Hà Nội
23°C / 22-25°C

Hiếu “Mường” & kỳ tích của "kẻ trốn chạy"

Thứ hai, 16:19 31/12/2007 | Giải trí

Giadinh.net - Từ vẽ bia mộ trong nghĩa trang đến bán rau, bán măng đắng ngoài chợ để có tiền đi học, tốt nghiệp loại giỏi cùng lúc hai trường Đại học về hội họa, bỏ công việc ổn định ở một tòa soạn báo...

Để lại vợ con cùng căn nhà ở Thủ đô, để trèo đèo lội suối lên ở nhà sàn với người Mường vùng đất cửa ngõ Tây Bắc - Đấy là những giai thoại mà dân văn nghệ thường đồn thổi về Hiếu “Mường” - người vừa khai trương Bảo tàng Văn hóa Mường tư nhân ở ngay dưới chân dốc Cun, đường 6 – Hòa Bình.

Từ vẽ bia mộ đến tốt nghiệp loại giỏi hai trường ĐH

Đã từng có giai thoại Hiếu “Mường” ngày xưa vì quá nghèo mà phải ra nghĩa trang tập vẽ bia mộ. Những ngày tháng gian khổ ấy có giúp anh phát triển hơn về khả năng hội họa của mình không?

- Không. Nhưng đã giúp cho tôi kiếm tiền.

Và đấy cũng chỉ là một nghề giống như những nghề bán rau, bán măng đắng ngày xưa đã giúp anh vượt qua những giai đoạn khó khăn nhất trong cuộc sống?

- Đúng. Đó cũng chỉ là một nghề tôi đã từng sử dụng để kiếm sống. Mà những chuyện này cũng chẳng nên nhắc lại làm gì.

- Từ những củ măng đắng, ngọn rau rừng ấy, anh đã thi đỗ và theo học đồng thời hai trường Đại học Mỹ thuật lớn của Việt Nam cho đến lúc bị các thầy phát hiện ra khi đi nhận giải thưởng?

Những hiện vật trong Bảo tàng.

- Cũng là một câu chuyện vui đáng nhớ của thời sinh viên. Ngày ấy tôi thi cả hai trường Mỹ thuật Yết Kiêu, nay là trường Đại học Mỹ thuật Hà Nội, và Đại học Mỹ thuật Công nghiệp. Vì trường nào cũng cho sinh viên học cả ngày nên bắt buộc những người đỗ hai trường phải lựa chọn một để đảm bảo đủ thời gian lên giảng đường. Tôi và cậu bạn tên Lâm cùng ở trong tình trạng bị bắt phải bỏ một trường. Thế nhưng chúng tôi vẫn cứ học hai trường cùng lúc.

Thấy hai thằng nghỉ học nhiều quá, các thấy mới gọi Lâm lên hỏi. Lâm thú thật học hai trường nên bị bắt nghỉ luôn một trường. Hỏi đến tôi thì tôi rút kinh nghiệm từ Lâm nên trả lời khôn hơn. Tôi bảo, em ở tận Hòa Bình xuống đây học nên thấy việc học là vô cùng quan trọng. Mất buổi học nào là em rất tiếc buổi học ấy. Chỉ vì bất đắc dĩ em mới phải nghỉ một số buổi như vậy chứ em không muốn nghỉ một buổi nào cả. Thế là... “thoát” cho đến năm học thứ 2, khi tôi gửi tác phẩm tham gia triển lãm của Trường Mỹ thuật Yết Kiêu nhân dịp 26/3 và được giải thưởng.

Khi tôi lên nhận giải thì các thầy ở bên trường ĐH Mỹ thuật Công nghiệp sang dự, nhận ra tôi là học trò của các thầy. Các thầy hai trường đều bảo: “Nó là sinh viên của tôi”. Chuyện lộ nhưng rồi tôi vẫn tốt nghiệp hai trường. Năm 2000, tôi tốt nghiệp Thủ khoa khoa Công nghiệp thủy tinh, trường Mỹ thuật Yết Kiêu. Năm 2001, tôi tốt nghiệp loại giỏi khoa Lý luận và Lịch sử mỹ thuật trường ĐH Mỹ thuật Công nghiệp.

Bỏ vợ phố, lên rừng nằm nhà sàn một mình

- Tốt nghiệp hai trường Mỹ thuật để sau đó anh đi... làm báo?

- Từ năm 2001 đến năm 2006, tôi làm Thư ký tòa soạn cho tờ tạp chí Văn nghệ công nhân. Tham gia Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Hòa Bình, tôi từng mở phòng trưng bày các tác phẩm hội hoạ tại Thủ đô Hà Nội, đã tham gia trưng bày tác phẩm tại Anh, Singapore, Hồng Kông và cũng có vài đầu sách viết chung với mấy người khác. Tôi thích nghề báo, bởi nghề này được đi nhiều nơi và có cuộc sống phóng khoáng.

Nghe chuyện của anh, có người bảo Hiếu “Mường” là Hiếu... hâm, khi rời Hà Nội với một gia đình vợ con êm ấm, bỏ một công việc ổn định và có vị trí ở một tòa soạn báo để mò lên rừng xanh núi đỏ, chạy theo những đam mê... kỳ cục!

- Tôi tên đầy đủ là Vũ Đức Hiếu, gốc gác ở Vụ Bản, Nam Định, sinh ra tại Hà Nội năm 1976, nhưng lớn lên và trưởng thành trên đất Mường - Hòa Bình. Những người không biết thì bảo hâm cũng đúng. Có phải ai cũng có được những ngày lang thang khắp các bản làng của 4 mường Bi, Vang, Thàng, Động để thấy hết được những cái hay, cái lạ của văn hóa Mường đâu? Mới đầu tôi chỉ sưu tầm cho vui, bà con ai cho thì xin, ai bán thì mình mua.

Cứ gom góp thế, ai ngờ một thời gian sau, ai đến chơi nhìn từ nhà ra vườn, đâu đâu cũng gặp dấu tích của người Mường. Những lúc rỗi rãi, trà dư tửu hậu, ngồi ngắm nghía, suy nghĩ mới thấy văn hóa Mường thật phong phú, sâu sắc. Đam mê từ lúc nào cũng không hay. Nhưng cũng phải đến khi các con tôi bắt đầu đến trường, vợ tôi có một công việc ổn định, tôi mới có thể “tạm xa” tổ ấm của mình để thực hiện giấc mơ xứ Mường nơi rừng xanh núi đỏ.

- Thế anh cứ đi biền biệt như thế mà vợ anh không có “ý kiến” gì sao?

- Có ý kiến chứ! Nhưng phải bí mật. Một số anh em lên đây tìm tôi xin kinh nghiệm để... lấy vợ. Còn tôi thì cố gắng tuần một lần về Hà Nội với vợ con. Ngày khai trương Bảo tàng vừa rồi, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng lên thăm có nói với vợ tôi một câu: “Công lớn nhất để có được bảo tàng này không phải của Hiếu mà là của cháu”. Vợ tôi vui lắm. Và tôi biết nhờ câu nói đó tôi lại có thể... “tạm xa” nhà thêm vài năm nữa!

Thành lập Bảo tàng văn hóa Mường sống

Tái hiện không gian Mường.

- Anh có ý tưởng thành lập Bảo tàng Văn hóa Mường tư nhân từ khi nào?

- Ấy là khi tôi bỗng nhận ra rằng, trong cuộc sống hiện đại, chúng ta đang sống, những nét văn hóa đậm đà bản sắc của dân tộc Mường như tôi nói ở trên đang dần bị mai một. Từ đó, tôi chuyên tâm đi sưu tầm, gom nhặt, ghi chép và cất giữ những gì thuộc về văn hóa Mường.

Sau gần 10 năm, giờ tôi đã có hơn 1.000 hiện vật. Nếu bạn đi một vòng tham quan các phòng trưng bày của tôi, thì sẽ thấy đó là những công cụ sản xuất, săn bắn dưới ruộng, trên nương. Sản phẩm và công cụ của các nghề thủ công truyền thống như dệt, đan lát. Vật dụng, trang phục, nhạc cụ dùng trong các lễ hội, các trò chơi dân gian và hoạt động tín ngưỡng tâm linh như ma chay, mo, cưới xin. Các loại vật dụng, đồ trang sức làm bằng đồng, gốm, đá, xương... Ban đầu cũng có nhiều người cứ can ngăn, cho tôi là dở hơi vì cứ lôi về toàn những thứ “chổi cùn rế rách” nhưng tôi cứ kệ. Tôi đã đến Bảo tàng tỉnh Hoà Bình nhiều lần. Ở đó họ có rất nhiều đồ khai quật qua các niên đại, nhưng đồ dùng trong đời sống sinh hoạt hàng ngày thì hầu như không được chú trọng. Tôi có nhiều đồ mà Bảo tàng Hoà Bình không có.

Với mỗi cái giỏ, cái khung dệt, từng cây nỏ, tấm khăn thổ cẩm... ở đây tôi có thể kể cho bạn cả câu chuyện dài về những ngày lang thang tìm kiếm để có được chúng. Không dưới một lần tôi bị lực lượng công an, dân phòng đứng ở quốc lộ 6, đoạn qua Mai Châu, lao tới vây bắt vì nghi tôi vận chuyển ma tuý. Nhiều kỷ niệm đáng nhớ lắm!

Bên cạnh đó, tôi còn có một thư viện với hơn nghìn đầu sách, trong đó có những quyển viết về văn hóa Mường của các học giả nổi tiếng như GS Từ Chi, nhà nghiên cứu Bùi Chỉ... nhằm giúp cho mọi người có thể hiểu tường tận, kỹ lưỡng các hiện vật của nền văn hóa Mường. Tôi cũng sưu tầm cả các nhà sàn của tạo, ậu, nõ và cả một khu vườn trồng cây thuốc của người Mường...

Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng viết lưu bút khi thăm Bảo tàng văn hóa Mường.

- Nghe cái địa chỉ tổ 12, phường Thái Bình, TP Hòa Bình thì thấy rất chi là phố xá. Đâu có chút nào cái sự “bỏ phố lên rừng” như người ta vẫn nói về anh?

- Thì bạn cứ thử nhìn quanh khu Bảo tàng gần 2 ha của tôi xem! Có thấy chút phố xá nào không? hay toàn núi, rừng, suối, thác.  Tại đây, có đặt những chiếc cầu Kiều.

- Để tìm, mua và đưa được những ngôi nhà sàn đại diện cho các tầng lớp người trong xã hội Mường về khu Bảo tàng, chắc cũng không phải một việc dễ dàng?

- Đúng là chẳng dễ dàng gì. Các ngôi nhà sàn cổ, không cứ của người Mường, phần lớn đều bị giới buôn nhà sàn lên săn tìm, mua lại và bán đi nơi khác. Một số ngôi nhà cổ khác thì đã bị mục nát, hư hỏng theo thời gian. Vì thế để tìm được những ngôi nhà Mường cổ, đại diện cho các tầng lớp người trong xã hội Mường quả không dễ dàng chút nào.

Cùng với một vài người bạn có chung thú đam mê nhà sàn người Mường, tôi đã lặn lội vào các bản Mường xa xôi để đi tìm nhà sàn cổ. Cứ nghe thấy ai nói phong thanh ở đâu có là chúng tôi lại trèo đèo lội suối vào tìm, dù đó đang là nửa đêm hay thời tiết đang mưa gió. Trung bình mỗi ngôi nhà sàn trị giá khoảng vài chục triệu đồng, nhưng để đưa từ những nơi xa xôi ấy về Bảo tàng của tôi thì đúng là một thách thức lớn.

- Cái nhà sàn lang Mường Chậm anh vừa mua được là minh chứng cho câu “Quý vật tầm quý nhân”...

- Đúng là may mắn tôi mới có cơ duyên mua được ngôi nhà Tạo của lang Mường Chậm. Mường Chậm là một trong những Mường cổ của xứ Mường Bi (nay là huyện Tân Lạc, tỉnh Hòa Bình). Đây là ngôi nhà sàn mua lại đúng của con cháu nhà Lang. Bà cụ đã 108 tuổi, mà ngôi nhà đã có từ 4-5 đời trước. Tuổi đời của nó có lẽ phải đến 300 năm rồi! Sau khi làm cho một hậu duệ nhà Lang hiểu được mục đích lưu giữ văn hóa xứ Mường của mình, ông đã tập hợp nhóm thợ dựng nhà giỏi nhất của Mường Chậm lên giúp tôi dựng lại ngôi nhà Tạo bề thế, uy nghi, bảy gian hai chái với 14 cây cột to người lớn còn ôm không xuể...

Nhưng khi khu nhà người Mường hoàn thiện thì tôi nhận thấy, nếu chỉ để trưng bày không thế này thì đó chỉ là một xác nhà lạnh lẽo, có thể làm thỏa mắt và trí tò mò của những người khách đến xem, nhưng lại không có hơi ấm của một cuộc sống xứ Mường đích thực. Nghĩ mãi, cuối cùng tôi nảy ra sáng kiến mời 3 gia đình người Mường bản địa về ở trong khu nhà này. May mắn sao, có 3 gia đình người Mường trong Mường Chậm đã đồng ý rời sang khu nhà mới dựng của tôi.

Các nghệ nhân Mường biểu diễn âm nhạc.

- Và cũng vì thế người ta gọi Bảo tàng văn hóa Mường của anh là Bảo tàng... sống?

- Vâng. Cũng có thể nói như vậy. Bất kể người bạn hay người khách nào của tôi lên đây chơi, dù tôi có nhà hay vắng nhà, cũng được những người Mường bản xứ sống trong khu bảo tàng của tôi tiếp đón chu đáo và lo nơi ăn chốn ngủ theo đúng phong tục của người Mường bản địa. Các bạn sẽ được ngồi bên bếp lửa, ăn xôi nếp, thịt rừng nướng bằng tay và ngủ ngay trên những ngôi nhà sàn đã trăm năm tuổi.

Không kinh doanh văn hóa

- Bảo tàng của anh là một bảo tàng tư nhân, lại không thu phí vào cửa, khách đến thì tiếp đãi như người nhà. Vậy anh lấy đâu ra nguồn kinh phí để nuôi sống nó?

- Đúng là tôi không mở bảo tàng để kinh doanh văn hóa. Có thể sẽ có một tổ chức nghiên cứu văn hoá nước ngoài nào đó như Unesco đứng ra bảo trợ cho bảo tàng, vì tôi nghĩ rằng việc làm này rất tốt cho văn hoá. Những nét văn hoá đặc trưng cho các dân tộc nhờ đó sẽ được lưu giữ tốt hơn.

Ngoài ra tôi cũng có một quán cà phê nằm sâu trong một con ngõ nhỏ ở phường Đồng Tiến, TP Hòa Bình, mang tên Vũ Gia Sử Quán, mở được hơn năm nay. Đây là phần đất của bố mẹ tôi. Quán cũng có nhà sàn, suối nước và đặc biệt có một hầm rượu hoa quả với đủ loại rượu mận, mơ, ổi, thanh long, dâu, dứa... do tự tay tôi ngâm ủ, chế biến lên đến hàng nghìn lít. Lúc nào có thời gian, các bạn cứ ghé qua, tôi sẽ mời nếm rượu cho đến lúc... say mèm thì thôi!

- Xin cảm ơn anh!

Nguyễn Thắng

kimvan
Bình luận (0)
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Fan thích thú cách cầu thủ Đức Huy ngỏ lời 'về chung nhà' với MC Huyền Trang

Fan thích thú cách cầu thủ Đức Huy ngỏ lời 'về chung nhà' với MC Huyền Trang

Giải trí - 9 phút trước

GĐXH - MC Huyền Trang hé lộ nhân kỷ niệm một năm yêu, Đức Huy nói "ngỏ lời" hợp tác "lấy lại số phong bì đã ứng ra" và nhận được cái gật đầu của cô. Cả hai đang lên kế hoạch tổ chức ngày trọng đại.

Ông Phi (NSƯT Hoàng Hải) bất ngờ bị nhóm người lạ mặt kéo đến đòi nợ

Ông Phi (NSƯT Hoàng Hải) bất ngờ bị nhóm người lạ mặt kéo đến đòi nợ

Xem - nghe - đọc - 2 giờ trước

GĐXH - Trong tập 8 "Gia đình trái dấu", nhà ông Phi đã chuyển sang ngôi nhà mới nhưng câu chuyện nợ nần, nặng gánh dưới quê thì vẫn không thay đổi.

'Rợn tóc gáy' về nguồn gốc của bối cảnh chính trong phim 'Nhà hai chủ'

'Rợn tóc gáy' về nguồn gốc của bối cảnh chính trong phim 'Nhà hai chủ'

Giải trí - 2 giờ trước

GĐXH - Sau những bật mí thông qua các phân đoạn hậu trường và trailer chính thức, ê-kíp “Nhà hai chủ” khiến khán giả điện ảnh tò mò khi tiết lộ bối cảnh chính của phim được quay trên địa điểm bị nguyền rủa.

Triển đưa hối lộ thanh tra, Phó bí thư Sách tiếp tục lén lút với nữ Chủ tịch tập đoàn

Triển đưa hối lộ thanh tra, Phó bí thư Sách tiếp tục lén lút với nữ Chủ tịch tập đoàn

Xem - nghe - đọc - 3 giờ trước

GĐXH - Trong tập 32 phim "Lằn ranh", Triển có cuộc gặp riêng với Nguyệt tại nhà riêng. Triển khéo léo đưa ra hoa quả kèm theo một chiếc phong bì nhưng Nguyệt kiên quyết từ chối.

Em họ Chủ tịch tập đoàn Trinh Tam dùng 'mỹ nhân kế' với Triển

Em họ Chủ tịch tập đoàn Trinh Tam dùng 'mỹ nhân kế' với Triển

Giải trí - 4 giờ trước

GĐXH - Tập đoàn Trinh Tam đang bị thanh tra dự án chung cư, chính vì lẽ đó nên Chủ tịch tập đoàn đã "giao nhiệm vụ" cho cô em họ "chăm sóc" Chánh văn phòng ủy ban tỉnh Triển.

Vợ Tuấn Hưng: 'Bình thường ở nhà tôi ít khi khen chồng'

Vợ Tuấn Hưng: 'Bình thường ở nhà tôi ít khi khen chồng'

Giải trí - 4 giờ trước

GĐXH - Thu Hương là hotgirl đời đầu của Hà thành. Mới đây, trong một cuộc họp báo, nữ doanh nhân chia sẻ về ca khúc "nịnh vợ" mà Tuấn Hưng sáng tác tặng cô, đồng thời tiết lộ bí mật ít ai biết về cách cô thể hiện tình cảm với chồng khi ở nhà.

'Đi về phía mặt trời' của nhà thơ Lê Cảnh Nhạc hai lần được Hội Nhà văn Hà Nội xét tặng giải thưởng

'Đi về phía mặt trời' của nhà thơ Lê Cảnh Nhạc hai lần được Hội Nhà văn Hà Nội xét tặng giải thưởng

Xem - nghe - đọc - 6 giờ trước

GĐXH - Năm 2024, tập thơ "Đi về phía mặt trời" của nhà thơ Lê Cảnh Nhạc từng có tên trong danh sách trao giải thưởng thường niên của Hội Nhà văn Hà Nội nhưng sau đó, chính tác giả đã xin rút. Năm nay, tác phẩm tiếp tục được đưa vào danh sách xét tặng giải thưởng và kết quả, Hội đồng chung khảo đã bỏ phiếu đồng thuận 100% trao giải cho tập thơ này.

Ca sĩ vừa tốt nghiệp đại học ở tuổi 41 là ai?

Ca sĩ vừa tốt nghiệp đại học ở tuổi 41 là ai?

Thế giới showbiz - 18 giờ trước

GĐXH - Ca sĩ Lương Bích Hữu vừa tốt nghiệp Nhạc viện TPHCM sau 5 năm theo học.

Chân dung người đẹp quê Thanh Hóa vừa lọt top 3 yêu thích nhất Miss World Vietnam 2025

Chân dung người đẹp quê Thanh Hóa vừa lọt top 3 yêu thích nhất Miss World Vietnam 2025

Giải trí - 20 giờ trước

GĐXH - Nguyễn Thị Thanh Thư - cô gái xinh đẹp đến từ Thanh Hóa vừa lọt top 3 Người đẹp được yêu thích nhất tại Miss World Vietnam 2025.

Cháu ngoại NSND Thanh Lam chọn 'cầm mic' trong tiệc đầy năm

Cháu ngoại NSND Thanh Lam chọn 'cầm mic' trong tiệc đầy năm

Giải trí - 22 giờ trước

GĐXH - NSND Thanh Lam mới đây đã khoe khoảnh khắc hạnh phúc bên cháu ngoại vừa tròn một tuổi. Niềm vui của chị lan tỏa đến tất cả những người hâm mộ.

Nghĩ về 'tình nghệ sĩ' ở đám tang Thương Tín

Nghĩ về 'tình nghệ sĩ' ở đám tang Thương Tín

Câu chuyện văn hóa

GĐXH - Từ trường hợp của Thương Tín, công chúng không khỏi xót xa về thân phận mong manh, cuộc sống bấp bênh của người nghệ sĩ khi đã hoàn thành sứ mệnh với nghệ thuật. Họ cống hiến những năm tháng rực rỡ nhất, mang đến cho đời sống những giá trị tinh thần vô giá nhưng kết thúc sứ mệnh, họ nhận về mình là một tuổi già khốn khó, bệnh tật và tạm bợ, sống nay không biết đến ngày mai.

Top