Thương vợ nhiều hơn khi biết được quá khứ kinh hoàng của cô ấy
Thật không ngờ vợ tôi lại phải chịu đựng quá khứ kinh hoàng như vậy. Nghe xong ai cũng thấy rùng mình chứ đừng nói là tôi. Thì ra mỗi đêm cô ấy đều quay mặt vào tường khóc và đều sợ mỗi lần vợ chồng gần gũi nhau là vì chuyện này ư?
Hai vợ chồng tôi mới kết hôn được 3 tháng, nhưng từ khi kết hôn đến nay cô ấy luôn có dáng vẻ sợ hãi, rụt rè mỗi khi vợ chồng gần gũi nhau. Còn nhớ đêm tân hôn cô ấy sợ xanh mặt, chỉ vì chuyện cô ấy không còn trinh tiết khi đến với tôi. Tôi không phải là người đàn ông nhỏ nhen mà đánh đổi tình yêu, hạnh phúc của mình với cái màng trinh mỏng dính ấy. Khi biết vợ không phải là người đầu tiên của mình, dù có chút gì đó thoáng buồn nhưng tôi vẫn chấp nhận và yêu cô ấy. Tôi biết và hiểu rằng cả tôi và cô ấy đều không phải là người yêu đầu tiên của nhau, và chuyện trao thân cho người yêu trước thì dễ dàng hiểu được thôi.
Vợ tôi tỏ vẻ biết ơn và trân trọng tôi rất nhiều, cô ấy bảo “không ngờ anh lại là người giàu lòng vị tha và thấu hiểu như vậy. Có lẽ cả đời này, em sẽ lấy tình yêu và lòng chung thủy để đền đáp anh”. Tôi chỉ mỉm cười và bảo “chỉ cần em yêu anh và gia đình anh là đủ rồi”. Từ đấy đến nay cô ấy luôn cung phụng gia đình tôi hết mực, chẳng bao giờ vợ tôi dám làm trái ý hay phật lòng mọi người trong nhà. Nhưng có điều là đêm nao cô ấy cũng quay mặt vào tường che giấu đi những giọt nước mắt của mình. Thấy vợ như vậy, nhiều lần tôi đã cố gắng hỏi chuyện nhưng vợ chỉ lắc đầu bảo không sao, rồi giả ngủ.

Đêm nào cô ấy cũng quay mặt vào tường che giấu đi những giọt nước mắt của mình (ảnh minh họa)
Tôi biết vợ đang có nỗi buồn gì đó, nhưng không tài nào tôi khuyên cô ấy chia sẻ với tôi được. Vợ chồng có gì phải chia ngọt sẻ bùi với nhau chứ ai lại để vợ một mình gánh chịu nỗi đau vậy. Tôi bèn hẹn gặp cô bạn cực thân của vợ để hỏi chuyện, dù sao thì chị em phụ nữ với nhau sẽ dễ dàng chia sẻ hơn. Chắc chắn cô ấy biết vợ tôi có chuyện gì. 8h tối cô bạn thân của vợ tươi cười đến quán café gặp tôi. Cô ấy rất ngỡ ngàng khi thấy tôi đi một mình mà không có vợ.
- Sao hôm nay không đưa con Lan (vợ tôi) đi cùng vậy anh, hay hẹn gặp riêng em thế này chắc có chuyện gì giấu nó hả anh?
- Ừ. Có chuyện anh muốn em giúp được không?
- Okie. Anh cũng như con Lan có gì mà không giúp được chứ, trừ những việc làm con bạn em buồn là em không đồng ý đâu nha.
- Yên tâm đi em. Anh đang muốn Lan vui lên đây nè.
- Nó có chuyện gì sao anh? Hay anh làm gì có lỗi với nó rồi. Thật không ngờ, anh với nó mới lấy nhau được mấy tháng mà đã…
- Em nghĩ gì vậy? Anh có làm gì đâu. Chả là từ ngày lấy anh về, đêm nào Lan cũng nằm quay mặt vào tường khóc. Anh hỏi thì cô ấy nhất định không chịu nói, nên anh muốn biết chuyện buồn của Lan qua em. Anh nghĩ em biết chuyện.
- Cái con bé này, đã bảo bao nhiêu lần rồi mà vẫn thế. Chuyện đã qua rồi, giữ mãi trong lòng làm gì thêm khổ.
- Em có thể cho anh biết được không? Anh không muốn nhìn thấy vợ anh buồn, anh không làm được gì giúp cô ấy. Anh cảm giác mình như người thừa, bỏ đi ấy. Em nói cho anh biết nhé.
- Vâng. Nhưng anh phải hứa với em, biết chuyện rồi thì anh đừng trách móc hay ruồng bỏ Lan nhé. Nó tội lắm.
- Ừ. Em nói đi.
- Hồi sinh viên, nó có yêu một thằng cha làm xây dựng. Hai người yêu nhau được hơn tháng thì thằng đấy dở trò mất dạy ra cưỡng hiếp nó. Nó còn đe dọa cái Lan nếu không phục tùng và nghe lời hắn, thì hắn sẽ tung ảnh nhạy cảm của hai người lên mạng xã hội. Tính nó vốn nhút nhát, sợ hãi nên đồng ý với thỏa thuận ghê rợn ấy.
Những lần sau đó, thằng cha ấy gọi con Lan vào nhà nghỉ làm chuyện ấy, xong rồi hắn còn để cho đám bạn đi cùng vào cưỡng bức nó nữa. Nó tội lắm. May là sau này thằng kia ra nước ngoài làm ăn, nó mới thoát và quen được anh đấy. Rõ khổ.

Biết chuyện quá khứ của em, anh càng thương vợ nhiều hơn (ảnh minh họa)
Nghe những lời cô ấy nói mà tôi thấy căm hận tay Sở Khanh mất dạy kia, chỉ muốn đánh cho hắn một trận thừa sống thiếu chết để hả giận và trả thù giúp vợ. Thật không ngờ cô vợ của tôi lại chịu đựng quá khứ kinh hoàng như vậy. Nghe xong ai cũng thấy rùng mình chứ đừng nói là tôi. Trước đây tôi chỉ nghĩ đơn thuần là cô ấy đã trao thân cho người yêu trước của mình một cách tự nguyện thôi, không ngờ cô ấy lại khổ ải như thế này.
Thì ra mỗi đêm cô ấy đều quay mặt vào tường khóc và đều sợ mỗi lần vợ chồng gần gũi nhau là vì chuyện này ư? Qúa khứ kinh hoàng đã ám ảnh của cô, nó khiến cô ấy trở nên thu mình vào một thế giới riêng chứa đầy sợ hãi, và ám ảnh. Tôi không thể để cô ấy như vậy được. Những lúc này đây cô ấy cần có tôi ở bên cạnh che chở, an ủi.
Tôi vội vàng từ biệt cô bạn thân của vợ phóng xe về nhà. Thấy vợ đang gấp quần áo trên giường, tôi liền lao tới ôm chầm vợ giọng nghẹn ngào pha lẫn những giọt nước mắt thương cảm của một thằng đàn ông.
- Vợ ơi! Anh xin lỗi vì không biết chuyện này sớm hơn, không chia sẻ với vợ được. Hãy để anh gánh chịu và xoa dịu quá khứ kinh hoàng của vợ đi nhé. Anh thương vợ, yêu vợ nhiều lắm. Vợ của anh không đáng phải chịu những nỗi đau như vậy.
- Anh biết tất cả rồi ư? Anh còn muốn có một người vợ từng bị hãm hiếp nhiều lần như em không? Giờ anh hối hận vẫn còn kịp đấy. Em sẽ tình nguyện ra đi.
- Không. anh sẽ không để vợ đi đâu cả. Anh sẽ dùng tình yêu của mình để xoa dịu nỗi đau của em. Biết chuyện quá khứ của em, anh càng thương vợ nhiều hơn. Đừng mặc cảm và tự ti nữa em nhé.
Ôm vợ vào lòng mà nỗi xót xa trong lòng tôi không thể nào nguôi. Vợ tôi sao lại khổ như vậy, em đã phải cố gắng và rắn giỏi để sống với quá khứ, nỗi đau và cả tôi nữa. Tôi sẽ không để em như vậy nữa.
Theo Một thế giới
Cặp đôi tiết kiệm 'điên cuồng' để nghỉ hưu sớm: Cuộc sống nghẹt thở và cái kết phũ phàng
Tâm sự - 12 giờ trướcGĐXH - Cặp đôi sớm nhận ra lối sống siêu khắt khe khiến cuộc sống mất cân bằng. Bài học đắt giá cho những người đang theo đuổi mục tiêu nghỉ hưu sớm.
Vì 23 triệu tiền trợ cấp mai táng, 2 anh em khẩu chiến trong lễ 100 ngày mẹ
Tâm sự - 19 giờ trướcKhoản tiền trợ cấp mai táng "nói lớn cũng lớn mà nói nhỏ cũng nhỏ" nhưng không đến mức để anh em phải bất hòa. Vậy mà, gia đình tôi lại xích mích vì chuyện đó.
Thông gia nghèo đi chăm con gái đẻ, nhận cái kết ê chề vì một câu ‘lỡ miệng’
Tâm sự - 22 giờ trướcNhìn mẹ đội chiếc nón mê ra về giữa trời trưa nắng gắt, tôi đau thắt lòng. Kể từ ngày đó, tôi không thể lấy lại sự thân thiết với bố mẹ chồng như lúc xưa.
Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Nghỉ hưu sớm không phải lúc nào cũng an nhàn. Hai năm khủng hoảng sau nghỉ hưu đã giúp tôi hiểu ra điều quan trọng nhất của tuổi già.
10 'cạm bẫy' người nghỉ hưu nhất định phải tránh
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Nếu bạn đang đứng trước ngưỡng cửa nghỉ hưu, tôi muốn nói: Vội gì chứ? Buổi diễn thực sự mới chỉ bắt đầu.
'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - "Mày có ăn có học mày xem thử tờ đơn ly hôn này tao viết như vậy được chưa?" Đó là câu nói của ba tôi khi cầm tờ đơn ly hôn của ba mẹ đưa cho tôi xem vào một chiều nắng hè của năm cuối cấp 3.
Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ
Tâm sự - 1 ngày trướcBan đầu nhiều người bàn tán, nói tôi đáng thương vì đám cưới là chuyện trọng đại cả đời mà nhà trai không chuẩn bị vàng lẫn tráp. Nhưng sau đó, họ sững sờ khi biết món quà cưới mẹ chồng nghèo tặng cho tôi.
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 2 ngày trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.