Hộp bơ lạc trong bếp tố cáo bí mật động trời của chàng con rể quý hóa
Kể từ ngày con cái thành gia lập thất rồi các cháu nội ngoại ra đời, lớn lên ngoan ngoãn học giỏi thì tôi những tưởng cuộc đời mình dù có vất vả một chút xíu thời trẻ nhưng ít nhất đến trung vận cũng hái được quả ngọt.
Vợ chồng tôi sinh được 1 trai, 1 gái, nếp tẻ đều đủ cả. Dù không phải tầng lớp thượng lưu trong xã hội nhưng chí ít chúng tôi cũng có của ăn của để và luôn sẵn sàng tích lũy để con cái được hưởng những điều tốt đẹp nhất. Vợ chồng tôi được cái có cùng quan điểm sống, mình chịu thiệt thòi một chút không sao, miễn là con cái được bằng bạn bằng bè.
Chúng tôi giữ vững tinh thần đó mà nuôi dạy con cái, thế nên cả hai đứa chúng nó đến tuổi xây dựng gia đình riêng, đứa nào tôi cũng tặng cho một số vốn kha khá để chúng nó tự tin mà bước vào đời. Cứ thử nghĩ mà xem, giờ những đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong các gia đình khá giả, giàu có, chúng đã sinh ra từ vạch đích rồi thì ít nhất mình cũng không nên để con mình cách quá xa cái vạch xuất phát chứ!
Ông trời cũng thương xót vợ chồng tôi hay sao mà được cậu con rể và cô con dâu đâu vào đấy. Nhất là cô con dâu của tôi, tôi chẳng chê trách gì con bé hết. Chỉ không vừa ý mỗi cái là nó chăm chỉ quá, đã lo việc nước rồi lại còn đảm cả việc nhà, tôi không thích thể. Cứ cái gì cũng biết làm thì chỉ vất vả thôi, thằng con trai của tôi nó lại ỷ lại thì vứt!
Nhưng nói chung thì tôi không phải quá bận tâm đến vợ chồng thằng út nhiều lắm, hai đứa chúng nó rất biết cách cân bằng cuộc sống hôn nhân gia đình, tôi là mẹ đẻ ra chúng nó mà, hạnh phúc hay có bất kỳ biến động gì tôi chỉ cần liếc mắt cái là nhận ra ngay.
Còn nói về cô con gái lớn thì có lẽ vì vợ chồng nó ở riêng nên tôi cũng không biết gì nhiều, cộng thêm cái tính tôi thì thương con thật nhưng luôn tôn trọng cuộc sống riêng tư của chúng nó. Trừ khi có chuyện gì quá bất thường thì đừng nên giấu bố mẹ mà thôi. Không phải tôi muốn can thiệp nhưng chí ít là cùng người lớn trong nhà ngồi xuống bàn bạc sẽ có thể đưa ra được quyết định đúng đắn nhất mà.
Dạo gần đây, tôi thấy con gái tôi có chút mệt mỏi, hay về nhà ngoại hơn. Mà thường thì bỗng nhiên con gái lớn lấy chồng tự nhiên hở tí lại về nhà ngoại thì nghe chừng cũng không bình thường cho lắm. Thế nhưng tôi quyết định không hỏi han mà để cho con gái chủ động nói thì vẫn hơn.
Căn nhà mà hai vợ chồng con gái tôi đang ở vốn dĩ là nhà của tôi, vẫn đang đứng tên sổ đỏ là vợ chồng tôi, nhưng thay vì cho người lạ thuê, chúng nó lấy nhau, tôi bảo cứ dọn vào đấy mà ở, coi như để trông nhà cho bố mẹ. Mà cũng là để hai đứa chúng nó giảm bớt gánh nặng kinh tế.
Bữa nọ, con gái tôi phải mổ ruột thừa cấp cứu bất chợt, đứa cháu ngoại lại đi trại hè cùng hợp đến tuần sau mới về, chồng nó thì gọi kiểu gì cũng không liên lạc được. Nó bắt máy gọi điện cho bố là chồng tôi huy động cả nhà chạy vội vàng đưa con bé vào viện.
Mổ xong xuôi hết rồi, con bé được chuyển về phòng hồi sức cấp cứu rồi mà vẫn không tài nào gọi được chồng nó về. Lúc đó nói thật là tôi điên lắm, chắc mẩm đợi con gái khỏe mạnh xong phải gọi con rể ra nói chuyện đàng hoàng. Dù có chuyện gì trên đời thì gia đình vẫn phải được ưu tiên hàng đầu chứ.
Mãi đến ngày hôm sau thì chồng nó mới về, nhưng cũng chỉ ở được với vợ một chút rồi lại có ai gọi điện nên vội vàng đi luôn. Với trực giác của một người phụ nữ, tôi bắt đầu thấy có điểm không bình thường.
Con gái tôi nằm viện thêm 4 ngày thì được bác sĩ cho về nhà. Đương nhiên về đến nhà thì tôi vẫn không yên tâm mà con dâu con trai tôi cũng bảo mẹ sang đó trông chị cho đến khi khỏe mạnh hẳn rồi hãy về.

Bữa đó, tôi tranh thủ dọn dẹp nhà cửa cho vợ chồng con gái. Mọi thứ đều bình thường cho đến khi tôi nhìn thấy hộp bơ lạc trong tủ đã bị vơi đi mất một nửa.
Nhìn vết dĩa quệt trong lọ bơ lạc, tôi khẳng định trong nhà đã có người lạ vào.
Vì sao tôi dám khẳng định như vậy?
Thứ nhất, đây là hộp bơ lạc tôi mua rồi đưa cho cháu ngoại cách đây một tuần vào tối muộn, để mang theo vào trại hè, ngay sáng hôm sau cháu tôi đã đi và để quên hộp bơ lạc ở nhà nên không thể là cháu ngoại tôi ăn được.
Thứ hai, con gái tôi đã nhập viện mổ ruột thừa và nằm trong viện tổng cộng là 6 ngày, đến hôm qua mới về thì nó ăn vào lúc nào được?
Thứ ba, người cuối cùng có thể ra vào nhà cửa chỉ còn là con rể của tôi, người sẽ không bao giờ ăn bơ lạc vì bị dị ứng đường hô hấp nặng.
Tôi quyết định, gọi cậu con rể chất vấn nhưng thật không ngờ mới nói được vài câu cậu ta đã tái mặt và nhận hết mọi tội lỗi.
Thì ra trong lúc con gái tôi đau đớn nằm trên bàn mổ, cậu con rể quý hóa của tôi đã mang người tình về nhà để vui vẻ với nhau. Cũng khá khen cho cả anh cả ả, trong khi con gái tôi đau đớn trên bàn mổ thì lại dám đưa nhau về nhà để mèo mả gà đồng!
Cô ả kia không biết nghĩ cái gì mà đã đi vụng trộm với chồng người khác rồi còn thản nhiên mở tủ nhà người ta ra mà bóc hộp bơ lạc ăn vụng?
Tôi bây giờ không thể bỏ qua chuyện này, nhưng vẫn chưa nghĩ ra cách gì để giải quyết đúng nhất vì con gái tôi mới ốm dậy, sợ rằng tinh thần không được tốt cho lắm.
Thông gia nghèo đi chăm con gái đẻ, nhận cái kết ê chề vì một câu ‘lỡ miệng’
Tâm sự - 39 phút trướcNhìn mẹ đội chiếc nón mê ra về giữa trời trưa nắng gắt, tôi đau thắt lòng. Kể từ ngày đó, tôi không thể lấy lại sự thân thiết với bố mẹ chồng như lúc xưa.
Cứ tưởng nghỉ hưu sớm là sung sướng, 2 năm sau tôi mới nhận ra mình đã quá ngây thơ
Tâm sự - 12 giờ trướcGĐXH - Nghỉ hưu sớm không phải lúc nào cũng an nhàn. Hai năm khủng hoảng sau nghỉ hưu đã giúp tôi hiểu ra điều quan trọng nhất của tuổi già.
10 'cạm bẫy' người về hưu nhất định phải tránh để cuộc sống suôn sẻ và viên mãn hơn
Tâm sự - 17 giờ trướcGĐXH - Nếu bạn đang đứng trước ngưỡng cửa nghỉ hưu, tôi muốn nói: Vội gì chứ? Buổi diễn thực sự mới chỉ bắt đầu.
'Đơn ly hôn này, ba viết như vậy được chưa?'
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - "Mày có ăn có học mày xem thử tờ đơn ly hôn này tao viết như vậy được chưa?" Đó là câu nói của ba tôi khi cầm tờ đơn ly hôn của ba mẹ đưa cho tôi xem vào một chiều nắng hè của năm cuối cấp 3.
Đám cưới không vàng, không sính lễ, mẹ chồng nghèo tặng con dâu quà không ai ngờ
Tâm sự - 1 ngày trướcBan đầu nhiều người bàn tán, nói tôi đáng thương vì đám cưới là chuyện trọng đại cả đời mà nhà trai không chuẩn bị vàng lẫn tráp. Nhưng sau đó, họ sững sờ khi biết món quà cưới mẹ chồng nghèo tặng cho tôi.
Bức xúc vì hàng xóm nhờ đón con cả tháng, đi chợ hộ không trả tiền còn chê
Tâm sự - 1 ngày trướcNgười thì nhờ đón con suốt tháng, người dặn mua giúp mớ rau, con cá nhưng chê bôi và không chịu trả tiền. Khi tôi từ chối khéo thì hàng xóm tỏ thái độ ra mặt, nói tôi “sống đừng chỉ nghĩ đến mình”.
Chồng 1m82 kiếm tiền giỏi vẫn phải nhịn vợ như 'nhịn cơm sống'
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Tôi chỉ muốn góp ý cho vợ học hỏi thêm kỹ năng trong cuộc sống để biết cách nuôi dạy con, ứng xử với cha mẹ, anh em cho trọn. Nhưng toàn phản tác dụng, lại cãi nhau khóc lóc rất mệt.
Họp lớp 25 năm, 20 người tái mặt vì hóa đơn bữa nhậu: Đi về đồng loạt rời nhóm
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp của nhóm bạn học lại trở thành bài học đắt giá về sĩ diện và ứng xử nơi bàn tiệc.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sự - 2 ngày trướcGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.
Cầm 200 nghìn đi đám giỗ, thông gia nghèo bất ngờ khi gia chủ trả lại phong bì
Tâm sự - 2 ngày trướcMột số khách mời ở xa đến dự đám giỗ có đôi chút bất ngờ nhưng những người hàng xóm, bà con thân thiết của chủ nhà thì vui vẻ nhận lại phong bì sau khi kính lễ.
Nhiều người tưởng tôi bị con bỏ, nhưng thực tế viện dưỡng lão lại là lựa chọn tốt nhất đời tôi
Tâm sựGĐXH - Ở tuổi 75, thay vì sống cùng con cháu như nhiều người cao tuổi khác, tôi lại chủ động chọn viện dưỡng lão làm nơi an dưỡng cuối đời.