Con rụt rè thông báo điểm thi, bố chỉ nói một câu mà khiến con bật khóc
Con ra ngoài, bố mẹ ngồi xem ti vi, thấy con ra thì tỏ vẻ chờ đợi. Con cố nói một cách rõ ràng dù giọng rất nhỏ: "Có lẽ con không đỗ đại học rồi"...
Đêm nay lại một đêm con không ngủ, không phải thức để học bài như mọi khi, mà vì con vẫn tự trách mình đã không cố gắng nhiều hơn. Con thương bố, dù bố cố cười nói nhưng trong lòng chắc cũng ít nhiều thất vọng.
Từ nhỏ con đã học chậm hơn bạn bè. Bố mẹ phải dành nhiều thời gian cho con, tỉ mỉ giảng từng câu ca dao, từng phép toán. Ngoài thời gian đi làm, thời gian còn lại bố dành cả cho con. Bố chơi cùng con, bố học cùng con, hơn cả một người thầy, hơn cả một người bạn. Mỗi khi con được điểm cao con vui lắm, con vui vì biết bố sẽ vui. Nhưng bố lại nói bố vui không phải vì con điểm cao mà là vì bố biết con luôn cố gắng.
Bố của con từ một kĩ sư bình thường, nhờ chịu khó tìm tòi học hỏi mà được lên trưởng phòng, rồi làm giám đốc nhà máy. Bố bận rộn hơn, không còn nhiều thời gian cho gia đình, nhưng những lúc rảnh bố vẫn xem bài vở của con. Con ngày một lớn, không còn thích ngồi học có bố ngồi bên. Nhưng mỗi khi con học bài khuya thì phòng bố vẫn sáng đèn. Bố nói bố luôn sẵn sàng nếu con có gì cần hỏi.
Lớp 12, con có bạn trai cùng lớp để ý. Những rung động đầu tiên có lẽ bố trải qua rồi cũng biết, mọi thứ đều rất ngọt ngào. Cô giáo chủ nhiệm nhắn mẹ, mẹ nói gì với bố con không hay. Nhưng trong bữa cơm tối, bố hỏi con:
- Uyên có bạn trai rồi à? Cô giáo nhắn bố mẹ nhắc nhở các con, năm nay là năm cuối rồi, nên lo học hành đã.
Con định chối, định nói rằng các bạn trêu cho vui thôi, nhưng con chưa kịp nói thì bố đã cười: "Thực ra tuổi học trò mà không có chút yêu đương thì bớt vui đi nhỉ. Ngày xưa bố còn có bạn gái từ lớp 11 cơ. Nhưng yêu vui quá, chểnh mảng học hành nên mới trượt đại học đó. Chuyện tình cảm thì không ai cấm ai được, bố chỉ muốn con cân nhắc xem vào thời điểm này yêu đương hay học hành quan trọng hơn. Thật ra con còn cả một cuộc đời dài phía sau cho chuyện tình cảm, nhưng nếu bây giờ không học, cuộc sống con có thể sẽ vất vả hơn. Tất nhiên, nếu có thể vừa yêu vừa học tốt thì còn gì bằng, đúng không?".
Bố luôn như thế, bố chẳng cấm con cái gì bao giờ, nhưng chỉ cần bố nói là con biết con cần phải làm gì. Con vẫn là đứa con ngoan mà. Bố mẹ vất vả nhiều, con không muốn bố mẹ phải bận lòng vì con nhiều hơn nữa.

Ảnh minh họa: Getty Images.
Những ngày con ôn thi tốt nghiệp, chỉ cần con chưa ngủ, bố mẹ vẫn thức cùng con. Bố bảo con đừng gắng sức, muốn ngủ thì cứ ngủ, muốn đi chơi thì cứ đi, đầu óc phải thư thái thì học hành mới hiệu quả. Nhưng con biết con vốn không phải là một đứa có tố chất thông minh. Để đạt được một thành tích nào con cũng phải cố gắng nhiều hơn so với người khác, huống hồ là thi đại học, không phải quá khó nhưng cũng chẳng dễ chút nào.
Hôm nay, khi điểm thi công bố, con hồi hộp biết chừng nào. Bố mẹ cũng hồi hộp theo con. Con ngồi một mình trong phòng tra cứu điểm thi. Với số điểm con đạt được thật khó để theo học nguyện vọng như bố mẹ và con đã bàn chọn trước đó. Con rất buồn, chắc con không đủ điểm học đại học rồi. Con muốn khóc, nhưng con không khóc.
Con ra ngoài, bố mẹ ngồi xem ti vi, thấy con ra thì tỏ vẻ chờ đợi. Con cố nói một cách rõ ràng dù giọng rất nhỏ: "Có lẽ con không đỗ đại học rồi". Mẹ hỏi con được bao nhiêu điểm, còn bố bảo con ngồi xuống ghế đi, ăn trái cây đi: "Ôi, năm nay không đỗ, nếu con muốn thì năm sau thi lại, không muốn thi nữa thì đi học nghề con thích, có sao đâu. Bố ngày xưa thi ba năm mới đỗ đại học đây. Sự học là học cả đời, học mọi lúc mọi nơi, chẳng có gì phải buồn cả. Ai cũng đỗ đại học thì trường đâu mà học cho đủ".
Con đã định không khóc rồi, vậy mà khi thấy bố vừa cười vừa nói, nước mắt con đã không kìm lại được. Bố mẹ chỉ sinh có mình con, chắc cũng dành cho con rất nhiều kì vọng. Vậy mà chỉ việc làm cho bố mẹ tự hào, con cũng không làm được. Bố cứ cười cười nói nói rằng, bố không mơ con thành ông nọ bà kia, bố chỉ mong con có thể tự lo được cho mình và sống một cuộc đời hạnh phúc.
Con cảm ơn bố mẹ vì đã không than phiền, không tỏ ra thất vọng, không so sánh con với con nhà người ta. Cảm ơn bố mẹ đã luôn đón nhận con như những gì con vốn có, không đòi hỏi quá cao, cũng không làm cho con tự ti, xấu hổ. Lúc con thông báo điểm thi cho bố mẹ, con khóc, bố nghĩ do con buồn. Nhưng con không buồn đâu bố ạ, vì con biết dù con như thế nào bố mẹ vẫn luôn yêu con.
Con mong rằng có nhiều bạn hôm nay có nỗi buồn giống con sẽ được cha mẹ mình cảm thông, chia sẻ. Đại học không phải là con đường duy nhất để bước vào đời. Và con vẫn luôn nhớ lời bố nói, nếu đường thẳng có chướng ngại vật thì hãy tìm đường vòng để đi, miễn mình đủ kiên trì và biết rõ mình muốn đi đâu. Đường dù vạn dặm xa xôi, chỉ cần mình đi chắc chắn sẽ tới nơi mình muốn tới.

Sau một đêm, tôi từ nàng dâu có hiếu chuyển sang bất hiếu với bố mẹ chồng vì một lý do
Tâm sự - 19 giờ trướcGĐXH - Đêm ấy, tôi không sao chợp mắt nổi. Sáng hôm sau, tôi thấy mình cô đơn, lạc lõng trong chính căn nhà mình đã từng muốn gắn bó lâu dài.

Tôi ngột ngạt trước sự hỗ trợ, giúp đỡ từ nhà vợ
Tâm sự - 22 giờ trướcGĐXH - Nhiều lúc nhìn lại cuộc sống hiện có đều do gia đình vợ giúp sức thì tôi lại cảm thấy bị phụ thuộc, bản thân vô dụng...

Có cô gái nào 19 tuổi vẫn bị bố mẹ lắp camera trong phòng để giám sát như tôi?
Tâm sự - 1 ngày trước"Không có gì mờ ám thì sao phải sợ?", lý lẽ ngang phè của bố khiến tôi bất lực, liệu có cô gái nào 19 tuổi vẫn bị bố mẹ lắp camera trong phòng để giám sát như tôi?

Bị mẹ chồng coi thường vì mẹ tôi thách cưới 100 triệu
Tâm sự - 1 ngày trướcMẹ chồng coi thường từ chuyện tôi có bầu trước khi cưới, đến chuyện gia đình tôi nghèo phải thách cưới lên đến 100 triệu đồng. Bà còn nói số tiền đó tuy nhỏ đối với nhà trai nhưng nó là thước đo liêm sỉ của gia đình tôi…

Ly hôn vẫn phải ở chung vì chưa bán được nhà, vợ chồng cũ dở khóc dở cười
Tâm sự - 1 ngày trướcLy hôn lẽ ra phải là dấu chấm hết để mỗi người tìm cho mình một cuộc sống mới. Nhưng với tôi và chồng cũ, dấu chấm ấy lại… treo lơ lửng, vì căn nhà chung vẫn chưa bán được.

Làm 40 mâm cỗ đón quý tử, 3 năm sau chồng chết lặng khi xét nghiệm ADN
Tâm sự - 2 ngày trướcCuộc đời tôi quả là một trò đùa của số phận. Kể từ ngày nhận kết quả xét nghiệm ADN, tôi cảm thấy nhục nhã và chán chường.

Từ ngày tôi kiếm được ít tiền đi, vợ làm những việc khiến tôi muốn khóc
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Từ ngày tôi kiếm được ít tiền đi, tôi nhận ra vợ không còn yêu thương mình như trước nữa. Cảm nhận của tôi rất rõ ràng.

Đối xử tệ bạc vì nghĩ mẹ già phân chia tài sản không đều, sau khi bà qua đời, tôi đau đớn khi biết sự thật
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH – Có những sự việc xảy ra, dù có hối hận, có day dứt nhưng cũng không thể nào quay ngược được thời gian để sửa lại được nữa. Và tôi đang ở trong hoàn cảnh như vậy…

3 con giàu có, nhưng tuổi già tôi vẫn chọn viện dưỡng lão: Lý do khiến ai cũng bất ngờ
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Thay vì chờ đợi con cái về chăm sóc, tôi chủ động đưa vợ vào viện dưỡng lão, sống những ngày tuổi già an nhàn bằng chính số tiền mình tích góp.

Hai người ngoại tình: Ba gia đình tan vỡ, một đứa trẻ chưa kịp chào đời và sự thật trớ trêu
Tâm sự - 3 ngày trướcGĐXH - Hai người ngoại tình. Cái giá của nó là 3 gia đình tan vỡ, một đứa trẻ chưa kịp chào đời và 3 đứa trẻ khác sẽ lớn lên trong những gia đình đổ vỡ.

3 con giàu có, nhưng tuổi già tôi vẫn chọn viện dưỡng lão: Lý do khiến ai cũng bất ngờ
Tâm sựGĐXH - Thay vì chờ đợi con cái về chăm sóc, tôi chủ động đưa vợ vào viện dưỡng lão, sống những ngày tuổi già an nhàn bằng chính số tiền mình tích góp.