Hà Nội
23°C / 22-25°C

Ký ức ám ảnh khiến tôi run sợ khi gặp mặt anh trai

Thứ hai, 10:33 10/03/2025 | Tâm sự

Tôi đã trưởng thành nhưng những ám ảnh tuổi thơ bị lạm dụng vẫn chưa bao giờ biến mất. Bàn tay ấy, ánh mắt ấy, những lời đe dọa... vẫn còn ở đó, rõ ràng như vừa xảy ra ngày hôm qua.

Lần đầu tiên bị lạm dụng, tôi không hiểu chuyện gì xảy ra. Tôi chỉ biết cơ thể mình bị anh trai đụng chạm một cách thô bạo. Tôi sợ hãi nhưng không dám kể lại cho cha mẹ vì người làm điều đó với tôi lại chính là anh trai ruột.

Tôi nhớ rất rõ cảm giác sợ hãi nhen dần mỗi khi ở gần anh trai và bị đụng chạm. Tôi cố gắng thu mình lại, tránh xa nhưng có những lần tôi không thể trốn thoát.

Biết bao đêm tôi đang ngủ, anh lẻn vào phòng tôi. Lúc đó, tôi không dám cựa quậy, cứ giả vờ như mình đang say giấc.

Ký ức ám ảnh khiến tôi run sợ khi gặp mặt anh trai - Ảnh 1.

Tôi sợ hãi khi nghĩ về quá khứ. Ảnh minh họa: FP

Những hôm tôi đang tắm, anh mở khóa nhìn trộm, tôi không dám kêu gào, cũng chẳng biết làm gì, chỉ sợ hãi đứng lặng người trong nhà tắm. Nhiều lần lợi dụng việc dạy tôi học, bàn tay anh đụng chạm khắp người tôi...

Tôi sợ hãi bảo anh "đừng làm vậy!" thì anh lại lớn tiếng dọa dẫm: "Có làm sao? Mày mách bố mẹ thì đừng trách tao".

Trước mặt bố mẹ, anh tỏ ra ân cần, quan tâm tới em gái, luôn nhẹ nhàng chuyện trò, chia sẻ với tôi. Nhưng sau lưng bố mẹ, anh làm những trò xấu xa khiến tôi không bao giờ tha thứ được.

Căn nhà nhỏ bé ngày đó bỗng chốc trở thành cái lồng giam giữ một con chim non yếu đuối như tôi. Mỗi lần bố mẹ đi vắng, dặn anh trai ở nhà chăm em là tôi sợ vô cùng, người run lên bần bật.

Càng lớn, tôi càng hiểu những gì mình đã trải qua nhưng tôi không dám nói với ai.

Ai sẽ tin một đứa trẻ? Ai sẽ đứng về phía tôi khi kẻ xâm hại lại là con trai độc nhất trong nhà, cháu trai độc nhất trong dòng họ, người được bố mẹ yêu thương, tin tưởng nhất? Nếu nói ra, liệu danh dự của tôi, của gia đình sẽ đi về đâu?

Bố mẹ tôi sẽ nhục nhã ê chề, gia đình tôi sẽ bị người đời xa lánh nếu họ biết việc này. Vì vậy, tôi đã giữ im lặng...

Những năm tháng ấy đã biến tôi thành một con người khác. Tôi lớn lên với một nỗi sợ mơ hồ về con người, về thế giới bên ngoài. Tôi luôn hoài nghi, luôn tự bảo vệ mình một cách quá mức.

Tôi không thể chịu được bất kỳ ai chạm vào mình, dù chỉ là một cái vỗ vai thân thiện. Tôi không thể mở lòng với ai. Tôi đã im lặng quá lâu, đã để những ký ức đó gặm nhấm tâm hồn mình từng chút một.

Tôi đã cố gắng coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra nhưng mỗi đêm, tôi vẫn giật mình tỉnh dậy trong cơn ác mộng. Tôi không thể yêu ai, không thể tin ai. Mỗi khi nhìn thấy ai đó có những cử chỉ thân mật, tôi chỉ muốn bỏ chạy.

Tôi đã từng ghét chính mình, từng tự trách mình vì đã không chống cự, không dám nói ra. Nhưng tôi cũng hiểu rằng, một đứa trẻ thì có thể làm được gì trước một kẻ mạnh hơn mình?

Giờ đây, tôi đã lớn. Tôi không còn là cô bé yếu đuối của ngày xưa nữa. Tôi đã dần học cách bảo vệ bản thân, học cách đối diện với quá khứ thay vì trốn chạy.

Anh trai từ lâu đã lấy vợ, có cuộc sống riêng ở một nơi khác. Bố mẹ vẫn nghĩ chúng tôi là anh em thân thiết nhưng chỉ có tôi hiểu rõ, anh ta mãi mãi là nỗi kinh hoàng của tôi.

Anh ta mãi chỉ còn là người anh trai trên danh nghĩa ngay từ khi bàn tay của anh ta động chạm vào cơ thể tôi.

Mỗi lần bố mẹ nói có anh trai về chơi, tôi lại run lên. Tôi tìm cách né tránh để không phải đối diện với nỗi đau. Anh ta có vẻ như đã quên tất cả chuyện cũ, có một gia đình vui vẻ, hạnh phúc, không vướng bận điều gì.

Có lẽ với anh ta, chuyện đó không có gì to tát hoặc chỉ là "trò trẻ con". Nhưng nó là ký ức mãi ám ảnh tôi để đến hôm nay, tôi chưa dám mở lòng với ai, nhút nhát, sợ hãi khi tiếp xúc với người lạ.

Tôi trở thành một kẻ lập dị trong mắt người khác bởi chẳng ai hiểu được nỗi đau tôi đã phải trải qua suốt tuổi thơ.

Tôi cố gắng tự tìm cách chữa lành những tổn thương mà tôi đã mang theo suốt tuổi thơ. Tôi đọc sách về tâm lý, lên mạng tìm hiểu các kiến thức bảo vệ tâm lý khi trải qua cú sốc hay bị người khác lạm dụng.

Tôi cố gắng nghĩ tích cực, nghĩ về những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Chỉ có như vậy, tôi mới có thể sống tiếp...

Bình luận
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Chàng trai đau đầu với yêu cầu sính lễ 'chẳng giống ai' của bạn gái 'hoa khôi'

Chàng trai đau đầu với yêu cầu sính lễ 'chẳng giống ai' của bạn gái 'hoa khôi'

Tâm sự - 1 giờ trước

Chỉ 2 tuần nữa đám cưới sẽ diễn ra nhưng tôi vẫn đang khốn khổ giải quyết vấn đề sính lễ, làm sao để hài hòa giữa yêu cầu của bạn gái kém 10 tuổi và mong muốn của bố mẹ mình.

Nghe lời mẹ chọn người 'xứng đáng', tôi cay đắng nhận ra mình đã lấy nhầm chồng

Nghe lời mẹ chọn người 'xứng đáng', tôi cay đắng nhận ra mình đã lấy nhầm chồng

Tâm sự - 2 giờ trước

GĐXH - Câu chuyện cay đắng của tôi có lẽ là lời cảnh tỉnh cho những người "đứng núi này trông núi nọ", để rồi phải đau xót thốt lên "lấy nhầm chồng".

Trả treo với cô bán thịt ở chợ, đến nhà bạn trai tôi suýt ngất khi biết bà ấy là ai

Trả treo với cô bán thịt ở chợ, đến nhà bạn trai tôi suýt ngất khi biết bà ấy là ai

Tâm sự - 13 giờ trước

GĐXH - Giờ tôi còn không dám ra chợ đó mua đồ nữa sợ gặp cô ấy. Làm thế nào lấy lại cảm tình vớt vát được đây, chứ tôi với bạn trai vẫn yêu nhau lắm.

Nhà gái bắt mua nhà mới cho cưới, tôi chia tay vì không muốn cả đời làm con nợ

Nhà gái bắt mua nhà mới cho cưới, tôi chia tay vì không muốn cả đời làm con nợ

Tâm sự - 1 ngày trước

'Không có nhà đừng mong cưới', câu chốt của bố mẹ bạn gái khiến tôi đưa ra quyết định chia tay, vì nếu cố mua nhà để cưới vợ, cả cuộc đời tôi phải còng lưng trả nợ.

Anh họ kết hôn, cả nhà tôi sốc khi biết cô dâu là ai

Anh họ kết hôn, cả nhà tôi sốc khi biết cô dâu là ai

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH - Không ngờ có một ngày, gia đình tôi và gia đình họ lại gặp nhau trong hoàn cảnh như thế.

Đi họp lớp sau 35 năm, tôi nhận ra 5 điểm chung đau lòng ở tuổi trung niên

Đi họp lớp sau 35 năm, tôi nhận ra 5 điểm chung đau lòng ở tuổi trung niên

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Buổi họp lớp sau 35 năm tưởng chừng vui vẻ ấy lại trở thành một cuộc soi chiếu chân thật về tuổi trung niên - nơi ai cũng mang trong mình những nỗi niềm không nói hết.

10 năm đưa hết lương cho vợ, mới thất nghiệp 2 tháng đã bị coi là ăn bám

10 năm đưa hết lương cho vợ, mới thất nghiệp 2 tháng đã bị coi là ăn bám

Tâm sự - 2 ngày trước

Trong 2 tháng thất nghiệp, tôi làm hết mọi việc nhà phục vụ vợ con nhưng vẫn bị coi là ăn bám, dù suốt 10 năm qua tôi luôn đưa hết lương cho vợ, thu nhập không nhỏ.

Đi họp lớp sau 30 năm, tôi ngỡ ngàng nhận ra: Người từng học kém nhất lại là người thành công nhất

Đi họp lớp sau 30 năm, tôi ngỡ ngàng nhận ra: Người từng học kém nhất lại là người thành công nhất

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Buổi họp lớp sau 30 năm giúp tôi nhận ra: Trình độ, sự ổn định hay may mắn đều không bằng thái độ sống. Con đường dễ hay khó là do chính bạn chọn.

Sau khi nghỉ hưu, bố bất ngờ bệnh nặng, quyết định chóng vánh của mẹ khiến tôi chết lặng

Sau khi nghỉ hưu, bố bất ngờ bệnh nặng, quyết định chóng vánh của mẹ khiến tôi chết lặng

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Về nghỉ hưu chưa lâu, bố tôi sốc nặng sau cơn đột quỵ. Mẹ tôi đưa ra một quyết định chóng vánh khi phân chia tàn sản khiến tôi chết lặng.

Nghỉ hưu tôi mới hiểu: Càng mong đợi ở con, càng dễ tổn thương

Nghỉ hưu tôi mới hiểu: Càng mong đợi ở con, càng dễ tổn thương

Tâm sự - 3 ngày trước

GĐXH - Sau khi nghỉ hưu, người phụ nữ 65 tuổi nhận ra bài học sâu sắc: đừng trông chờ vào con cái, chỉ có độc lập tài chính và tinh thần mới mang lại bình yên.

Top