Hà Nội
23°C / 22-25°C

Lấy chồng xa, 2 năm mới về, con gái òa khóc nhìn cảnh bố mẹ ngồi trước hiên

Thứ hai, 14:55 18/08/2025 | Tâm sự

Tôi chỉ mong thời gian có thể chậm lại, để còn được ăn thêm nhiều bữa cơm mẹ nấu, được nghe tiếng cha run run gọi tên con gái mỗi ngày.

Từ ngày lấy chồng xa , cuộc sống chật vật, lo toan từng đồng khiến tôi chỉ còn biết gửi gắm nỗi nhớ qua những cuộc gọi điện thoại vội vã. Hai năm qua, tôi chưa một lần về thăm quê, thăm bố mẹ.

Ngày mới trưởng thành, tôi chỉ ước được bay cao, bay xa, được ra thành phố sống cuộc đời tự do của riêng mình. Tôi bỏ ngoài tai lời can ngăn của bố mẹ, một mình vào tận miền Nam làm việc, rồi lấy chồng, sinh con.

Thời gian đầu, mọi thứ mới mẻ khiến tôi hào hứng. Nhưng rồi cuộc sống ngày càng khó khăn, kinh tế không dư dả, con cái nheo nhóc khiến tôi dần hiểu vì sao bố mẹ không muốn con gái lấy chồng xa.

Nhiều lần tôi hẹn về thăm mẹ nhưng rồi lại bỏ lỡ. Cho đến một ngày, khi đã chuẩn bị đầy đủ hành trang, tiền bạc và tinh thần, tôi quyết định về thăm bố mẹ mà không báo trước.

Tôi muốn gây bất ngờ, và cũng không muốn bố mẹ lại tất bật mua sắm cho con cháu. Nào ngờ, chính sự bất ngờ ấy lại khiến lòng tôi nhói đau.

Vừa bước qua cổng, ngôi nhà cấp 4 đơn sơ gắn bó với tôi từ thuở nhỏ hiện ra, khiến mắt tôi nhòe lệ.

Bố ngồi trước hiên, trên người là bộ quần áo đã sờn màu, đôi tay run rẩy vì căn bệnh Parkinson. Mẹ tôi, tóc đã bạc trắng, da nhăn nheo, mặc chiếc áo bà ba cũ phai màu, đang ngồi trò chuyện cùng bố.

Lấy chồng xa, 2 năm mới về, con gái òa khóc nhìn cảnh bố mẹ ngồi trước hiên - Ảnh 2.

Con gái xúc động nhìn bố mẹ đã già. Ảnh minh họa: Sohu

Khoảnh khắc ấy khiến tôi òa khóc nức nở như một đứa trẻ. Bấy lâu nay, tôi mải mê lo toan cho cuộc sống riêng, để rồi chợt nhận ra thời gian không chờ đợi ai.

Mẹ thấy tôi thì hét lên vì bất ngờ, đôi mắt bà sáng rực, vội vàng chạy đến ôm chầm lấy con gái. Vòng tay gầy guộc của mẹ vẫn là chỗ dựa bình yên nhất đời tôi. Nước mắt tôi cứ thế tuôn rơi.

Bố quay ra, giọng run run đầy xúc động: “Về rồi đó hả con?”. Bố nói như thể tôi chỉ vừa xa nhà dăm ngày, dăm tháng. Có lẽ trong lòng bố, con gái chưa bao giờ đi đâu xa, vẫn luôn ở trong ngôi nhà này.

Hôm đó, mẹ vội vã vào bếp nấu một bữa cơm thật tươm tất. Bà bảo: “Lâu rồi mới có con gái về, mẹ phải đãi một bữa cơm quê thật ngon”.

Mâm cơm bày ra toàn những món tôi mê từ thuở nhỏ: Nồi cá kho chuối, bát canh chua nấu quả chay, đĩa rau luộc chấm nước mắm cáy thơm lừng. Đơn sơ, giản dị nhưng với tôi ấm áp đến nghẹn ngào.

Bố vừa run tay cầm đũa vừa cười, liên tục gắp thức ăn cho tôi như sợ con gái ngại ngùng.

Đứa cháu ngoại lâu lâu mới được gặp ông bà nhưng vẫn thấy thân quen. Nó bật cười khi nhìn bàn tay ông run run gắp miếng thịt, rồi cả ông và cháu cùng cười vang, không khí vui tươi như ngày tôi còn bé.

Ở nhà bố mẹ vài ngày, tôi không nỡ ngủ thêm. Tôi muốn dậy thật sớm để hít hà hương đồng gió nội và để có thêm thời gian bên gia đình, sợ rằng từng ngày trôi qua quá nhanh.

Đến gần ngày đi, lòng tôi rộn ràng xen lẫn xao xuyến. Mẹ cẩn thận gói ghém bánh kẹo, trái cây, từng hũ ruốc quê để tôi mang về cho con nhỏ.

“Mấy đứa nhỏ ở quê chồng con chắc thích mấy món này. Ăn cơm quê ngoại để nhớ bà ngoại nhé”, mẹ vừa nói vừa xoa đầu cháu.

Nhìn đôi bàn tay gầy guộc thoăn thoắt của mẹ, tim tôi nghẹn lại. Cả đời mẹ chưa bao giờ nghĩ cho mình, chỉ sống vì con cháu. Tôi ôm túi đồ, cố giấu xúc động để bố mẹ yên tâm về mình.

Ở tuổi gần 80, bố mẹ tôi đã già yếu. Tôi sợ bộn bề cuộc sống khiến mình quên rằng thời gian dành cho cha mẹ không còn nhiều. Tôi sợ một ngày trở về thì đã quá muộn, không còn được ngồi bên hiên nghe bố mẹ cười, không còn được ăn bữa cơm quê do mẹ nấu.

Ngày về ấy, tôi vừa hạnh phúc vừa xót xa. Hạnh phúc vì được trở lại vòng tay cha mẹ, xót xa vì thấy ông bà đã già yếu và không biết lần sau sẽ là khi nào.

Tôi chỉ biết tự nhủ phải cố gắng hơn, để được về thăm bố mẹ nhiều hơn, gọi điện cho bố mẹ thường xuyên hơn, để không phải hối tiếc khi thời gian trôi đi vội vã.

Cuộc sống khó khăn bao năm qua đã luôn khiến tôi lo sợ. Nhưng từ sau chuyến về quê, nỗi sợ lớn nhất trong tôi không còn là cái nghèo mà là một ngày trở lại, cha mẹ đã không còn ngồi chờ tôi trước hiên nhà.

Độc giả giấu tên

Mời độc giả chia sẻ quan điểm và gửi tâm sự của mình đến chúng tôi ở phần bình luận phía cuối bài. Biết đâu, câu chuyện của bạn có thể giúp ai đó tìm thấy sự đồng cảm, hoặc đơn giản là giúp chính bạn vơi đi những muộn phiền.

Sau một đêm, tôi từ nàng dâu có hiếu chuyển sang bất hiếu với bố mẹ chồng vì một lý doSau một đêm, tôi từ nàng dâu có hiếu chuyển sang bất hiếu với bố mẹ chồng vì một lý do

GĐXH - Đêm ấy, tôi không sao chợp mắt nổi. Sáng hôm sau, tôi thấy mình cô đơn, lạc lõng trong chính căn nhà mình đã từng muốn gắn bó lâu dài.


Bình luận (0)
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Tags:
Hậu Giáng sinh: Lá thư gửi ông già Noel của con khiến tôi hoàn toàn gục ngã

Hậu Giáng sinh: Lá thư gửi ông già Noel của con khiến tôi hoàn toàn gục ngã

Tâm sự - 1 giờ trước

GĐXH - Đọc hai tấm thiệp các bé treo trên cây thông Noel, những dòng tâm sự ấy đã khiến tôi hoàn toàn gục ngã.

'Gà trống nuôi con' giữa lòng Hà Nội: Khi vợ ngoại tình rồi từ bỏ quyền nuôi con để 'sống đời tự do'

'Gà trống nuôi con' giữa lòng Hà Nội: Khi vợ ngoại tình rồi từ bỏ quyền nuôi con để 'sống đời tự do'

Tâm sự - 8 giờ trước

GĐXH - Đau lòng nhất là khi con hỏi: "Mẹ đi đâu rồi?", tôi chỉ biết nói dối là mẹ đi công tác...

Mới cưới hơn 20 ngày, tôi hoảng hốt phát hiện chồng lắp 5–6 camera giám sát vợ

Mới cưới hơn 20 ngày, tôi hoảng hốt phát hiện chồng lắp 5–6 camera giám sát vợ

Tâm sự - 8 giờ trước

Tôi lấy chồng chưa đầy một tháng. Từ lúc yêu, tôi đã biết anh có tính hay ghen nhưng bỏ qua vì nghĩ anh chín chắn, lại rất chiều tôi. Nhưng sau khi cưới, tôi phát hiện trong nhà có tới 5–6 chiếc camera. Từ yên tâm, tôi bắt đầu thấy ngột ngạt và ức chế vì nghĩ bị chồng kiểm soát

Bỏ đi vì bố để lại toàn bộ ngôi nhà cho em gái, tôi có nên về khi bố ốm nặng

Bỏ đi vì bố để lại toàn bộ ngôi nhà cho em gái, tôi có nên về khi bố ốm nặng

Tâm sự - 19 giờ trước

Khi bố tuyên bố để toàn bộ nhà cửa cho em gái, tôi cãi nhau với bố rồi bỏ đi, đến nay đã gần 2 năm. Mới đây, nghe tin bố ốm nặng, tôi muốn về chăm sóc bố nhưng vẫn chưa nguôi chuyện bố đối xử bất công với mình...

Yêu cầu chồng ký giấy từ chối tài sản có quá đáng không?

Yêu cầu chồng ký giấy từ chối tài sản có quá đáng không?

Tâm sự - 20 giờ trước

GĐXH - Tôi phải làm sao để anh hiểu rằng việc ký giấy từ chối tài sản là việc bảo vệ tương lai gia đình chứ không phải là hành động chia rẽ tình cảm?

Con ruột thờ ơ, con riêng tận tình và bản di chúc gây sốc cuối đời của cha dượng

Con ruột thờ ơ, con riêng tận tình và bản di chúc gây sốc cuối đời của cha dượng

Tâm sự - 1 ngày trước

GĐXH - Cho đến khoảnh khắc luật sư công bố bản di chúc tôi mới hiểu có những mối quan hệ không cần máu mủ, nhưng vẫn đủ sâu nặng để thay đổi cả một đời người.

10 năm sống chung với sở thích tình dục kỳ quặc của chồng, tôi muốn ly dị

10 năm sống chung với sở thích tình dục kỳ quặc của chồng, tôi muốn ly dị

Tâm sự - 1 ngày trước

Chồng tôi không ngoại tình, không bạo lực, nhưng suốt 10 năm, sống trong sự ghen tuông bệnh lý và những đòi hỏi thầm kín kỳ quặc khiến tôi luôn căng thẳng, lo sợ. Tôi muốn ly hôn, nhưng lại sợ điều tiếng hơn sợ chính nỗi đau của mình.

Sắp sinh con, bối rối khi chồng đề nghị mẹ tôi trông con để đỡ tiền thuê giúp việc

Sắp sinh con, bối rối khi chồng đề nghị mẹ tôi trông con để đỡ tiền thuê giúp việc

Tâm sự - 1 ngày trước

Tôi chuẩn bị sinh con đầu lòng, chồng đề nghị bà ngoại lên trông cháu để “đỡ lo” nhưng thực chất anh ấy sợ phải chi thêm một khoản cho giúp việc trong khi kinh tế eo hẹp. Tôi không muốn mẹ lại vất vả vì mình nhưng cũng khó từ chối đề nghị của chồng

Sự thật cay đắng sau lời cam chịu của người mẹ 'sống vì con'

Sự thật cay đắng sau lời cam chịu của người mẹ 'sống vì con'

Tâm sự - 2 ngày trước

GĐXH - Tôi từng khát khao bố mẹ ly hôn để mình có một ngày yên ổn. Nhưng chỉ vì mẹ muốn "con có bố", mà cuộc đời chúng tôi lại khổ y hệt như mẹ.

Ở tuổi U60, tôi muốn đi bước nữa nhưng con gái phản đối kịch liệt

Ở tuổi U60, tôi muốn đi bước nữa nhưng con gái phản đối kịch liệt

Tâm sự - 2 ngày trước

Chồng tôi mất sớm khi các con còn chưa vào lớp 1. Cả đời tôi lam lũ ngoài đồng ruộng để nuôi con khôn lớn, chưa từng nghĩ đến hạnh phúc của riêng mình. Đến khi tuổi đã xế chiều, tôi muốn đi thêm bước nữa với một người đàn ông góa vợ thì chính con gái tôi lại phản đối gay gắt...

Top