Sa cơ lỡ vận, chồng quay ra gây gổ với vợ con
Từ ngày thôi việc, anh vốn đã khó tính giờ lại càng khó tính hơn. Anh uống rượu, mỗi lần say anh đều nhiếc mắng tôi. Con ốm, con khóc anh cũng mắng mỏ.
Vợ chồng tôi biết nhau được hai năm, rồi hai đứa yêu nhau được ba năm thì cưới. Quãng thời gian yêu nhau, chúng tôi cãi vã cũng không ít. Nhưng kết hôn xong thì chúng tôi sống khá hạnh phúc vì ai cũng trưởng thành, bớt tính ích kỷ, hiếu thắng hơn. Tuy nhiên, từ khi có con, tôi phải nghỉ công việc hiện tại và xin vào làm ca cho một công ty để tiện việc chăm sóc con, thu nhập gia đình cũng vì thế mà giảm sút.
Khó khăn cứ thế mà chồng chất khi doanh nghiệp chồng tôi đang công tác cũng rơi vào khó khăn, nhiều hợp đồng bị rút vốn, chồng tôi bị thất nghiệp. Từ ngày thất nghiệp anh như một người hoàn toàn khác, thay tính đổi nết và trở nên cục cằn, cáu bẳn với vợ con. Tôi thương chồng nên không dám cãi lại mỗi khi anh cáu gắt.
Ngặt một nỗi thời buổi kinh tế khó khăn, các công ty, các doanh nghiệp lớn nhỏ thi nhau giải thể thì xin việc ở đâu cũng khó. Chồng tôi đã tìm đủ cách, nhờ bạn bè giới thiệu việc làm, và cũng tự tìm việc trên mạng thấy công ty nào tuyển dụng anh cũng nộp hồ sơ nhưng mãi không thấy có phản hồi. Tôi luôn động viên anh cố gắng chờ đợi. Nhưng rồi thời gian cứ thấm thoát trôi qua chúng tôi cũng không nhận được một tín hiệu gì từ các nơi mà anh đã ứng tuyển. Bạn bè cũng không có thông tin gì khi anh hỏi han.
Lần trước, con bị sốt, tôi có nhờ anh chở hai mẹ con đi khám, anh chưa hỏi han được gì đã quay sang mắng tôi: “Ở nhà này, cô có mỗi việc ăn với trông con mà để nó ốm suốt ngày thế à”. Bé lười ăn, hay ốm vặt nên hầu như tháng nào cũng phải dùng thuốc. Tôi đi làm lương chưa đầy 5 triệu một tháng nhưng vì xót con, tôi chuyển sang loại sữa đắt tiền vì nghĩ sẽ tăng sức đề kháng cho con để con bớt ốm. Và chịu khó tăng cường hoa quả, đổi món cho con nhưng vì thế nên trong những sinh hoạt hàng ngày vợ chồng tôi càng phải chắt chiu hơn.

Tháng nào cũng nhận được thiếp mời cưới hỏi, tân gia cộng thêm những chi phí lặt vặt như tiền điện thoại, tiền cước internet… khiến kinh tế gia đình càng thêm khó khăn. Mấy tháng nay hầu như tháng nào tôi cũng phải vay mượn thêm để trang trải. Bữa cơm đạm bạc thường ngày cũng làm chồng tôi nổi cáu, còn tôi thì rưng rưng nước mắt.
Anh vốn đã khó tính giờ lại càng khó tính hơn. Anh uống rượu, mỗi lần say anh đều nhiếc mắng tôi làm khổ anh. Con ốm, con khóc anh cũng mắng mỏ. Tôi và chồng đâm ra cãi cọ triền miên. Lâu lắm rồi không thấy gia đình tôi được một ngày yên ổn. Suy cho cùng cũng chỉ vì chồng thất nghiệp, vì chuyện tiền nong mà ra cả.
Tôi đi làm ca từ trưa đến tối mịt mới về, phải gửi con ở nhà ngoại. Ở nhà chồng không những không chịu nấu nướng, làm việc nhà mà còn đàn đúm nhậu nhẹt. Tôi đi làm thì chớ chứ về đến nhà là thấy mệt mỏi, nặng nề. Nhiều khi chỉ muốn thời gian làm việc ở công ty kéo dài hơn để tôi đỡ phải về nhà. Đã không ít lần anh thượng cẳng chân hạ cẳng tay với tôi. Đến công ty mặt mũi tôi tím bầm nhưng mọi người hỏi tôi chỉ dám nói là ngã xe. Tôi không cả dám về nhà ngoại vì sợ ông bà lo lắng.
Đã bao nhiêu đêm tôi không ngủ được chỉ biết ôm con mà khóc. Tôi đã nghĩ đến việc ly hôn vì tôi không thể sống chung với anh mãi được. Nhưng tôi sẽ phải làm sao khi đối mặt với gia đình, bạn bè và những người xung quanh với lại con tôi còn quá bé. Nhưng tôi không thể sống chung với một người chồng vũ phu ấy được. Mọi việc đã quá sức chịu đựng với tôi rồi. Giờ tôi thực sự cảm thấy bế tắc. Các bạn hãy cho tôi lời khuyên để thoát khỏi tình cảnh ngang trái này. Tôi thực sự biết ơn.
Theo Ngôi sao
'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'
Tâm sự - 31 phút trướcGĐXH - "Mày có ăn có học mày xem thử tờ đơn ly hôn này tao viết như vậy được chưa?" Đó là câu nói của ba tôi khi cầm tờ đơn ly hôn của ba mẹ đưa cho tôi xem vào một chiều nắng hè của năm cuối cấp 3.
Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ
Tâm sự - 32 phút trướcBan đầu nhiều người bàn tán, nói tôi đáng thương vì đám cưới là chuyện trọng đại cả đời mà nhà trai không chuẩn bị vàng lẫn tráp. Nhưng sau đó, họ sững sờ khi biết món quà cưới mẹ chồng nghèo tặng cho tôi.
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 23 giờ trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 23 giờ trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.
Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì
Tâm sự - 1 ngày trướcMột số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà thì vui vẻ nhận lại phong bì sau khi kính lễ.
Đi xem mắt 3 lần mà lần nào tôi cũng trở về trong hụt hẫng, đàn ông thời nay sao vậy?
Tâm sự - 2 ngày trướcTôi không biết làm thế nào mới có thể tìm được người phù hợp với yêu cầu của mình.
Cùng mức lương gần 20 triệu/tháng nhưng vợ chẳng giữ được đồng nào còn chồng thì vẫn nguyên xi: Mâu thuẫn bùng nổ
Tâm sự - 2 ngày trướcVậy mới thấy, việc minh bạch tài chính trong gia đình là điều rất quan trọng và thể hiện sự tin tưởng, chia sẻ với nhau.
Mẹ đi lấy chồng, bố tôi nói 1 câu khiến cả hội trường bật khóc
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - "Cả một đời này tôi nợ cô ấy hai chữ hạnh phúc. Tôi hi vọng cả quãng đường còn lại của cô ấy sẽ toàn là tiếng cười khi ở bên anh" - bố nói tại hôn lễ của mẹ tôi.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.