Sống chung với mẹ chồng, tôi phát hiện bí mật động trời bà giấu trong góc tủ
Bí mật "động trời" này không phải là một sự phản bội, mà là một sự hy sinh thầm lặng đến tàn nhẫn.
Từ ngày về làm dâu, tôi đã tự nhủ phải cố gắng sống hòa hợp với mẹ chồng. Nhà chồng tôi chỉ có hai mẹ con, bố chồng mất sớm, một mình mẹ tần tảo nuôi chồng tôi khôn lớn. Có lẽ vì vậy mà tình cảm của họ vô cùng khăng khít, đôi khi tôi còn cảm thấy mình như người thừa.
Mẹ chồng tôi là một người phụ nữ truyền thống, ít nói, nghiêm khắc nhưng cũng rất mực thương con, thương cháu.
Quan hệ giữa tôi và bà không quá thân thiết nhưng cũng chưa bao giờ xảy ra xích mích lớn. Bà giúp tôi chăm cháu, tôi lo việc nhà cửa, cơm nước. Cuộc sống cứ thế bình lặng trôi đi trong căn nhà nhỏ lúc nào cũng thoang thoảng mùi dầu gió của bà.
Cho đến một ngày chủ nhật định mệnh.
Hôm đó, chồng tôi đi công tác, mẹ chồng thì sang nhà bà ngoại có việc từ sớm. Chỉ có tôi và con trai nhỏ ở nhà. Thằng bé nghịch ngợm làm đổ hộp sữa lên tấm thảm trong phòng khách.
Sau khi loay hoay giặt giũ, tôi chợt nhớ ra mẹ chồng có một tấm thảm chùi chân cũ cất trong tủ, định bụng lấy ra dùng tạm.
Tủ quần áo của bà là một chiếc tủ gỗ cũ kỹ, nặng trịch. Tôi mở cánh tủ, mùi long não xộc thẳng vào mũi. Đồ đạc của bà không nhiều, chỉ có vài bộ quần áo đi chùa, vài bộ mặc ở nhà, tất cả đều được gấp gọn gàng.
Tôi tìm ở ngăn dưới cùng, nơi bà hay để chăn màn cũ. Khi lật một chồng chăn bông dày sụ lên, tay tôi chạm phải một thứ gì đó cồm cộm, được giấu kỹ trong góc tủ tối nhất.
Đó là một tập hồ sơ bệnh án màu xanh lam, đã sờn cũ.

Ảnh minh họa: AI
Sự tò mò trỗi dậy. Tôi biết mình không nên, nhưng một lực đẩy vô hình nào đó đã khiến tôi run rẩy mở nó ra. Dòng chữ đầu tiên đập vào mắt tôi khiến tôi sững sờ: "Bệnh viện K - Chẩn đoán: Ung thư vú giai đoạn 3". Tên bệnh nhân: Trần Thị Mai. Đó là tên của mẹ chồng tôi.
Tim tôi như ngừng đập. Tôi vội lật xem ngày tháng. Tờ chẩn đoán đầu tiên cách đây đã gần một năm. Kèm theo đó là hàng loạt giấy tờ xét nghiệm, đơn thuốc, và cả một phác đồ điều trị xạ trị đã viết dở.
Cổ họng tôi nghẹn đắng. Hóa ra, suốt một năm qua, người phụ nữ lầm lũi, ít nói ấy đã một mình chiến đấu với căn bệnh quái ác. Bà vẫn đi chùa đều đặn, vẫn nấu cơm, vẫn bế cháu. Không một lời than vãn. Không một dấu hiệu mệt mỏi khác thường nào mà tôi nhận ra.
Tôi chợt nhớ lại những buổi chiều bà nói đi tập dưỡng sinh với mấy bà bạn, nhưng lại về nhà với vẻ mặt xanh xao. Tôi nhớ có lần vô tình thấy bà uống một vốc thuốc lớn, bà vội gạt đi, bảo là thuốc bổ. Tôi nhớ những lần bà nhìn chồng tôi, nhìn cháu nội, ánh mắt bà dịu dàng nhưng sao đượm một nỗi buồn xa xăm đến thế.
Cả chồng tôi, con trai bà, cũng không hề hay biết. Bà đã giấu tất cả, gồng mình chịu đựng nỗi đau cả về thể xác lẫn tinh thần. Một mình.
Tôi ngồi bệt xuống sàn nhà, nước mắt cứ thế tuôn ra. Tôi không biết mình khóc vì thương bà, hay vì giận bà, hay vì thấy mình quá vô tâm. Tôi vội vã cất tập hồ sơ về chỗ cũ, lau nước mắt, cố gắng tỏ ra bình thường trước khi bà về. Nhưng làm sao tôi có thể bình thường được nữa? Bí mật bà giấu trong góc tủ ấy giờ đây cũng trở thành gánh nặng trong lòng tôi. Tôi phải làm gì đây? Nói cho chồng tôi biết? Hay giả vờ như không có gì và âm thầm quan tâm bà nhiều hơn?
Chiều đó, mẹ chồng tôi về. Bà vẫn vậy, lẳng lặng vào bếp, chuẩn bị cho bữa tối. Nhìn bóng lưng gầy gò, cô độc của bà, lòng tôi thắt lại. Tôi nhận ra, đằng sau vẻ ngoài nghiêm khắc ấy là một trái tim người mẹ vĩ đại, một sức chịu đựng phi thường mà tôi không bao giờ có thể tưởng tượng nổi. Gánh nặng bí mật này, tôi biết, sẽ thay đổi hoàn toàn cuộc sống của gia đình tôi.
* Tâm sự của độc giả
Dẫn người yêu đẹp trai, giàu có về ra mắt vẫn bị bố mẹ phản đối, ít lâu sau tôi phải thừa nhận: Bố mẹ luôn đúng!
Tâm sự - 4 giờ trướcGĐXH – Ngay khi chứng kiến thái độ của người yêu và cả nhà anh, tôi nhận ra, có lẽ bố mẹ tôi nói đúng. Tất cả những điều tôi từng cho là định kiến hóa ra lại là trải nghiệm và sự thấu hiểu của bố mẹ.
Tôi biếu mẹ chồng 10 triệu, một tuần sau thấy bà đăng ảnh đi du lịch cùng con dâu mới
Tâm sự - 9 giờ trướcNhưng một tuần sau, khi mở Facebook, tim tôi như bị ai bóp nghẹt.
Cha 91 tuổi, tôi nghỉ việc về chăm rồi phải bật khóc đưa ông vào viện dưỡng lão
Tâm sự - 16 giờ trướcGĐXH - Chỉ sau nửa năm, tôi phải đưa ra quyết định khiến bản thân day dứt nhất trong đời: gửi cha vào viện dưỡng lão.
10 năm làm dâu hào môn tôi hiểu ra: Người yêu thật lòng sẽ cho bạn đôi cánh, không phải tổ ấm trong chiếc tạp dề
Tâm sự - 17 giờ trướcCâu nói ấy, với Vân là một động lực to lớn, nó giúp cô biến quá khứ thành bàn đạp bứt tốc tới tương lai.
Yêu nhau 3 năm, tôi đành chia tay khi nhà gái thách cưới 500 triệu đồng
Tâm sự - 1 ngày trướcGia đình bạn gái bảo nếu không đưa đủ số tiền thách cưới 500 triệu đồng thì tôi không xứng đáng, không đủ năng lực chăm sóc con gái họ nốt phần đời còn lại.
Vào đúng ngày vợ sinh con, chồng bỏ đi vội vã và đoạn video chỉ hơn 1 phút đã vạch trần toàn bộ sự thật
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Xem đoạn video, tôi thấy tim mình như bị ai bóp nghẹt, đầu óc ong ong, căn phòng bỗng nhiên nghiêng ngả.
Ranh giới mong manh: Tôi đứng giữa tình yêu 'ngoài luồng' và sự giằng xé của đạo đức
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Tôi rung động với người đàn ông đã có gia đình. Tôi giằng xé giữa cảm xúc và lý trí, rồi lo lắng sẽ bị cuốn vào vòng lặp nguy hiểm.
Lễ mừng thọ mẹ làm 80 mâm nhưng làng xóm không ai đến: Bài học cho cô gái lấy chồng giàu từng được cả làng yêu quý
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Ngày chị tổ chức lễ mừng thọ hoành tráng cho mẹ, không ai trong làng đến dự. Giữa không gian trống vắng, người mẹ già chỉ thở dài: "Không trách ai cả, chỉ cảm ơn vì họ đã giúp con nhìn lại mình".
Lương tháng mẹ chồng 20 triệu nhưng chỉ cho tôi 5 triệu từ lúc mang thai tới khi sinh con
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi biết bà không ghét tôi nhưng giữa chúng tôi chưa bao giờ có sự thân thiết của hai người phụ nữ cùng trong một mái nhà.
Chuyện thật như đùa: Cho chồng cũ ở nhờ và cái kết gay cấn hơn phim
Tâm sự - 2 ngày trướcCâu chuyện của anh D. (40 tuổi, Hà Nội) khiến nhiều người vừa buồn cười vừa "nể".
Lễ mừng thọ mẹ làm 80 mâm nhưng làng xóm không ai đến: Bài học cho cô gái lấy chồng giàu từng được cả làng yêu quý
Tâm sựGĐXH - Ngày chị tổ chức lễ mừng thọ hoành tráng cho mẹ, không ai trong làng đến dự. Giữa không gian trống vắng, người mẹ già chỉ thở dài: "Không trách ai cả, chỉ cảm ơn vì họ đã giúp con nhìn lại mình".

