Tôi đã phải trả cái giá quá đắt chỉ vì 3 từ “quyền im lặng”
GiadinhNet – Im lặng không phải lúc nào cũng “là vàng”. Bởi nó đã gặm nhấm, chôn vùi cuộc hôn nhân của tôi một cách đầy cay đắng.
Ngày hôm qua, cô bạn thân của tôi gọi điện mếu máo: “Tao sắp phát điên rồi mày ạ. Cứ thế này có khi bọn tao chia tay mất”.
- Có chuyện gì thế? – Tôi vội vàng hỏi
- Bọn tao cãi nhau và “chiến tranh lạnh” cả tuần nay rồi.
- Thế lý do là gì?
- Lão có bồ mày ạ!
- Thật á, mày chắc không?
- Không chắc 100% nhưng tao có linh cảm là thế.
- Sao không hỏi cho rõ ngọn ngành, cứ hoài nghi thế mệt mỏi lắm
- Tao hỏi rồi nhưng lão chối. Tao cũng chán rồi, chẳng muốn nói gì nữa, muốn buông xuôi tất cả…
Nghe đến đây, bỗng dưng, một thứ cảm xúc khác lạ chạy dọc cơ thể tôi. Tôi lo lắng cho cô bạn, lo cô ấy sẽ không đủ tỉnh táo đưa ra quyết định vội vàng để rồi lại đi vào vết xe đổ của tôi.
Bỗng chốc, những ký ức đã chôn chặt trong lòng tôi lại chợt ùa về…
Im lặng không phải lúc nào cũng là vàng. Ảnh minh họa
Tôi đã từng có một cuộc hôn nhân hạnh phúc, một người chồng biết yêu thương gia đình. Nhưng hạnh phúc đến với tôi quá ngắn ngủi và không ai khác, chính tôi đã tự tay hủy hoại hạnh phúc của mình. Hôn nhân đổ vỡ cũng chỉ vì cái "tôi" của tôi quá lớn, vì tôi quá bảo thủ với “quyền im lặng” của mình.
Trước đây, mỗi lần vợ chồng to tiếng, thay vì ngồi lại với nhau để phân tích đúng sai và tìm hướng khắc phục, tôi lại chọn phương án im lặng và châm mồi cho một cuộc “chiến tranh lạnh” bắt đầu.
Không một lời nói nào được phát ra, không một “ám hiệu” thể hiện sự hòa giải, mọi việc cứ trôi qua trong im lặng, việc ai người nấy làm, cơm ai người nấy ăn, thậm chí đến nhìn mặt nhau cũng là một sự…ép buộc.
Khi ấy, căn phòng hạnh phúc của hai vợ chồng tôi bỗng trở thành “nhà tù chung thân” - nơi các tù nhân đều trong tâm thế muốn vượt ngục, thoát khỏi sự ngột ngạt, bí bách…
Đã không ít lần, chồng tôi “xuống nước” hòa giải trước nhưng tôi vẫn khăng khăng bảo vệ "quyền im lặng" của mình. Dĩ nhiên, thời điểm ấy, tôi cho mình làm thế là đúng. Tôi cũng chẳng biết bắt đầu từ khi nào, tôi tự cho mình cái “quyền” ấy.
Tôi sử dụng nó trong mọi lần xích mích với chồng. Nó được coi như một thứ “vũ khí” của tôi để chinh phục đối phương trong các "cuộc chiến". Nhưng tôi không ngờ, có ngày, thứ “vũ khí” ấy đã làm tổn thương ngược lại chính bản thân tôi. Và tôi biết rằng, chồng tôi cũng đã rất mệt mỏi, đau khổ để rồi đưa ra quyết định buông xuôi như thế.
Tôi không trách chồng, vì tôi biết, khoảng thời gian đó, anh đã cố gắng rất nhiều để cứu vãn tình hình, cứu vãn cuộc hôn nhân trên bờ vực thẳm của chúng tôi. Nhưng ngược lại với những nỗ lực ấy của anh, chính tôi lại luôn đẩy anh ra xa để rồi giờ đây, tôi phải trả giá bằng sự hối hận muộn màng.
Sau cuộc hôn nhân đổ vỡ, tôi nhận ra rằng, sự im lặng chính là con dao hai lưỡi. Nó có thể giúp làm dịu đi những cơn nóng giận của đối phương trong cuộc cãi vã nhưng cũng sẽ làm gia tăng khoảng cách giữa hai người nếu im lặng bị duy trì quá lâu.
Trong cuộc sống hôn nhân không thể tránh được những lúc hiểu lầm, giận dỗi hay cãi vã. Khi đó, việc quan trọng nhất mà cả người chồng hay người vợ phải nắm được đó là biết im lặng đúng lúc giống như câu nói của người xưa: “Chồng giận thì vợ bớt lời, cơm sôi bớt lửa chẳng đời nào khê”.
Nếu biết tiết chế, sử dụng “quyền im lặng” một cách khôn khéo, đó sẽ được coi là một phương án tức thời đem lại hiệu quả khả quan. Tuy nhiên, cũng phải nói rõ rằng, im lặng không phải là một giải pháp tối ưu vì nó không giúp giải quyết triệt để vấn đề.
Cách tốt nhất, vợ chồng nên ngồi lại cùng nhau để tìm ra nguyên nhân của những khúc mắc, giải thích rõ để không nghi ngờ và hiểu lầm lẫn nhau. Thẳng thắn nhận lỗi nếu mình sai để cùng bàn bạc đưa ra hướng giải quyết và rút kinh nghiệm cho những lần sau. Có như vậy, cuộc sống hôn nhân mới hạnh phúc bền lâu.
Nguyễn Thu Vân (Bắc Giang)
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 2 giờ trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 2 giờ trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 14 giờ trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sự - 20 giờ trướcGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.
Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì
Tâm sự - 1 ngày trướcMột số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà thì vui vẻ nhận lại phong bì sau khi kính lễ.
Đi xem mắt 3 lần mà lần nào tôi cũng trở về trong hụt hẫng, đàn ông thời nay sao vậy?
Tâm sự - 1 ngày trướcTôi không biết làm thế nào mới có thể tìm được người phù hợp với yêu cầu của mình.
Cùng mức lương gần 20 triệu/tháng nhưng vợ chẳng giữ được đồng nào còn chồng thì vẫn nguyên xi: Mâu thuẫn bùng nổ
Tâm sự - 1 ngày trướcVậy mới thấy, việc minh bạch tài chính trong gia đình là điều rất quan trọng và thể hiện sự tin tưởng, chia sẻ với nhau.
Mẹ đi lấy chồng, bố tôi nói 1 câu khiến cả hội trường bật khóc
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - "Cả một đời này tôi nợ cô ấy hai chữ hạnh phúc. Tôi hi vọng cả quãng đường còn lại của cô ấy sẽ toàn là tiếng cười khi ở bên anh" - bố nói tại hôn lễ của mẹ tôi.
Tôi đang phải 'trả nghiệp' vì bỏ người yêu trong lúc nhập viện cấp cứu?
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Anh thức khuya dậy sớm, làm 2-3 công việc để cố gắng lo cho tương lai hai đứa. Đến lúc anh ngã quỵ, phải nhập viện cấp cứu vì suy thận, tôi đã bỏ lại anh tự xoay xở với bệnh tật.
Trót khoe chồng là giám đốc, cô gái 'khốn khổ' với đồng nghiệp
Tâm sự - 2 ngày trướcMột lần, khi đồng nghiệp hỏi thăm, tôi buột miệng kể, chồng mình là giám đốc công ty bất động sản và hai vợ chồng đang chờ năm đẹp để sinh con. Tôi không ngờ thông tin này lại khiến cuộc sống công sở của mình trở nên "khốn khổ".
Mẹ đi lấy chồng, bố tôi nói 1 câu khiến cả hội trường bật khóc
Tâm sựGĐXH - "Cả một đời này tôi nợ cô ấy hai chữ hạnh phúc. Tôi hi vọng cả quãng đường còn lại của cô ấy sẽ toàn là tiếng cười khi ở bên anh" - bố nói tại hôn lễ của mẹ tôi.