Phải đi làm thứ 7 bất chợt, tôi nhờ mẹ chồng trông con hộ, trước mặt bà tỏ ra đồng ý nhưng sau lưng nói tôi bịa chuyện đi làm để bỏ bê con cái
Sống để vừa lòng hết tất cả mọi người thì khó lắm nhưng ngay cả khi làm được thì liệu rằng cái cuộc sống ấy có đáng để sống hay không?
Thứ bảy, một ngày mà tôi đã mong chờ từ đầu tuần. Sau năm ngày làm việc căng thẳng, tôi chỉ ước được ngủ nướng thêm một chút, được dành cả buổi sáng để chơi với con gái nhỏ, được nấu một bữa cơm ngon lành cho gia đình. Nhưng cuộc đời chẳng bao giờ đi theo đúng kế hoạch.
Sáng nay, khi tôi vừa cho con ăn xong, chuẩn bị dọn dẹp nhà cửa thì điện thoại reo. Giọng trưởng phòng vội vã: "Em ơi, dự án gấp quá, cả team cần hoàn thành nốt báo cáo để kịp nộp sáng thứ hai. Em có thể vào công ty hỗ trợ làm thêm được không?"
Tôi ngập ngừng. Con gái tôi mới hai tuổi, chồng thì đang đi công tác xa, biết gửi con cho ai? Nhưng nghĩ đến đồng nghiệp, nghĩ đến trách nhiệm chung, tôi đành thở dài gật đầu: "Dạ, em sẽ sắp xếp ạ."
Tôi gọi điện cho mẹ chồng, giọng cầu khẩn: "Mẹ ơi, hôm nay con phải vào công ty gấp, mẹ qua trông cháu giúp con được không ạ?".
Bà lặng im một lúc rồi trả lời: "Ừ, thì mẹ qua. Nhưng đàn bà con gái ấy mà, cứ bỏ con đi làm suốt thế này không tốt đâu".
Tôi tặc lưỡi, nghĩ bà chỉ lo lắng cho cháu nên nói vậy. Tôi vội vã dặn dò bà mấy việc cần thiết, chuẩn bị đồ ăn sẵn cho con, rồi vội vàng ra khỏi nhà.
Công ty hôm nay vắng lặng, chỉ lác đác vài người tăng ca. Tôi cắm cúi làm việc, thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ lo lắng, không biết con ở nhà có ngoan không. Đến chiều muộn, khi báo cáo cuối cùng đã được gửi đi, tôi thở phào nhẹ nhõm, vội vã về nhà.
Nhưng ngay khi bước chân vào ngõ, tôi đã thấy mấy bà hàng xóm đứng tụm năm tụm ba, thấy tôi thì liếc nhìn rồi thì thầm điều gì đó. Tôi cười gượng chào, nhưng không ai đáp lại.
Vào đến nhà, mẹ chồng đang ngồi xem phim, con gái tôi chơi một mình trên sàn. Tôi mừng rỡ ôm con, hỏi thăm bà: "Mẹ, hôm nay cháu có quấy không ạ?".
Bà nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng: "Cháu ngoan lắm, không như mẹ nó. Đi ra khỏi nhà 1 cái là đi nguyên cả ngày, chẳng biết có phải đi làm thật không".
Tôi sững người: "Mẹ nói gì thế ạ? Con đi làm thật mà?".
Bà hờ hững đứng dậy, nói như giọng kể chuyện: "Thôi, mẹ về. Lần sau muốn đi chơi với ai thì nói thẳng, đừng bịa chuyện tăng ca với chả làm thêm. Tôi từng này tuổi rồi, qua mắt tôi làm sao được".
Tôi đứng hình, cảm giác như ai đó vừa dội một gáo nước lạnh vào người. Khi bà đi rồi, tôi mới kịp hỏi chuyện cô hàng xóm thân thiết.
Cô ấy ngập ngừng rồi nói thật: "Bà ấy đi khắp xóm, bảo cháu bịa chuyện đi làm để đi với bồ, bỏ mặc con nhỏ. Mấy bà trong xóm đang bàn tán linh ta linh tinh, loạn hết cả lên".
Tôi ngồi thụp xuống ghế, nước mắt chảy dài. Tôi không hiểu tại sao mẹ chồng lại có thể nghĩ xấu cho tôi đến vậy. Tôi đi làm vất vả, chịu đựng áp lực công việc, tất cả chỉ vì muốn lo cho con, cho gia đình. Nhưng thay vì được thấu hiểu, tôi lại bị coi là người đàn bà hư hỏng, vô trách nhiệm.
Con gái tôi ngơ ngác nhìn mẹ khóc, giơ tay lau nước mắt cho tôi. Cái chạm nhẹ ấy khiến tôi càng đau lòng hơn. Tôi ôm con thật chặt, tự nhủ mình phải mạnh mẽ vì con.
Đêm đó, tôi trằn trọc không ngủ được. Tôi tự hỏi hay là mình sai thật, mình có nên tiếp tục tăng ca, làm thêm giờ nữa không? Nếu từ chối, công việc sẽ bị ảnh hưởng, nhưng nếu đồng ý, liệu mẹ chồng có tiếp tục bêu xấu mình?
Thời buổi kinh tế khó khăn này, có 1 công việc ổn định đã khó rồi, giữ được nó còn khó hơn nên tôi không thể suốt ngày từ chối yêu cầu của cấp trê. Vậy tôi có nên đối chất với mẹ chồng không? Nhưng nếu cãi nhau, chồng tôi sẽ bị kẹt giữa hai bên và con gái tôi sẽ chứng kiến cảnh không hay.
Làm thế này không được, làm thế kia cũng không xong, vậy thì có cách nào để chứng minh mình trong sạch không? Nhưng liệu người ta có thèm nghe không, khi họ đã có sẵn định kiến?
Cuối cùng, tôi quyết định sẽ không bao giờ nhờ mẹ chồng trông con khi tăng ca nữa. Tôi sẽ tìm người giúp việc hoặc nhờ bạn bè đáng tin cậy.
Còn chuyện bà đi đồn thổi tôi là loại không ra gì, ban đầu tôi cũng uất ức lắm nhưng nghĩ cho cùng thì vẫn nên giữ bình tĩnh, không phản ứng thái quá. Những lời đồn thổi rồi cũng sẽ nguội đi, miễn là mình sống đúng.
Chính ra là tôi định tự mình xử lý, không để chồng biết chuyện này nhưng nghĩ lại thì tin đồn qua lại vớ vẩn đến tai chồng tôi lại thành chuyện khác nên thôi cứ nói chuyện thẳng thắn với chồng khi anh ấy về. Gia đình là quan trọng, nhưng danh dự của mình cũng không thể để người khác chà đạp.
Cuộc sống này đôi khi nghiệt ngã nhưng tôi tin rằng, nếu mình sống ngay thẳng, trời xanh sẽ không phụ lòng người.
Quả thật, sống để vừa lòng hết tất cả mọi người thì khó lắm nhưng ngay cả khi làm được thì liệu rằng cái cuộc sống ấy có đáng để sống hay không? Thôi thì cứ làm được đến đâu thì làm, còn lại cứ bỏ ngoài tai vậy.
Nhà gái bắt mua nhà mới cho cưới, tôi chia tay vì không muốn cả đời làm con nợ
Tâm sự - 9 giờ trước'Không có nhà đừng mong cưới', câu chốt của bố mẹ bạn gái khiến tôi đưa ra quyết định chia tay, vì nếu cố mua nhà để cưới vợ, cả cuộc đời tôi phải còng lưng trả nợ.
Anh họ kết hôn, cả nhà tôi sốc khi biết cô dâu là ai
Tâm sự - 10 giờ trướcGĐXH - Không ngờ có một ngày, gia đình tôi và gia đình họ lại gặp nhau trong hoàn cảnh như thế.
Đi họp lớp sau 35 năm, tôi nhận ra 5 điểm chung đau lòng ở tuổi trung niên
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp sau 35 năm tưởng chừng vui vẻ ấy lại trở thành một cuộc soi chiếu chân thật về tuổi trung niên - nơi ai cũng mang trong mình những nỗi niềm không nói hết.
10 năm đưa hết lương cho vợ, mới thất nghiệp 2 tháng đã bị coi là ăn bám
Tâm sự - 1 ngày trướcTrong 2 tháng thất nghiệp, tôi làm hết mọi việc nhà phục vụ vợ con nhưng vẫn bị coi là ăn bám, dù suốt 10 năm qua tôi luôn đưa hết lương cho vợ, thu nhập không nhỏ.
Đi họp lớp sau 30 năm, tôi ngỡ ngàng nhận ra: Người từng học kém nhất lại là người thành công nhất
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp sau 30 năm giúp tôi nhận ra: Trình độ, sự ổn định hay may mắn đều không bằng thái độ sống. Con đường dễ hay khó là do chính bạn chọn.
Sau khi nghỉ hưu, bố bất ngờ bệnh nặng, quyết định chóng vánh của mẹ khiến tôi chết lặng
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Về nghỉ hưu chưa lâu, bố tôi sốc nặng sau cơn đột quỵ. Mẹ tôi đưa ra một quyết định chóng vánh khi phân chia tàn sản khiến tôi chết lặng.
Nghỉ hưu tôi mới hiểu: Càng mong đợi ở con, càng dễ tổn thương
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Sau khi nghỉ hưu, người phụ nữ 65 tuổi nhận ra bài học sâu sắc: đừng trông chờ vào con cái, chỉ có độc lập tài chính và tinh thần mới mang lại bình yên.
Vợ sốt 39 độ và lời nói cay nghiệt của chồng khiến cô lập tức muốn ly hôn
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Giây phút ấy tôi nhận ra sự nhẫn nhịn bấy lâu nay là để nhận lại như thế này sao, đời này tôi lấy nhầm chồng rồi.
Tuổi già hạnh phúc, an nhiên của tôi: Không viện dưỡng lão, không giúp việc, không ở cùng con cháu
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Bí quyết sống hạnh phúc tuổi già của người phụ nữ 70 tuổi khiến ai cũng bất ngờ: không tốn kém, không cô đơn, mà vẫn tràn đầy niềm vui.
Rời phòng sinh, con dâu bật khóc nhận chiếc khăn tay mẹ chồng đưa
Tâm sự - 3 ngày trướcMất gần 9 năm chạy chữa khắp nơi, tôi mới mang song thai con gái. Nhưng tôi chạnh lòng khi mẹ chồng chỉ lên thăm 1 lần và ít khi gọi điện hỏi han tình hình. Tới ngày sinh con, tôi mới vỡ lẽ sự thật.
Anh họ kết hôn, cả nhà tôi sốc khi biết cô dâu là ai
Tâm sựGĐXH - Không ngờ có một ngày, gia đình tôi và gia đình họ lại gặp nhau trong hoàn cảnh như thế.


