Tôi đau đớn vì lời nói của bố mẹ đẻ và bật khóc trước hành động của nhà chồng
GĐXH - "Con xin bố mẹ đừng nói, đừng chửi con nữa, con đang bầu, con sắp đẻ nữa". Đó là lời cuối cùng tôi nhắn cho mẹ, sau đó tôi chặn Zalo không liên lạc nữa…
Tôi năm nay 27 tuổi, mới lấy chồng và đang mang bầu, chồng hơn tôi 4 tuổi. Tôi từng học đại học khoa Ngoại ngữ, còn chồng thì học hết cấp hai. Duyên số đưa đẩy, tôi và chồng gặp nhau tại cùng công ty và nảy sinh tình cảm.
Tôi chưa từng chê anh ít học, vì thực sự khi ở cùng mới thấy tôi có nhiều điều cần học hỏi từ anh – anh rất chịu thương chịu khó, tuy không học hành đầy đủ nhưng kiến thức xã hội hay những hiểu biết khác cũng chẳng thua kém ai. Anh luôn cố gắng yêu thương và chiều tôi, nhường nhịn tôi, hiểu chuyện từng chút một. Vì vậy, tôi luôn hạnh phúc và quyết định tiến tới hôn nhân cùng anh mà không hề đắn đo suy nghĩ.
Tình yêu bị ngăn cản, gia đình quay lưng
Ngược lại, bố mẹ tôi luôn định kiến với anh ấy. Từ việc anh ít học, nhà lại xa cách nhà tôi tới gần 100 cây số và là nhà nông (mặc dù bố tôi cũng là người nhà nông đi lên nhưng lại có tư tưởng như vậy).
Trước khi cưới, anh thường xuyên về nhà tôi chơi, nấu những món ăn ngon để lấy lòng bố mẹ. Với nội ngoại nhà tôi, anh cũng luôn xắn tay áo giúp đỡ mỗi khi nhà có cỗ. Vì anh khéo ăn nói và hiểu chuyện nên dần dần nội ngoại hai bên cũng không còn định kiến mà còn quý anh hơn cả đứa cháu ruột là tôi. Có gì cũng gọi anh sang chơi, nói chuyện, ăn uống.
Ngược lại, ngay từ lúc bố biết chuyện tôi yêu anh, bố đã ra sức ngăn cản. Bố có những suy nghĩ không hay về chuyện tôi "ngủ nghê" với anh, mặc dù tôi làm hai công việc, tối 9 rưỡi mới tan ca. Anh luôn là người đợi tôi ở cầu, chờ tôi tan làm rồi cùng về nhà vì sợ tôi đi đêm dễ gặp chuyện. Bố bắt tôi bỏ việc ca đêm rồi dọa đánh tôi, nên tôi đành chọn ra ngoài ở trọ.

Ảnh minh hoạ
Phần vì bố đuổi, nên lúc đó tôi không dám về nhà lấy quần áo. Những lúc ấy, chỉ có hai đứa tôi và anh rong ruổi trưa, chiều nắng đi tìm nhà trọ. Cứ thế, anh luôn đèo tôi đi qua bao nhiêu khó khăn nhất, luôn lo lắng cho tôi từng chút nhỏ, luôn yêu thương tôi như thế, tới lúc được bố mẹ "tạm chấp nhận" cho về và làm đám cưới sau 2 năm.
Đám cưới và sự khác biệt giữa hai bên gia đình
Hai vợ chồng tôi cưới xong vẫn ở Hà Nội gần nhà làm việc. Nhà nội thì "miễn các con hạnh phúc ở đâu cũng được, bố mẹ vẫn có lương không phải lo". Còn nhà ngoại, thay vì sợ con lấy chồng xa liệu có ai bắt nạt, bố tôi nói với mẹ tôi: "Lấy chồng rồi thế này nó cho mình được bao nhiêu nữa?". (Trước đây, tiền đi làm tôi đều đưa hết cho bố mẹ, chỉ giữ lại một khoản nhỏ đủ ăn tiêu). Tất cả khoản tiền trước cưới, tiền vàng hồi môn tôi chuẩn bị đưa mẹ, từ chiếc nhẫn đeo cho chồng tôi để đẹp mặt chồng, tới cái kiềng cưới đeo cho tôi.
Rồi tới lúc cưới xong, tiền cưới tôi chỉ mong được cầm thì mẹ nói "phải chi cho nhiều thứ cho chúng mày", tôi lại đành ngậm ngùi đưa. Vậy là tôi đi lấy chồng không được một cái gì cả, trong khi nhà chồng, bố mẹ chồng thoải mái đưa hết tiền cưới cho anh và anh đưa lại hết cho tôi. Bố mẹ chồng nói: "Việc này là việc bố mẹ được lo cho các con, nợ nần chút không sao".
Ngày đăng ký kết hôn về, bố cũng không cho chồng tôi gọi là bố, mặt nặng mày nhẹ bảo mẹ nói tôi là chưa cho gọi cho tới lúc ngày cưới. Quyết định 'lễ đen' thách cưới, bố đòi cao hơn trong vùng cả chục triệu. Nhà chồng tôi cũng nhẹ nhàng sắp đặt, lo liệu tất cả để lo đám cưới cho chúng tôi được vui, dù nhà chồng không có điều kiện bằng.
Ngược lại, ngày cưới, bố mẹ chồng tôi cũng bảo tôi chỉ cần ở lại một hôm rồi lên Hà Nội mà làm việc luôn không trễ. Mẹ chồng còn tâm lý nói với mẹ tôi: "Bà không phải buồn nhé, các cháu vẫn ở trên Hà Nội với bà mà, tôi mới phải buồn nè".
Cho tới bây giờ tôi mang bầu, mẹ chồng luôn hỏi thăm săn sóc. Về nhà cũng chưa từng để tôi động tay động chân tí gì, từ gọt củ khoai cũng sợ con dâu ngứa (chuyện này còn từ lúc tôi chưa bầu). Nhưng tôi về nhà ngoại gần đây thì khác. Tôi chưa từng được bố hỏi thăm tôi bầu thế nào, cháu ông ra sao, cả mẹ tôi nữa. Nhà ngoại tôi điều kiện hiện tại hơn hẳn, giờ công việc tôi bất ổn, nhưng bố chưa từng quan tâm mà chỉ hỏi mẹ tôi: "Độ này nó có gửi cho bà tiền không?".
Vợ chồng tôi cưới xong gom hết tài sản mà mua trả góp ngân hàng một mảnh đất. Chồng tôi cũng vui vẻ mua một miếng gần nhà ngoại để tôi vui, sau này tiện đi lại. Nhưng tôi vẫn phải giấu bố vì nếu bố biết, bố sẽ chửi chồng tôi nghèo hèn chứ không thông cảm. Nhiều lúc tủi thân nhưng giữa bố mẹ và chồng, tôi chẳng biết nói sao nên cũng nhịn cho qua. Mỗi lúc tôi khóc, chồng lại an ủi và trêu đùa, tuyệt nhiên biết tôi khóc vì bố mẹ nhưng chưa từng hỏi hay đào sâu, chỉ mong tôi vui là được. Tất cả những chuyện tủi thân khi phải so sánh nhà đẻ nhà nội tôi, tôi đều không nói ra với chồng mà để dung hòa hai bên.
Ám ảnh tuổi thơ lại quay về
Mọi chuyện căng thẳng nhất lại là khi tôi có bầu, giờ đã tháng thứ 7. Tôi và chồng về quê nội vào ngày nắng nhất tháng vừa rồi. Lúc từ quê lên, mẹ chồng chuẩn bị bao nhiêu đồ quê, hoa quả và bảo cho ông bà ngoại nữa. Tôi đã từ chối khéo nhưng mẹ chồng nhiệt tình, hai đứa vác lên xe máy, và tôi đi lại đường xa nên đi qua nhà ngoại cũng quá mệt.
Vậy mà tới nơi, tôi cho quà xong về, hôm sau mẹ chê mít xanh, chê vải thuốc sâu, chê này chê nọ rồi đem đi cho hết. Tôi đang bầu nên không chịu nổi vì thấy quá tủi thân. Bao công sức mẹ chồng trưa nắng hái quả, bao công sức vợ chồng mang lên mà mẹ còn chẳng thèm hiểu hay hỏi thăm các con về tới nhà chưa. Tôi quá ức chế, nên tôi bắt đầu kể ra với mong muốn được mẹ hiểu.
Vậy mà mẹ giận dỗi, cho rằng tôi bênh nhà nội rồi có chuyện thế mà làm quá lên. Đỉnh điểm là bố gọi điện lên, chửi tôi không ra gì bằng những câu xúc phạm, chà đạp tôi, thậm chí nói "chết đi" rồi hối hận vì đã sinh ra tôi. Mẹ tôi thì thường xuyên gửi tôi những video con bất hiếu thì không thành công được. Thực sự tôi đã im lặng và ám ảnh, khóc cả tuần.
Tôi sợ, tuổi thơ lại ùa về việc tôi từng khóc tới trầm cảm và sợ sệt thế nào khi còn tuổi dậy thì và bị bố chửi cũng như thế. Mỗi khi tôi chẳng làm gì cũng bị bố nghĩ là sai (tôi học tài thi phận, trượt cấp 3 vào trường tôi không mong muốn, bố nói: "Đừng nhận tao là bố mày nữa". Tôi đeo lắc chân bạn cho, bố chửi tôi: "Muốn làm gái rồi chửa sớm hay gì…". Bố hay đập đồ và mẹ tôi thì cam chịu. Tuổi thơ tôi khi dậy thì đã ngắt một thời gian không còn biết cười, đáng sợ hơn là trầm cảm, tôi từng lên nóc trần nhà và khóc. Nhưng giờ cuộc sống kinh tế khá lên, tôi ra ngoài nhiều nên tôi cũng cho qua hết để mọi chuyện êm đẹp.
Tôi đã nghĩ quên được ngày ấy nhưng không… tôi vẫn nhớ lại và ám ảnh. Tới giờ một tháng trôi qua nhưng đêm đến, những tiếng mắng chửi của bố, của mẹ vẫn làm tôi sợ. Tôi hay khóc đêm và lại chỉ có chồng, vẫn im lặng dỗ dành tôi trong những ngày qua.
Sau những lần van xin bố mẹ đừng nói, đừng chửi con nữa, con cũng đang bầu, con sắp đẻ nữa, con không về nữa là được chứ gì… Giờ thì thai kỳ tôi ám ảnh suy nghĩ, sắp tới tôi sinh nở, tôi cũng không biết phải chống chọi thế nào nữa. Chồng cũng không nói gì với nhà nội, mọi người xung quanh vẫn nghĩ bố mẹ tôi đẹp đẽ.
Có lẽ, phận làm con không được chọn bố mẹ. Trong trường hợp này là tôi, tôi phải làm sao tiếp theo đây?
Bị phát hiện nhận quà của 30 chàng trai tán mình, vợ cãi 'hồi đó còn độc thân'
Tâm sự - 17 giờ trướcCưới 2 tháng, tôi phát hiện vợ từng tán tỉnh qua lại và nhận quà của khoảng 30 người đàn ông, bị chất vấn thì cô ấy lý sự rằng hồi đó độc thân nên chẳng có gì sai.
Lấy phải vợ 'vừa lười vừa vụng' và cái kết sau 1 năm làm dâu
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Anh thừa biết tôi vụng về, lười biếng, không biết nấu ăn, công việc lại chỉ ở mức lương "ba cọc ba đồng"...
Chồng là cháu đích tôn và những lần 'đối đầu' với cả họ để bảo vệ vợ mình
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Người ta vẫn thường bảo, lấy chồng là 'cháu đích tôn' chẳng khác nào bước chân vào một cuộc chiến với những lễ nghi và định kiến cổ hủ. Nhưng không, chồng tôi - một người đàn ông 27 tuổi - đã dạy cho tôi biết thế nào là bản lĩnh của một người trụ cột khi anh dám một mình đối diện với cả dòng họ để giữ lại nụ cười cho vợ.
“Sống thử” vài tháng, tôi phát hiện bạn gái hẹn hò người cũ rồi báo có thai
Tâm sự - 1 ngày trước“Sống thử” vài tháng, tôi thấy nhiều điểm không thể dung hòa với bạn gái, nhất là lối sống bừa bộn, dễ dãi. Tôi phát hiện cô ấy vẫn liên lạc và gặp gỡ bạn trai cũ. Khi tôi còn đang tính chia tay vì mất niềm tin, cô ấy bất ngờ thông báo có thai.
Vợ tôi thà ăn Tết ngoại chứ nhất quyết không nhìn mặt mẹ chồng sau 2 năm 'bị hành hạ'
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Có lẽ nỗi đau trong những ngày ở cữ quá lớn khiến em không thể đối diện. Tôi thực sự bế tắc, không biết nên làm thế nào để kết nối hai người, hay là cứ để thời gian làm mờ đi tất cả?
Mỗi lần nghĩ đến cảnh con sẽ theo chồng Tây ra nước ngoài, tim tôi lại thắt lại
Tâm sự - 2 ngày trướcCon gái tôi đang hạnh phúc bên một người đàn ông ngoại quốc và có thể sẽ theo chồng ra nước ngoài sinh sống. Tôi thương con, muốn con được lấy người nó yêu, nhưng cũng ích kỷ mong con ở lại Việt Nam để gần tôi.
Nằm cạnh vợ nhưng tôi lại mơ tưởng về người đàn ông khác
Tâm sự - 3 ngày trướcNăm 28 tuổi, vì sức ép gia đình, tôi đã nhắm mắt đồng ý theo nguyện vọng của bố mẹ - cưới vợ nhưng cũng kể từ đó, tôi luôn phải sống trong vỏ bọc của người chồng hoàn hảo.
Tôi sốc nặng khi biết thân phận bố đứa trẻ bị bỏ rơi trước cửa là ai
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Cho đến một lần, cô em chồng cho tôi xem ảnh chồng hồi bé rồi bâng quơ: "Có khi nào là con riêng của anh không chị, em thấy trên mạng đầy chuyện như thế". Lời nói ấy như gieo một mầm mống nghi ngờ trong lòng tôi.
Chia tay bạn gái yêu 3 năm vì nỗi sợ... 'nhà em có quá nhiều người ly hôn'
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Không lẽ sau này khi bắt đầu một mối quan hệ mới, tôi nên thẳng thắn ngay từ đầu: "Gia đình em có nhiều người ly hôn, anh hãy cân nhắc kỹ nhé".
'Loại người như anh cả đời chỉ sống chật vật': Câu nói cay nghiệt và cuộc hội ngộ bàng hoàng sau 3 năm
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Tôi tự hỏi, có phải đây là cái giá cho sự nông nổi và thực dụng của mình ngày trước không?
Con gái ngày càng giống người yêu cũ của vợ, tôi muốn xét nghiệm ADN
Tâm sựCon gái tôi học lớp 7, càng lớn càng giống người yêu cũ của vợ khiến tôi không luôn cảm thấy bất an. Những lời bóng gió quanh tôi ngày một nhiều, còn xét nghiệm ADN thì tôi không đủ can đảm để đối diện.

