Hà Nội
23°C / 22-25°C

Thư tình của Trịnh Công Sơn (6): Anh nghĩ mình sẽ mãi như đứa trẻ

Thứ tư, 15:12 01/04/2015 | Giải trí

GiadinhNet – “Anh thấy Ánh đi qua những khung hình quen thuộc đó và mỗi ngày Ánh đã lớn lên, đã xa dần từng ngày tháng cũ. Đã bỏ sau lưng từng buổi chiều êm ả, đã quên mất những yêu dấu của một tuổi nồng nàn nhất trong đời một người con gái”.

Lời tòa soạn: Kỷ niệm 14 năm ngày mất của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn (1/4/2001 - 1/4/2014), Báo Gia đình & Xã hội trích đăng một số nội dung trong cuốn "Thư tình gửi một người" để gửi tới bạn đọc như một lời tri ân cố nhạc sĩ tài danh của Việt Nam.

Blao, 26/2/1965

Dao Ánh,

Anh đọc thư Ánh từ chiều hôm qua. Cũng như tháng 8 năm ngoái, thư Ánh vẫn là thư đầu tiên trong những ngày mọn mọt của anh ở đây. Anh đã đọc thư bao nhiêu lần. Và để mừng những tờ thư đó, anh đã mặc áo ấm vào đêm, uống thật say một mình rồi trở về cầm những tờ thư còn thơm mùi thơm quen thuộc đó mà ngủ. Bạch lạp thì cháy âm thầm trên giấc ngủ đó của anh.

Những ngày nay anh vẫn chưa làm được gì ngoài phí bỏ những giờ dài dẳng để ngồi đốt thuốc và nhìn hoài khoảng đất trời trước mặt. Anh đã viết xong một bản nhạc cho Ánh. "Ru mãi ngàn năm" hay "Ru em từng ngón xuân hồng".

Bây giờ buổi chiều. Anh đã hết cả ngôn ngữ để nói về vẻ ảm đạm của những buổi chiều ở đây.

Thứ sáu đã gần xuống hết, những mảng đất đang mang màu nâu bạc. Những con sâu đất và dế cũng đã reo rất sớm ngoài kia. Có lẽ anh lại phải nằm thêm một thứ bảy và một chủ nhật ở đây nữa.

Bây giờ Ánh đang làm gì, bờ sông thì vẫn có những hàng cây. Những hàng cây nhìn xuống một đời nước mãi chảy và những màu lá xanh, đỏ của mỗi ngày, của mỗi tháng, của mỗi năm. Anh thấy Ánh đi qua những khung hình quen thuộc đó và mỗi ngày Ánh đã lớn lên, đã xa dần từng ngày tháng cũ. Đã bỏ sau lưng từng buổi chiều êm ả, đã quên mất những yêu dấu của một tuổi nồng nàn nhất trong đời một người con gái. Rồi sau đó còn gì ngoài một đời sống đều đặn hơn, ngăn nắp hơn và những kỷ niệm đã được trút bỏ âm thầm (như anh đã có lần nói).

Một cơn mưa qua bất chợt ở chót con đường dốc. Anh đã biết được một vài người như thế. Sau lưng họ như đã có một bức tường dựng lên che khuất những ngày tháng dĩ vãng. Có lúc họ cũng quay lại nhưng để nhìn những gì đã qua với một vẻ thản nhiên của núi rừng. Sao anh lại nói đến điều này. Có phải nghĩ rằng một ngày kia Ánh cũng bỏ ra đi như thế không. Điều đó đã hẳn rồi. Anh nghĩ mình sẽ mãi như đứa trẻ vụng về bốc từng nắm cát và để trôi qua kẽ tay. Ôi những điều quý giá có bao giờ giữ mãi được.

Đêm bỏ xuống chỗ anh ngồi và ngoài kia. Những giờ rỗi rảnh ở đây, anh tình cờ đọc được cuốn Những cặp kính màu của Võ Đình Cường. Cuốn sách viết đã lâu, hơn 17 năm, bây giờ mới xuất bản. Giọng văn đã xưa nhưng tình tiết buồn đến vỡ mật. Có những đoạn journal của Thu như của Alissa. Những ý nghĩa về tình yêu của một người con gái bao giờ cũng dễ thương, cũng nồng nàn và cũng buồn. Trong cuốn truyện có hai người con gái: một Huế và một Hà Nội. Cuối cùng thì không còn ai và Lạc đã xót xa nhận chịu những mất mát đó với một hư vô nặng nề trùm lên đời sống. Mọi người đã không ai hiểu ai. Mọi người đã nhìn nhau qua một cặp kính màu. Anh đã buồn như khi đọc "Porte étroite".

Bây giờ anh đã gần trở lại hẳn với vẻ bình thản cũ của anh, nhưng anh cho đó cũng chỉ là một gắng gượng giả tạo mà thôi. Anh thấy khó thích nghi mình vào với đời sống này. Dù có già nua hơn nữa. Anh nghe một người quen vừa ở Sài Gòn lên cho biết đã có danh sách động viên khóa 20. Có lẽ anh đã có tên ở đó. Vào tháng tư thì giấy gọi bắt đầu gửi đến. Không hiểu khi vào đó thì anh sẽ ra sao nữa. Thôi cũng đành mà thôi.

Những vùng đất lạ đày đọa vẫn mở không ngừng trước lối đi của anh. Tất cả đời sống anh đã bị cuốn hút vào một cơn gió độc sẽ rã rời hơn nữa. Sẽ kêu rêu hơn nữa. Để rồi ích gì. Sẽ đánh mất và quên dần nhau. Định mệnh luôn luôn đào sâu những vực thẳm giữa anh và niềm an bình. Định mệnh chắc đã mãi theo dõi anh bằng đôi mắt hằn thù.

Có lẽ anh đã quá ích kỷ như Ánh nói. Anh đã nghĩ về mình quá nhiều. Anh đã nhìn thấy anh và quên rất nhiều người xung quanh. Bao giờ có tin chắc chắn về chuyện đi lính của anh, anh sẽ cho Ánh hay. Sẽ có dịp để đặt mình vào những giới hạn khác. Sẽ bắt đầu một cuộc đời học trò gian nan hơn. Sẽ bỏ vào lòng súng từng viên đạn phi lý để nhắm vào đầu vào mắt vào tim nhau. Anh đã hèn nhát hay vì chiến tranh này quá thô bạo. Nhưng thôi anh sẽ câm bớt lại. Trong xã hội này lý lẽ của kẻ yếu bao giờ cũng dễ biến thành những lời ngụy biện.

Từ một cái nhìn vào xã hội - vào thành kiến đã có - đến tất cả tất cả.

Những ngón tay Ánh có còn lạnh không?

"Những ngón tay Ánh có còn lạnh không?"

Đêm đã dày và một cơn mưa vừa trút xuống. Những tiếng hát cũng đã dấy lên rất xa xưa.

Anh ngồi đây và bỗng nhận ra rằng tất cả một cuộc đời này rồi cũng chỉ là một hoài công vô ích kéo dài hằng bao nhiêu thế kỷ nữa.

Ánh hãy quay ra cửa nhìn đồi với anh. Đồi thì đen sẫm và mưa đan nhỏ dưới bóng đèn.

Anh đang bị rơi vào những ngao ngán thường trực. Những lúc này anh đang bị dao động bởi hai thứ tình cảm khác ngược, vừa yêu thương tất cả vừa chẳng cần ai. Anh nghĩ đến vai trò của mỗi người trên vùng đất này sẽ diễn biến theo những công thức cố định để rồi kết thúc theo một phương châm bi đát như nhau. Bởi thế anh hay lo sợ vẻ kệch cỡm ngụy trang của con người. Anh tự hào khởi từ những ngày lớn khôn anh chưa hề dối lừa ai.

Đêm cũng chưa khuya mà sự yên tĩnh đã nghe rất rõ. Anh nhớ Ánh rất nhiều và điều đó chỉ có thể âm thầm nói cho riêng mình nghe. Ánh có thể nghi ngờ điều đó vì Ánh chỉ đọc nó qua những dòng chữ rời rã, khô cằn. Làm thế nào mà biện bác được. Cả một vòm trời ngoài khung cửa chỉ còn có một vì sao rất sáng. Cơn mưa đã ngưng từ bao giờ anh không biết rõ.

Những tiếng súng đại bác của đêm đã nổ rất gần. Mọi người đã ngủ yên. Mấy đêm nay anh ngủ ít hơn chẳng hiểu vì sao.

Những lời nói của Ánh như bắt đầu dấy lên: Anh sẽ đền gì cho Ánh, cho Ánh, cho Ánh.

Tiếng súng nổ đã rung cả cửa kính trước mặt. Anh sẽ đền bù cho Ánh tất cả, tất cả.

Bây giờ là giờ bạch lạp. Anh thắp nến để viết tiếp cho Ánh. Anh nằm dài trong mùng và viết đây.

Những tiếng súng vẫn nổ rền rất đáng ngại cả những tiếng xe nhà binh lao vút vào đêm.

Những ngón tay Ánh có còn lạnh không. Anh nhớ Ánh cùng những ngón tay dài đó.

Bây giờ thì hãy vào giấc ngủ. Đêm đã muộn màng. “Thôi em hãy ngủ anh hầu quạt đây”.

Trịnh Công Sơn

Bình luận
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Sau đăng quang hoa hậu, Yến Nhi đã làm ngay điều này với bố mẹ

Sau đăng quang hoa hậu, Yến Nhi đã làm ngay điều này với bố mẹ

Giải trí - 2 giờ trước

GĐXH - Hoa hậu Hòa bình Việt Nam 2025 Nguyễn Thị Yến Nhi ngay sau khi đăng quang đã nghĩ ngay đến việc chăm lo để bù đắp cho bố mẹ.

Hương Tràm, Vũ, Bùi Công Nam và những ca sĩ nào sẽ góp mặt tại đại nhạc hội 'V Fest - Vietnam Today'?

Hương Tràm, Vũ, Bùi Công Nam và những ca sĩ nào sẽ góp mặt tại đại nhạc hội 'V Fest - Vietnam Today'?

Xem - nghe - đọc - 3 giờ trước

GĐXH - Ban tổ chức "V Fest - Vietnam Today" thông tin, ca sĩ Hương Tràm, Vũ và Maydays chính thức xác nhận tham gia đại nhạc hội.

Nam diễn viên quê Hưng Yên đang gây tranh cãi trong phim 'Có anh, nơi ấy bình yên' là ai?

Nam diễn viên quê Hưng Yên đang gây tranh cãi trong phim 'Có anh, nơi ấy bình yên' là ai?

Giải trí - 6 giờ trước

GĐXH - NSƯT Thái Sơn khiến khán giả hụt hẫng khi từ ông bố ấm áp phim "Cha tôi, người ở lại" trở thành Cường "Gà" vai phản diện trong "Có anh, nơi ấy bình yên".

Lương Thùy Linh gây chú ý làm MC song ngữ

Lương Thùy Linh gây chú ý làm MC song ngữ

Thế giới showbiz - 17 giờ trước

GĐXH - Lương Thùy Linh ghi điểm khi làm MC hội nghị cấp cao với phong thái tự tin và khả năng ngoại ngữ. Cô tạo dấu ấn với hình ảnh áo dài và sự kết nối tinh tế.

Một cựu chiến binh Thành cổ tiếc nuối 'Mưa đỏ' có thể sẽ thành công hơn nếu...

Một cựu chiến binh Thành cổ tiếc nuối 'Mưa đỏ' có thể sẽ thành công hơn nếu...

Giải trí - 18 giờ trước

GĐXH - Theo TSKH Đào Chí Thành - cựu chiến binh Thành cổ Quảng Trị, "Mưa đỏ" sẽ tránh được những tranh cãi và thành công hơn nếu có một cuộc Hội thảo xây dựng kịch bản, với sự tham gia của các cựu chiến binh trực tiếp chiến đấu tại Thành cổ Quảng Trị năm 1972.

Mẹ đẻ và mẹ vợ Hồ Quang Hiếu gây chú ý

Mẹ đẻ và mẹ vợ Hồ Quang Hiếu gây chú ý

Giải trí - 19 giờ trước

GĐXH - Xuất hiện trong lễ vu quy của 2 con, mẹ đẻ và mẹ vợ Hồ Quang Hiếu gây chú ý với khuôn mặt rạng rỡ, mặc áo dài đôi, tone xanh thêu hoa sen.

Minh Chuyên hát tác phẩm mới của nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung

Minh Chuyên hát tác phẩm mới của nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung

Xem - nghe - đọc - 20 giờ trước

GĐXH - Nhạc sĩ Nguyễn Thành Trung vừa giới thiệu tới người yêu nhạc 2 tác phẩm mới được anh sáng tác trong sự hoài cảm của mùa Thu: "Nếu cô đơn sao em lại cô đơn một mình" và "Xa bạn". Đặc biệt, hai ca khúc mang 2 phong cách khác nhau, được nhạc sĩ Dương Đức Thụy phối khí.

Nữ ca sĩ quê Bắc Ninh hát ca khúc chính của phim 'Mưa đỏ' có đời thực ra sao?

Nữ ca sĩ quê Bắc Ninh hát ca khúc chính của phim 'Mưa đỏ' có đời thực ra sao?

Giải trí - 21 giờ trước

GĐXH - "Nỗi đau giữa hòa bình" do Hòa Minzy thể hiện được ê-kíp "Mưa đỏ" lựa chọn là ca khúc chính của phim. Chính điều này đã khiến tên tuổi của nữ ca sĩ quê Bắc Ninh càng được nhiều khán giả chú ý.

'Có anh, nơi ấy bình yên' mới nhất (tập 28): Bằng khuyên Phó chủ tịch xã Xuân 'buông' trang trại lợn để lên chức

'Có anh, nơi ấy bình yên' mới nhất (tập 28): Bằng khuyên Phó chủ tịch xã Xuân 'buông' trang trại lợn để lên chức

Xem - nghe - đọc - 22 giờ trước

GĐXH - Trong tập 28 "Có anh, nơi ấy bình yên", Bằng đưa ra tư vấn cho Phó chủ tịch xã Xuân lựa chọn hoặc là bỏ để "lên chức", hai là giữ lại thì tự phải lo liệu.

Con gái Thúy Hạnh đi Ý du học có cuộc sống ra sao?

Con gái Thúy Hạnh đi Ý du học có cuộc sống ra sao?

Giải trí - 23 giờ trước

GĐXH - Suti - con gái cả nhà Thúy Hạnh - Minh Khang đã sang Milan (Ý) du học và đang dần ổn định cuộc sống.

Top