là con cái trong nhà, mấy năm qua con đã rất cố gắng, chuyện này có đáng là gì, nhận đi cho bố được vui lòng.
Ông ôn tồn nói. Tôi nhận chiếc nhẫn của bố chồng mà không kìm được nước mắt. Giây phút đó tôi thấy mình thật đáng giận. Chồng tôi cũng là người tốt, việc làm ăn không thuận lợi đâu phải lỗi của ai, bởi vì tôi và anh cùng làm mà. Dạo này anh ấy cũng tăng ca mải miết mong kiếm thêm thu nhập. Tôi còn có người bố chồng tốt thế này, vậy mà có những lúc tôi đã nghĩ đến ly hôn để tìm chỗ dựa khác. Tôi thấy bản thân tệ bạc quá.

Mọi khó khăn rồi sẽ qua thôi phải không mọi người? (Ảnh minh họa)
Tối ấy chồng về, tôi ôm anh xin lỗi về cách cư xử lạnh nhạt, cáu kỉnh của tôi thời gian qua, mong rằng chúng tôi có thể cùng cố gắng vượt qua khó khăn này. Mấy năm vừa rồi tôi cũng đã làm được gì cho nhà chồng đâu, đến cháu còn chưa sinh cho bố, tôi thật sự hổ thẹn.
Chồng tôi rất mừng vì thấy tôi xin lỗi anh. Mọi khó khăn rồi sẽ qua thôi phải không mọi người? Chị em nào từng vướng vào nợ nần làm ăn giống như tôi xin hãy cho vợ chồng tôi một lời động viên!

Bài học đắt giá: Tôi đưa hết lương hưu cho con trai, đến khi đòi lại thì bị ra 'điều kiện'
Tâm sự - 17 giờ trướcGĐXH - Suốt nhiều năm, tôi tin rằng hy sinh tất cả cho con là điều đúng đắn. Nhưng chỉ một lần vào viện thăm bạn ốm, tôi mới nhận ra: giữ chặt lương hưu mới là cách bảo vệ tuổi già của mình.

Mỗi tối vợ mang đồ ăn nấu sẵn về, tôi sững sờ khi biết nguồn gốc từ đâu
Tâm sự - 17 giờ trướcGĐXH - Ở đó cô ấy đi chợ, nấu nướng, thức ăn sinh hoạt đến 7 giờ tối mới về nhà, mang theo thức ăn đã nấu sẵn.

Choáng váng khi biết đứa con gái mình yêu thương suốt 5 năm qua là con của ai
Tâm sự - 22 giờ trướcGĐXH - Bỗng một ngày, tôi nhận ra đứa con gái mình thương bấy lâu nay không phải là con ruột của mình.

Không có tiền biếu quà xịn, tôi bị mẹ chồng bôi nhọ khắp nơi
Tâm sự - 23 giờ trướcChỉ vì không có tiền biếu quà đắt đỏ như em dâu, tôi bị mẹ chồng ghét bỏ; bà còn đặt điều là tôi lười nhác, hỗn hào, "mặt bí xị bế con ngồi một đống chẳng chào ai".

Gửi tiền đều đặn biếu bố mẹ chồng hàng tháng, tôi cay đắng khi nghe lời quy chụp từ ông bà
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi không phủ nhận chuyện tôi ít về quê thăm bố mẹ chồng nhưng có thực sự công bằng không khi đánh giá lòng hiếu thảo chỉ qua tần suất về thăm?

Đám cưới tan nát trong phút chốc vì khoản thách cưới 50 triệu đồng
Tâm sự - 1 ngày trướcMẹ chồng tương lai nghe đến khoản tiền thách cưới thì mặt tái mét. Bà bối rối thấy rõ rồi đáp một câu choáng váng.

Không chăm cha mẹ già, tôi xấu hổ khi được thừa kế nhiều hơn các em
Tâm sự - 1 ngày trướcĐất của cha mẹ được chia cho tôi một nửa, 2 em chia đôi phần còn lại; nội dung di chúc này khiến tôi xấu hổ vì tôi là anh cả nhưng ở xa, không ở bên cha mẹ cuối đời.

Thú nhận từng sống thử, cô gái tan nát nghe chồng sắp cưới nói câu 'sắc hơn dao'
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi thú nhận với anh quá khứ từng sống thử. Anh im lặng rất lâu, gương mặt lúc đỏ bừng, lúc lại lạnh lẽo, rồi buông câu "sắc hơn dao".

Bị ép phụng dưỡng bác chồng cô đơn để được thừa kế nhà 7 tỷ đồng
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi không hề quý mến bác chồng, nhưng ông xã và cả đại gia đình đang cố ép tôi chịu chuyển sang ở cùng, chăm sóc bác để sau này thừa kế gia sản.

Chồng muốn xây nhà báo hiếu bố mẹ, tôi chỉ góp ý liền bị coi sống không có tình người
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Dường như trong mắt chồng, tôi là một người vợ không hiểu chuyện, một người con dâu không có hiếu với bố mẹ chồng…

Đón mẹ già lên thành phố sống chung để báo hiếu, nửa năm sau tôi phải thừa nhận một thực tế đau lòng
Tâm sựGĐXH - Suốt bao nhiêu năm cố gắng thực hiện ước mơ đón mẹ lên sống cùng để báo hiếu, thế nhưng, mọi việc lại không hề suôn sẻ như tôi nghĩ.