Phải đi làm thứ 7 bất chợt, tôi nhờ mẹ chồng trông con hộ, trước mặt bà tỏ ra đồng ý nhưng sau lưng nói tôi bịa chuyện đi làm để bỏ bê con cái
Sống để vừa lòng hết tất cả mọi người thì khó lắm nhưng ngay cả khi làm được thì liệu rằng cái cuộc sống ấy có đáng để sống hay không?
Thứ bảy, một ngày mà tôi đã mong chờ từ đầu tuần. Sau năm ngày làm việc căng thẳng, tôi chỉ ước được ngủ nướng thêm một chút, được dành cả buổi sáng để chơi với con gái nhỏ, được nấu một bữa cơm ngon lành cho gia đình. Nhưng cuộc đời chẳng bao giờ đi theo đúng kế hoạch.
Sáng nay, khi tôi vừa cho con ăn xong, chuẩn bị dọn dẹp nhà cửa thì điện thoại reo. Giọng trưởng phòng vội vã: "Em ơi, dự án gấp quá, cả team cần hoàn thành nốt báo cáo để kịp nộp sáng thứ hai. Em có thể vào công ty hỗ trợ làm thêm được không?"
Tôi ngập ngừng. Con gái tôi mới hai tuổi, chồng thì đang đi công tác xa, biết gửi con cho ai? Nhưng nghĩ đến đồng nghiệp, nghĩ đến trách nhiệm chung, tôi đành thở dài gật đầu: "Dạ, em sẽ sắp xếp ạ."
Tôi gọi điện cho mẹ chồng, giọng cầu khẩn: "Mẹ ơi, hôm nay con phải vào công ty gấp, mẹ qua trông cháu giúp con được không ạ?".
Bà lặng im một lúc rồi trả lời: "Ừ, thì mẹ qua. Nhưng đàn bà con gái ấy mà, cứ bỏ con đi làm suốt thế này không tốt đâu".
Tôi tặc lưỡi, nghĩ bà chỉ lo lắng cho cháu nên nói vậy. Tôi vội vã dặn dò bà mấy việc cần thiết, chuẩn bị đồ ăn sẵn cho con, rồi vội vàng ra khỏi nhà.
Công ty hôm nay vắng lặng, chỉ lác đác vài người tăng ca. Tôi cắm cúi làm việc, thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ lo lắng, không biết con ở nhà có ngoan không. Đến chiều muộn, khi báo cáo cuối cùng đã được gửi đi, tôi thở phào nhẹ nhõm, vội vã về nhà.
Nhưng ngay khi bước chân vào ngõ, tôi đã thấy mấy bà hàng xóm đứng tụm năm tụm ba, thấy tôi thì liếc nhìn rồi thì thầm điều gì đó. Tôi cười gượng chào, nhưng không ai đáp lại.
Vào đến nhà, mẹ chồng đang ngồi xem phim, con gái tôi chơi một mình trên sàn. Tôi mừng rỡ ôm con, hỏi thăm bà: "Mẹ, hôm nay cháu có quấy không ạ?".
Bà nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng: "Cháu ngoan lắm, không như mẹ nó. Đi ra khỏi nhà 1 cái là đi nguyên cả ngày, chẳng biết có phải đi làm thật không".
Tôi sững người: "Mẹ nói gì thế ạ? Con đi làm thật mà?".

Bà hờ hững đứng dậy, nói như giọng kể chuyện: "Thôi, mẹ về. Lần sau muốn đi chơi với ai thì nói thẳng, đừng bịa chuyện tăng ca với chả làm thêm. Tôi từng này tuổi rồi, qua mắt tôi làm sao được".
Tôi đứng hình, cảm giác như ai đó vừa dội một gáo nước lạnh vào người. Khi bà đi rồi, tôi mới kịp hỏi chuyện cô hàng xóm thân thiết.
Cô ấy ngập ngừng rồi nói thật: "Bà ấy đi khắp xóm, bảo cháu bịa chuyện đi làm để đi với bồ, bỏ mặc con nhỏ. Mấy bà trong xóm đang bàn tán linh ta linh tinh, loạn hết cả lên".
Tôi ngồi thụp xuống ghế, nước mắt chảy dài. Tôi không hiểu tại sao mẹ chồng lại có thể nghĩ xấu cho tôi đến vậy. Tôi đi làm vất vả, chịu đựng áp lực công việc, tất cả chỉ vì muốn lo cho con, cho gia đình. Nhưng thay vì được thấu hiểu, tôi lại bị coi là người đàn bà hư hỏng, vô trách nhiệm.
Con gái tôi ngơ ngác nhìn mẹ khóc, giơ tay lau nước mắt cho tôi. Cái chạm nhẹ ấy khiến tôi càng đau lòng hơn. Tôi ôm con thật chặt, tự nhủ mình phải mạnh mẽ vì con.
Đêm đó, tôi trằn trọc không ngủ được. Tôi tự hỏi hay là mình sai thật, mình có nên tiếp tục tăng ca, làm thêm giờ nữa không? Nếu từ chối, công việc sẽ bị ảnh hưởng, nhưng nếu đồng ý, liệu mẹ chồng có tiếp tục bêu xấu mình?
Thời buổi kinh tế khó khăn này, có 1 công việc ổn định đã khó rồi, giữ được nó còn khó hơn nên tôi không thể suốt ngày từ chối yêu cầu của cấp trê. Vậy tôi có nên đối chất với mẹ chồng không? Nhưng nếu cãi nhau, chồng tôi sẽ bị kẹt giữa hai bên và con gái tôi sẽ chứng kiến cảnh không hay.
Làm thế này không được, làm thế kia cũng không xong, vậy thì có cách nào để chứng minh mình trong sạch không? Nhưng liệu người ta có thèm nghe không, khi họ đã có sẵn định kiến?
Cuối cùng, tôi quyết định sẽ không bao giờ nhờ mẹ chồng trông con khi tăng ca nữa. Tôi sẽ tìm người giúp việc hoặc nhờ bạn bè đáng tin cậy.
Còn chuyện bà đi đồn thổi tôi là loại không ra gì, ban đầu tôi cũng uất ức lắm nhưng nghĩ cho cùng thì vẫn nên giữ bình tĩnh, không phản ứng thái quá. Những lời đồn thổi rồi cũng sẽ nguội đi, miễn là mình sống đúng.
Chính ra là tôi định tự mình xử lý, không để chồng biết chuyện này nhưng nghĩ lại thì tin đồn qua lại vớ vẩn đến tai chồng tôi lại thành chuyện khác nên thôi cứ nói chuyện thẳng thắn với chồng khi anh ấy về. Gia đình là quan trọng, nhưng danh dự của mình cũng không thể để người khác chà đạp.
Cuộc sống này đôi khi nghiệt ngã nhưng tôi tin rằng, nếu mình sống ngay thẳng, trời xanh sẽ không phụ lòng người.
Quả thật, sống để vừa lòng hết tất cả mọi người thì khó lắm nhưng ngay cả khi làm được thì liệu rằng cái cuộc sống ấy có đáng để sống hay không? Thôi thì cứ làm được đến đâu thì làm, còn lại cứ bỏ ngoài tai vậy.

Hí hửng về xem mắt em dâu tương lai, tôi không ngờ lại gặp đúng người đang nắm giữ bí mật tày trời của mình
Tâm sự - 7 giờ trướcTối đó, tôi trằn trọc mãi tới nửa đêm.

Bố mẹ muốn tôi bỏ người vợ đã cưới 4 năm vì một lý do khiến tôi đau đớn tâm can
Tâm sự - 11 giờ trướcTôi cứ sống trong sự giằng co ấy, mỗi ngày đều cảm thấy như mình đang bị xé đôi.

Lắp camera theo dõi con nghỉ hè, tôi chết lặng khi nghe đoạn tâm sự của mẹ chồng với cháu gái
Tâm sự - 13 giờ trướcGĐXH - Vì quá bức xúc, tôi đã quay lại đoạn camera và chia sẻ cho chồng xem. Có vẻ anh cũng không hài lòng với những gì mẹ mình nói nhưng vẫn khuyên tôi nên nhẫn nhịn.

Mới kết hôn chưa đầy một tháng nhưng tôi đã muốn ly hôn sau khi trải qua tuần trăng mật tựa như "ác mộng"
Tâm sự - 14 giờ trướcTôi không ngốc, cũng không yếu đuối như mọi người nghĩ. Chỉ là tôi đang chờ một thời cơ.

Phát hiện dấu vết kì lạ trên kính xe, tôi cay đắng với bộ mặt thật của người chồng đầu ấp tay gối
Tâm sự - 17 giờ trướcLấy nhầm phải người chồng kém cỏi, tự dưng tôi thấy mình có mắt như mù.

Con tôi bị cô lập vì không có tiền tiêu vặt để mua đồ ăn cổng trường
Tâm sự - 19 giờ trướcKhi biết con bị cô lập vì không có tiền tiêu vặt để mua đồ ăn cổng trường với bạn, tôi tự hỏi có phải mình sai khi nghĩ cách ly trẻ với tiền bạc là cách giáo dục.

Ngoại tình với anh trai của bạn thân, tôi tự dằn vặt nhưng không thể thoát ra
Tâm sự - 1 ngày trướcYêu một người đã có gia đình vốn đã sai. Đau lòng hơn, người ấy lại chính là anh trai của bạn thân tôi. Tình cảm chôn chặt trong tim, tôi sống từng ngày với nỗi giày vò, dằn vặt, chẳng biết phải làm sao để thoát ra...

38 tuổi đã làm ông ngoại, tôi hối hận vì xót con
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi lên chức bố ở tuổi 19, cuộc sống nhiều thiệt thòi vì bước vào hôn nhân quá sớm; đến khi trở thành ông ngoại ở tuổi 38, tôi lại càng hối hận vì thương con.

Bị phát hiện chuyện ngoại tình, chồng liền đổ lỗi cho nhà vợ vì nguyên nhân này
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Khi mọi chuyện vỡ lở, chồng nói lời xin lỗi tôi. Nhưng điều khiến tôi sốc hơn cả là khi nghe anh nói lý do mình ngoại tình.

Đất đã chia xong, bố đòi tôi cắt thêm 100m² cho em út khiến gia đình tan nát
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi đã bỏ tiền ra xây dựng đẹp đẽ trên phần đất được chia, vậy mà bố lại đòi cắt thêm 100m² cho em út, chỉ vì ông sang ở với con út sau khi ngoại tình, bị vợ từ mặt.

Có thai 5 tháng, gia đình người yêu dọa hủy cưới nếu tôi không cho con trai họ đứng tên trên sổ đỏ
Tâm sựGĐXH - Tôi tiếp tục từ chối thì ông bà gây sức ép, bảo sẽ không có cưới xin gì khi ông bà chấp nhận cho con cả đến như ở rể mà lại không có gì đảm bảo chắc chắn từ tôi.