Khánh Linh: Hôn nhân của tôi tạm thời là một dấu cách
Yêu con thì phải cố là một tấm gương tốt cho con, chứ không nhất thiết là ngồi ở nhà cả ngày để ôm con, hay cố che chở nó bằng một vỏ bọc vá víu và gượng gạo.
- Nếu mỗi chuyến đi là một sự gột rửa, thì đó là gì?
- Ở một nơi mà truyền thông và hiện đại luôn là những chân dung song hành - như hai mặt phẳng cùng đẩy nhau lên, nó sẽ khiến người ta cảm thấy trân trọng hơn tiếng nói của thời gian. Rằng, tất cả mọi điều trong cuộc sống, dù mới hay cũ, đều đáng được nâng niu, trân trọng, khi ta biết tìm trong đó cái đáng giữ lại nhất.
- Vậy cái nhìn đó tác động đến Linh thế nào, trước hết, trong công việc?
- Tôi thấy tin hơn vào lựa chọn đang có của mình. Cả hai album tôi đang tính thực hiện đều là sự trở về với “mái nhà xưa”, những bản tình ca của Phạm Duy (hát cùng anh Tấn Minh) và những ca khúc nhạc đỏ có thể giúp người ta nhớ lại một thời lãng mạn chưa xa...
- Đúng hơn, tạm thời lúc này thì nó là một dấu chấm phẩy, mà không, có thể là một dấu cách (cách khoảng chừng 2 -3 nhịp gì đấy)...
- Chị từng tự nhận mình là người “an toàn và cả nể”, điều đó làm nên những dấu phẩy sao?
- Tôi thấy mình khá mâu thuẫn trong tính cách. Có lúc - đúng - Tôi muốn được an toàn, dù là bằng sự cả nể với người khác, sự thoả hiệp với chính mình. Đã cố gắng để làm cho mọi việc vẻ như bình ổn, để được toàn tâm toàn ý hơn cho công việc. Có lúc, lại muốn tung hê tất cả, muốn gỡ tung, dỡ ra. Nhưng rồi lại băn khoăn không biết mình có đúng không, mình có nên làm thế không, đã phải lúc chưa... Phải vì tôi là người Bắc, là gái Hà Nội, lại đang còn trẻ, thì tôi đích thị là “chúa dùng dằng” không, giữa có và không, nên và đừng, đi và ở, bứt phá và thoả hiệp... Hay đời sống, nói cho đúng, chính là sự thoả hiệp. Thoả hiệp trong ích kỷ.
- Chị gọi tên hạnh phúc thế nào?
- Có nhiều cách để lý giải, cũng như gọi tên hạnh phúc. Với tôi, hạnh phúc đơn giản là tâm trạng của mình vui vẻ. Cái gì gọi là hạnh phúc thực sự, có khi không phải là hạnh phúc suốt đời, mà có thể chỉ là cần một khoảnh khắc... Ai cũng thế thôi, đều một lúc nào đấy phải biết sống cho mình. Điều này nghe ra thì vẻ như ích kỷ nhưng người ta biết yêu mình thì mới biết yêu người...
- Vậy khi tâm trạng không được vui, người ta nên yêu mình bằng cách nào?
- Nói chuyện một cách có văn hóa. Cách đó, tôi nghĩ sẽ không làm ai cảm thấy khó chịu.
- Nhưng nếu giải pháp đơn giản chỉ là những “lá đơn xin phép nghỉ ngắn ngày” ấy, thì vì sao những dấu phẩy lại thành ra dấu cách?
- Hôn nhân như nồi nước, đun đến 100 độ thì nó sẽ sôi, và là vừa đủ, nhưng quá nữa, thì sẽ bốc hơi. Sẽ bỏng. Mà sợ bỏng thì sẽ tìm cách tránh. Tránh mãi sao được.
- Vậy trong cuộc này, chị là lửa hay là nước?
- Tôi là nước, vì tôi bốc hơi. Nhưng có khi là do tôi tự bốc hơi, có khi là vì bị đun. Nói chung tôi là một khối mâu thuẫn: nóng tính thì kinh khủng mà nhẫn nại thì cũng vô cùng...
- Chị nấu ăn thế nào?
- Đi xa, nấu ăn rồi bây giờ là hết cách?
- Cũng có lúc, tôi chọn cách ngồi im. Ngồi im có thể nghĩ rất nhiều, nhưng có thể, chẳng phải nghĩ gì cả.
- Trong những cách của chị, lạ sao không phải là âm nhạc?
- Âm nhạc vốn dĩ đã chi phối khá nhiều đến cuộc sống của tôi, tự nhiên đến nỗi đó không được coi là một cách. Có những buổi sáng tự dưng thấy buồn vô hạn, tự dưng muốn được sống khác, chỉ vi trót nghe một bản nhạc. Lại cũng có lúc chỉ vì một bài hát, mà bỗng thấy yêu tất thảy mọi người. Nếu có hai thứ trên đời để thuỷ chung thì với tôi, đó chính là âm nhạc và con mình. Tôi nhớ nhạc sĩ Phú Quang từng nói “Mẹ là người đàn bà đầu tiên và duy nhất”, thì với tôi, cũng vậy, chắc chắn rồi “Con trai là người đàn ông duy nhất và cần mình nhất”. Sự thủy chung, tôi e là không có trong tình yêu, mà đơn giản, nó chỉ là sự tôn trọng hay thoả hiệp. Điều này có vẻ... không giống chân lý nhưng tôi tin, những người phụ nữ đã có con như tôi cũng sẽ nghĩ như thế.
- Chị từng nói: Chị từng phải chia tay người yêu vì không đủ thời gian để chăm sóc mối quan hệ ấy. Vậy đó có phải cũng chính là nguyên nhân khiến “nước trong nồi bốc hơi”?
- Trường đấy không có hay vì chị lười học?
- Thực ra, trước hay sau hôn nhân, tôi thấy mình vẫn một tâm nguyện, chỉ có đối tượng của mình họ không nghĩ thế, mà muốn đặt thêm nhiều gạch đầu dòng. Rồi đến lượt mình cũng thế, mình cũng thấy cần có những cái gạch đầu dòng khác. Và những cái gạch đầu dòng ấy cứ như những viên sỏi chất đầy lọ, nếu không biết cách lấy ra sẽ vỡ lọ...
- 23 tuổi lấy chồng, một người hơn mình 9 tuổi, và làm nghề khác mình tới tận 180 độ: kinh doanh... Đó có phải chăng là những điểm vênh?
- Chênh nhau khá nhiều tuổi và khác nhau ngành nghề tôi nghĩ, nếu có thì cũng chỉ là một phần. Độ vênh đáng ngại hơn theo tôi là quan niệm sống. Với tôi, chất lượng cuộc sống phụ thuộc vào xem - nghe - đọc, thái độ ham hiểu biết... Thu nạp văn hoá sống theo tôi rất quan trọng để có thể đi đường dài cùng nhau. Thế nên sự thu nạp ấy không song hành, sẽ rất dễ xảy ra va đập...
- Một thời, những người lớn chúng ta vì quá sợ dư luận hoặc vì thương con mà cố gắng níu kéo gia đình bằng mọi cách, kể cả cách tạo cho nó một vỏ bọc. Níu kéo một cách khổ sở. Suy nghĩ đó theo tôi đã cũ. Người lớn chúng ta thường khuyên trẻ con không nên nói dối, sao đến lượt chúng ta lại đi nói dối trẻ con? Không nên, theo tôi nghĩ thế. Nhất là trẻ con bây giờ, chúng rất đỗi thông minh và nhạy cảm. Chúng thậm chí còn biết cách cư xử tế nhị hơn cả người lớn chúng ta, là “người lớn” hay nhất trong số những người lớn chúng ta.
- Nhưng giả dụ, trong một phép làm mới khác, người mới của mình không đủ ấm áp để bù đắp cho con mình, thì sao? Đã rất nhiều phụ nữ từ chối làm lại vì e sợ nhất điều này?
- Cánh cửa này khép lại thì một cánh cửa khác mở ra, hay có khi chính điều đó lại chính là sức gió làm bật tung cánh cửa. Chị đã nhìn thấy ngọn gió ấy chưa, nó có mạnh?
- Đã có lúc muốn đóng cửa lại. Nhưng gió đã kịp làm hỏng cửa, dù gió còn ở rất xa, xa lắm...
- Chị có thấy mình là người đa tình?
- Đa tình có xấu không? Không xấu, tôi chỉ biết tôi là một người tử tế, tử tế đến mức chưa từng biết vụ lợi bất kì người đàn ông nào của mình?
- Đại hải thuỷ. Thế nên tôi rất thích biển. Và trước nỗi buồn, tôi chỉ muốn chọn cách “thủy táng” nó.
- Sao không là “hoả táng’?
- “Hoả táng” chứng tỏ là vẫn còn nhiều ẩn ức và bức bối lắm. Thôi “thuỷ táng” đi cho mát mẻ.
- Chị đã thấy mát mẻ chưa. Vì nước hay vì gió?
- Phụ nữ thì thường rất nhạy cảm, thế nên chỉ cần một làn gió nhẹ thoảng qua cũng đã đủ rùng mình. Nhưng năm vừa rồi, có một lần, đi ngoài đường, gặp một ngọn gió, lạ sao tôi không nghì gì. Chứng tỏ là tôi đã “thuỷ táng” xong nỗi buồn của mình, đã buồn xong, hoặc là tôi đã buông thật rồi sao, đã bình thản hơn chăng?
- Vì sao chị mê chụp ảnh? Điều gì mách bảo chị có duyên với nhiếp ảnh?
- Nếu như hình ảnh trong âm nhạc là trừu tượng thì nhiếp ảnh là một chuyển động khác chiều giúp tôi nhìn rõ hơn. Tôi tự thấy tư duy hình ảnh của mình khá tốt. Chẳng hạn như có lần tôi nằm mơ thấy một ngọn gió, nó thổi ngược và chếch qua tôi, khiến hình ảnh hiện ra trong một bức chân dung đầy những vết xước như một thước phim tư liệu. Lại có lần tôi mơ thấy một bức tranh: một bức tranh trắng toát, với hai con cún con lông trắng như cáo, con lớn hơn thì đang cố công trèo vào cốc nước to để uống nhưng bị ngã, con nhỏ hơn thì đứng ngoài cười.
- Bức tranh ấy nên vẽ ra thì chủ đề của nó là gì?
- Sự vụng về của những kẻ lớn xác.
- Giấc mơ bao giờ cũng là cách con người tự giễu mình: mình vừa bị ngã, lại vừa nhìn thấy mình bị ngã, và cười. Cũng có thể vừa cười, vừa khóc.
- Giấc mơ ấy đến trước hay sau khi “gió làm hỏng cửa”?
- Sau.
- Phải như nó đến trước!
- Thế thì còn nói làm gì!
Theo Đẹp
Vẫn giữ kín danh tính chồng ngoại quốc, Sam hé lộ thói quen bất đắc dĩ phải đổi khi đón cặp song sinh
Giải trí - 11 giờ trướcGĐXH - Sam tiết lộ từ ngày có cặp song sinh, cô chưa có thời gian mở tivi, không biết chương trình truyền hình hay bộ phim nào mới, dù đây là thói quen nhiều năm nay.
Xúc động trước hành trình 14 năm nuôi con bại não của diễn viên Minh Cúc
Giải trí - 13 giờ trướcGĐXH - Nữ diễn viên Việt khiến nhiều người xúc động, khâm phục với hành trình 14 năm một mình nuôi con.
Phạm Hương lại mang thai ?
Giải trí - 13 giờ trướcGĐXH - Dù đã rời showbiz Việt để sang Mỹ sinh sống được 6 năm nhưng Phạm Hương vẫn là cái tên được công chúng dành sự quan tâm đặc biệt.
Gây tranh cãi khi khoe clip ôm hôn con trai lớn, Việt Trinh vô tư đáp trả: "Con trai không cho đâu... nhưng mà Trinh ghiền quá"
Giải trí - 14 giờ trướcHành động ôm hôn con trai lớn của Việt Trinh nhận về nhiều chỉ trích từ cư dân mạng.
Brad Pitt - Tom Cruise: Hai người cha 'thất bại' của Hollywood, bị con ruột chối bỏ 'họ cha'
Giải trí - 14 giờ trướcBrad Pitt và Tom Cruise có thể là thần tượng trong mắt rất nhiều người nhưng chưa chắc có thể trở thành "người hùng" trong trái tim những đứa con của họ.
Song Joong Ki lộ diện sau bão tranh cãi ở Baeksang, có hành động bảo vệ vợ con gây chú ý
Giải trí - 14 giờ trướcSong Joong Ki vừa bị bắt gặp đi dạo công viên cùng vợ con ở Hàn Quốc.
Nữ NSND xứ Nghệ nổi tiếng dòng nhạc đỏ có cuộc sống độc thân bình yên trong nhà vườn 8.000m2
Giải trí - 15 giờ trướcGĐXH - Phạm Phương Thảo là nữ nghệ sĩ trẻ nhất trong dòng nhạc đỏ, nhạc dân gian được phong tặng NSND. Ngoài tài năng âm nhạc, cô còn khiến khán giả tò mò về cuộc sống riêng tư.
Nhóc tỳ Vbiz gây sốt vì visual như soái ca, hóa ra là em bé từng gây bão cách đây 10 năm
Giải trí - 15 giờ trướcCư dân mạng và dàn sao ngỡ ngàng với diện mạo tuổi 16 của nhóc tỳ từng gây bão ở Bố Ơi, Mình Đi Đâu Thế?
Không phải Hương Giang, người đẹp nào là sao Việt đầu tiên đi dự thảm đỏ Cannes 2024?
Giải trí - 16 giờ trướcGĐXH - Lần đầu xuất hiện tại LHP Cannes, Á hậu Thảo Nhi Lê lộ khoảnh khắc bị ekip BTC nhắc nhở trên thảm đỏ.
Bảo mẫu chia sẻ video hiếm, nhắn gửi xúc động tới con gái cố diễn viên Mai Phương
Giải trí - 16 giờ trướcVào năm 2020, Phùng Ngọc Huy đã uỷ quyền nuôi con gái Lavie cho bảo mẫu.
Nữ NSND xứ Nghệ nổi tiếng dòng nhạc đỏ có cuộc sống độc thân bình yên trong nhà vườn 8.000m2
Giải tríGĐXH - Phạm Phương Thảo là nữ nghệ sĩ trẻ nhất trong dòng nhạc đỏ, nhạc dân gian được phong tặng NSND. Ngoài tài năng âm nhạc, cô còn khiến khán giả tò mò về cuộc sống riêng tư.