Mang bầu 7 tháng nhưng toàn bị mẹ chồng bắt xách nặng trèo cao, không làm thì bà lên mạng khóc lóc
Tôi muốn thoát khỏi ngôi nhà tù túng này lắm, nhưng nhà ngoại ở quá xa nên chẳng làm gì được...
Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng mình lại lấy chồng ở Đà Nẵng. Ngày xách đồ từ Hà Nội theo chồng vào đây, mẹ với chị gái tôi khóc muốn lụt nhà, bảo rằng sau này mệt mỏi thì chạy về ngoại kiểu gì. Tôi mạnh mẽ an ủi họ rằng mình không sao, gái lớn gả chồng thì phải theo chồng, chứ ở nhà quấn mẹ mãi sao được.
Bây giờ thì tôi hối hận rồi. Lấy chồng xa có nhiều chuyện khó nói, dù không ai bắt nạt vẫn cảm thấy tủi thân vô cùng. Đà Nẵng đẹp và sầm uất nhưng tôi chẳng có bạn bè người quen nào trong đây, đồ ăn cũng có thứ hợp thứ không. Nhà chồng ở gần biển nên mỗi khi buồn tôi lại ra bãi cát đi dạo, cơ mà khi nào có chồng bên cạnh mới vui, còn một mình thì vẫn mông lung ngắm sóng biển.
Lúc biết tin có bầu thì 2 bên gia đình đều vui. Ông bà nội ngoại rộn ràng hết cả lên, dự tính đủ mọi kế hoạch khi có thêm đứa cháu. Nhà tôi đã chốt hè sẽ vào Đà Nẵng chơi, tiện đến thăm nhà thông gia và hội ngộ con gái. Tôi cũng háo hức mong chờ đến lúc đó lắm, nhưng chưa kịp sum vầy thì cuộc sống đã thêm nhiều chông gai.
Bố mẹ chồng tôi là chủ của 2 tiệm cà phê với chè lâu năm ở thành phố biển. Công việc kinh doanh bận rộn nên họ hiếm khi đi đâu, cả ngày chỉ ở nhà quản lý việc bán hàng. Tôi lấy chồng xong vào đây cũng không cần xin việc, mọi người bảo chỉ cần ngồi thu tiền khách là được rồi.
Ban đầu khi mới có bầu thì tôi làm ở quán cà phê rất nhàn nhã. Chồng tôi không cho vợ sang quán chè vì bên đó đông đúc hơn, lại chật hẹp khó đi lại. Thế là tôi chỉ ngồi ở tiệm nước đón khách kiêm thu ngân, thoải mái ngồi xem phim lướt điện thoại.
Đến lúc tôi bầu 6 tháng thì bố mẹ chồng quyết định tạm đóng cửa quán cà phê để nâng cấp sửa chữa. Họ muốn đổi mô hình kinh doanh sang bán trà, thiết kế thêm nhiều góc sống ảo cho phù hợp với khách du lịch trẻ.

Trong lúc tiệm tạm nghỉ thì mẹ chồng gọi tôi sang phụ ở quán chè. Quán 4 tầng nhưng ngày nào cũng đông nghịt khách, tôi ngồi ở cửa đếm tiền trả bill chóng mặt luôn. Từ lúc sang đây tôi không còn được thoải mái nghỉ ngơi ăn vặt nữa, đến cơm trưa cũng 2-3h chiều mới được ăn.
Làm vài hôm tôi bắt đầu than với chồng rằng mệt quá. Bụng thì càng ngày càng to, tôi ngửi mùi nguyên liệu chè nhiều quá nên suốt ngày nôn nao như đợt nghén vậy.
Chồng đi làm văn phòng đâu hiểu được cảm giác của tôi, anh chỉ lặp đi lặp lại câu an ủi rằng vợ chịu khó một chút. Chả hiểu "một chút" ở đâu khi ngày nào cũng phải chịu đựng liên tục như vậy?
Tôi có nói với mẹ chồng rằng mình mệt, không tiện đi lại nhiều, tưởng bà sẽ biết ý thông cảm cho con dâu nhưng không.
Mẹ chồng nhíu mày nhìn bụng tôi xong bảo "có to như quả bóng đâu mà kêu". Tưởng bà khó chịu vì bận việc nên tôi cũng không phản ứng gì, nhưng đến lúc thấy tôi gọi ship cơm gà ngồi ăn trong góc quán thì mẹ chồng lại gắt gỏng lên.
- Việc một đống ra mà ngồi đó ung dung, suốt ngày chỉ biết xem điện thoại!
Từ ngỡ ngàng chuyển sang tủi thân, tôi đành cất hộp cơm mới xúc được vài miếng xuống gầm bàn.
Rồi sau đó là chuỗi ngày ấm ức hơn khi mẹ chồng liên tục gọi tôi làm việc, thậm chí bắt tôi bưng bê hàng mới khi có xe ô tô chuyển đến. Kho thì để tận trên tầng 3, tôi leo lên leo xuống thở không nổi.
Có lần mẹ chồng còn bắc ghế kêu tôi trèo lên lấy túi bột trên nóc kệ hàng, tôi từ chối vì sợ ngã, mẹ chồng liền mắng tôi là đứa không làm được cái gì nên hồn.
Những thùng xốp đựng nguyên liệu, sữa, kem, cả đá viên nữa, thùng nào cũng to nặng khiến tôi bê rất vất vả.
Bụng nhô lên chẳng ôm sát thùng vào được, tôi phải chật vật kê thùng lên đùi vừa đi vừa nghỉ.
Mẹ chồng thấy vậy có vẻ không vui, bà lẩm bẩm rằng "làm ăn cái kiểu gì trông chướng mắt".
Nhân viên thương tôi bụng mang dạ chửa nên toàn lén bê giúp, cô tạp vụ thì lắc đầu bảo con dâu chửa thế còn bắt vác nặng.
Tôi nhờ chồng nói khéo với mẹ để nghỉ việc quán chè. Giờ em bé trong bụng đã hơn 7 tháng rồi, chỉ còn vài tuần nữa thôi là đẻ. Cứ bê vác suốt ngày thế thì làm sao tôi chịu được.
Lưng với chân tay đau nhức vô cùng, lại còn bị phù nề nữa chứ. Lúc cưới tôi 52kg, giờ 78kg rồi, nhấc chân lên còn khó chứ đừng nói là làm việc nặng hơn.
Mẹ tôi ngoài Hà Nội biết chuyện cũng phiền não lắm. Thương con gái nên bà gọi điện cho thông gia xin cho con gái được nghỉ ngơi, bảo tôi sức khỏe yếu từ nhỏ, giờ mang thai cần được dưỡng sức. Nào ngờ mẹ chồng đốp chát lại luôn, kêu "yếu thì phải lao động nhiều lên cho khỏe", chứ nằm ì đó ra thì khéo thành người liệt (!)
Sau đó mẹ chồng lên mạng đăng bài bóng gió rằng trên đời có phải mỗi mình mang bầu đâu mà õng ẹo như công chúa.
Bà còn trả lời bình luận của người quen rằng "Phụ nữ mang thai phải làm việc nhiều thì mới dễ đẻ", rồi khoe ngày xưa bà chửa đẻ 3 lần toàn chạy ra biển nhặt cá bán tôm chứ nào được ngồi ôm điện thoại như con dâu bây giờ. Bà còn chê tôi lười biếng, ăn bám, đã ngồi không ăn sẵn còn muốn để người khác hầu.
Biết mẹ chồng "dằn mặt" mình nên tôi buồn lắm. Bố chồng thấy tội quá đành bảo tôi cứ ở nhà mà dưỡng thai, mẹ nói gì cứ bỏ ngoài tai cho đỡ nhọc.
Tôi cũng nghĩ mẹ chồng chỉ nói vậy thôi chứ tâm bà không xấu, cơ mà trong đầu tôi vẫn ám ảnh những lời nói cay nghiệt của bà. Đúng là họa vô đơn chí.
Giờ tôi cố ý trái lời mẹ chồng, không ra tiệm chè làm việc nữa liệu bà có đuổi tôi ra khỏi nhà vì vô dụng không? Cuộc sống làm dâu sau này còn dài, nhà ngoại thì xa xôi, nghĩ đến tương lai tôi thấy mù mịt quá...
Tôi thà 'chịu nhục' ở rể còn hơn tốn tiền thuê nhà 10 triệu đồng/tháng
Tâm sự - 11 giờ trướcTôi chấp nhận buông bỏ sĩ diện, đi ở rể để tiết kiệm 10 triệu đồng thuê nhà mỗi tháng, coi đây là lựa chọn đúng giúp mơ ước mua nhà riêng trở nên khả thi.
Nợ nần, hiếm muộn và cái giá của việc nuông chiều vợ thái quá
Tâm sự - 12 giờ trướcGĐXH - Khi ngồi viết những lời tâm sự này thì vợ đã giận tôi được một tuần và đang đòi ly hôn.
Họp lớp 20 năm, tôi bàng hoàng nhận ra: Điểm cao không còn quyết định cuộc đời
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Buổi họp lớp cuối năm sau 20 năm tốt nghiệp khiến tôi nhìn thấu những bài học sâu sắc về thành công và hạnh phúc.
Tôi sợ hãi trước quan điểm dạy con của nhà vợ: 'Con gái chỉ cần có ngoại hình'
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH - Quan điểm của cả nhà vợ rất lạ: "Con gái chỉ cần có ngoại hình, có 1 công việc làm cho vui còn lại chồng lo hết", "Phụ nữ quan trọng nhất là chọn chồng vừa tốt vừa giàu".
Thông gia nghèo gửi 50 triệu tiền phúng điếu, cả nhà xôn xao, làm việc ý nghĩa
Tâm sự - 1 ngày trướcChiếc phong bì phúng điếu chứa số tiền lớn khiến cả gia đình chồng tôi xôn xao, bàn tán. Sau khi biết lý do, mọi người quyết định thực hiện một điều ý nghĩa bằng khoản tiền này.
Mẹ chồng đòi từ mặt vì bị 'tước quyền' xem camera, con dâu 'cầu cứu' giải pháp
Tâm sự - 2 ngày trướcSuốt một thời gian dài, tôi và hai chị giúp việc đều ám ảnh bởi tiếng mẹ chồng văng vẳng qua camera, liên tục chỉ đạo từ cách nấu ăn sao cho hợp khẩu vị con trai bà đến việc chăm trẻ, dọn dẹp nhà cửa…
Cãi nhau với em vì mấy cân rươi, anh cả 4 năm không đến đám giỗ mẹ
Tâm sự - 2 ngày trướcBốn năm nay, anh cả không đến đám giỗ mẹ, khiến lòng tôi nặng trĩu. Tôi tự hỏi, phải chăng năm đó mình đã sai?
Chồng thường xuyên qua đêm nhà vợ cũ, vợ mới ‘chết đứng’ khi nghe lý do
Tâm sự - 3 ngày trướcĐã có những đêm anh không về nhà mà ở lại nhà vợ cũ. Khi vợ mới chất vấn, chồng đáp một câu đau lòng.
Nhà của tôi nhưng mẹ chồng cầm chìa khóa, thích là đến không bao giờ báo trước
Tâm sự - 4 ngày trướcSống trong nhà do mình bỏ tiền mua mà tôi chẳng có chút quyền riêng tư nào, mẹ chồng cứ bất thỉnh lình xuất hiện, săm soi phán xét đủ thứ, tự ý cho đồ đạc của tôi.
Con gái phát hiện bố ngoại tình, vợ sốc với những gì chồng làm sau đó
Tâm sự - 4 ngày trướcGĐXH - Con bé nghe được những lời không hay anh nói về tôi, xem được những tin nhắn không dành cho một người phụ nữ khác.
Tôi có thêm nhà riêng và hơn 1 tỷ đồng tiết kiệm sau 6 năm nghỉ hưu nhờ làm 3 việc
Tâm sựGĐXH - Nhiều người cho rằng nghỉ hưu là lúc buông bỏ lo toan, hưởng thụ cuộc sống. Nhưng đối với tôi nghỉ hưu lại trở thành điểm khởi đầu cho một cuộc đời mới.



