Lặng lẽ những phận nghèo trên đỉnh Pú Xi
GiadinhNet - Pú Xi là ngọn núi nổi tiếng nhưng cũng là tên bản, tên xã nghèo nhất của huyện Tuần Giáo (tỉnh Điện Biên). Nơi quanh năm mây mù, sương giá, người dân phải ăn cơm với nước sôi. Chả thế mà hàng chục năm qua, niềm hạnh phúc lớn nhất mà họ luôn mong muốn là cả năm đủ ăn, đủ mặc để khỏi “bị đói và lạnh”.
Ăn cơm với nước sôi
Cũng như nhiều xã khác ở huyện Tuần Giáo này, đường đi vào Pú Xi thật gian nan, vất vả. Tuy được tách ra từ xã Mường Mùn năm 2012, nhưng so với những nơi khác thì Pú Xi khác hẳn: Heo hút, lạnh lẽo, nghèo nàn bao phủ mãi lên từng mái tóc, từng nóc nhà!
Tên xã Pú Xi được lấy theo tên của một ngọn núi, tên bản đã gắn liền hàng chục năm qua với những người Mông nơi đây. Ông Hoàng Văn Sim, Bí thư Đảng ủy xã Pú Xi nói rằng, Pú Xi là ngọn núi của gió, ngọn núi của mây, muốn chạm mây thì lên đỉnh núi, muốn sống trong cái giá buốt đến ngưỡng âm độ thì lên đỉnh núi, muốn nhìn toàn cảnh một vùng... cũng lên đỉnh núi.
Ngược dòng thời gian hơn 2 năm về trước, vào thời điểm tháng 8/2012, xã Pú Xi được thành lập trên cơ sở tách ra từ xã Mường Mùn, thuộc huyện Tuần Giáo. Giờ xã Pú Xi nằm lẻ loi giữa huyện Tuần Giáo và Mường Chà của huyện Điện Biên. Vài năm trước, để lên được xã Pú Xi thì chỉ có nước vạch lá cây, cuốc bộ theo đường mòn từ sáng tới tối thì đến nơi. Sau khi “lên chức”, xã Pú Xi được đầu tư mở rộng đường nhưng cũng chỉ heo hút ven những vách núi dựng đứng, đủ cho hai chiếc xe máy tránh nhau.
Trên đường lên đỉnh Pú Xi, chúng tôi được đám học trò lớp 6, người Mông, Hờ Thị May, Hờ A Dính, Thò A Sử dẫn lối về nhà. Nhà các em nằm quanh co trên đỉnh Pú Xi, nên để lên được bản ngọn nút cao nhất xã này, phải băng qua những cánh rừng, những con dốc dựng đứng và mất nửa ngày trời đi bộ 30km mới tới nơi.
Trong ngôi nhà tuềnh toàng, gió lạnh lùa thốc từ phía sau ra phía trước, cậu học trò người Mông - Thò A Sử sau cả ngày cuốc bộ từ trường về, bụng đói, bố mẹ đi làm rẫy chưa về, nó vội vã vào bếp, lục nồi xem còn cơm nguội không. Vét tất cả được chừng lưng bát, nó đặt lên cái bàn cũ kĩ, xiêu vẹo, rồi với tay xách ấm nước trên bếp đổ chan vào bát cơm. Nó hỏi, “các chú ăn không”, chúng tôi lắc đầu, nó cười rồi xúc ăn ngon lành.
Cạnh nhà của Sử là nhà Hờ A Dính, một cậu bé gầy nhom, co ro, lôi từ gầm giường ra một cây mía, chặt ra làm mấy khúc mời mọi người. Xong đó, nó cũng lấy cơm, vơ tí rau xanh trong nồi, ngồi bên bếp lửa ăn ngon lành. Bố của Dính, anh Hờ A Trang rót nước mời khách, kể về cuộc đời mình với giọng buồn buồn: “Tôi chẳng nhớ mình sinh năm bao nhiêu. Đến tuổi lấy vợ thì cùng bạn bè “ra cướp về và làm ma” chứ không biết nó bao nhiêu tuổi. Nhưng mà buồn lắm, cách đây mấy năm, sau khi sinh thằng con thứ hai thì vợ tôi ốm, không thuốc thang, không tiền đưa vợ đi viện nên chết rồi, mà vợ chết, tôi cũng chẳng nhớ năm nào. Mẹ chết, thằng nhỏ khát sữa, không có ai cho bú, nó không ăn cơm nên cũng chết theo mẹ. Giờ nhà chỉ có 2 bố con, lúa, ngô, sắn đều không có. Tôi chẳng vào rừng, chẳng săn bắt được, ai mượn làm gì thì tôi làm. Người nào có tiền thì cho tiền, người nào có cơm thì cho cơm. Còn thằng Dính, nó đi học dưới trường thì đã có nhà nước nuôi rồi”.
“Sẽ không còn phải lo cái đói, cái rét”
Cũng như hàng chục, hàng trăm ngôi nhà khác trên đỉnh Pú Xi này, 2 bố con anh Hờ A Trang trú ngụ trong căn nhà khoảng 20m2. Gọi là nhà cho nó “sang” chứ bốn bề, tứ phía trống huơ trống hoác. Trong nhà, ngoài cái bếp luôn đỏ lửa cùng mấy cái nồi niêu, xoong chảo đen ngòm thì chẳng có gì đáng giá.
Không riêng gì bản Pú Xi mà cả xã này, vì cuộc sống khó khăn, nhiều người cũng chịu khó đi nơi khác tìm kế mưu sinh nhưng rồi cũng chẳng ai khá hơn. Có nhiều khi đi với hai bàn tay trắng, khi về cũng… hai bàn tay trắng. Có người nghe nói bên Trung Quốc dễ kiếm tiền nên khăn gói qua đó, đi một năm, hai năm, rồi sang mãi chưa thấy về, có người về nhưng chẳng có đồng nào hoặc có người đi vào Nam, vào Tây Nguyên lập nghiệp, nhưng cũng đi rồi về chứ không khá khẩm hơn.
Như gia đình cô học trò Hờ Thị May, nhà rất nghèo. May học lớp 7 nhưng cơ thể em chỉ bằng đứa bé học lớp 4, người còm nhom. Đã nghèo nhưng dưới May còn có 6 đứa em, đứa nhỏ nhất mới được hơn 10 tháng. Trước đây, bố May cũng đi khắp nơi tìm việc làm nhưng chẳng ở đâu nhận. Bố May bảo, “nhà đông con, đông miệng ăn, mùa đông đã lạnh rồi, không thể để lũ trẻ và người già đói nên cứ phải vào rừng kiếm cái ăn suốt ngày. Vào rừng có măng lấy măng, có rau lấy rau, có củ mài lấy củ mài chứ sống thế này cũng chết đói thôi”.
Cả xã Pú Xi, ngoài ông bí thư là người Thái ra thì 100% người dân là người Mông. Ông Giàng A Ký - Chủ tịch Hội Nông dân xã Pú Xi cho biết, trước đây Pú Xi không có người nhưng khoảng năm 60 của thế kỷ trước, nhiều người từ khắp nơi di canh, di cư về đây. “Tôi còn nhớ, năm 1979, sau khi ăn Tết xong, nhà nào nhà nấy dìu dắt nhau lên đây. Gặp đỉnh Pú Xi, chúng tôi phải men theo lối trâu rừng mà đi, cuối cùng thì cũng lên được đỉnh núi. Thuở đó rau rừng, thịt thú rừng trở thành thức ăn chính. Dần dà, những con thú đó hết đi, người ta lại trở về xuôi mua lợn, gà rồi gánh ngược lên đây nuôi, mua thóc giống lên đây trỉa”, ông Ký tâm sự.
Nhưng nói như ông Giàng A Ký, ngoài điều kiện tự nhiên mất đi thì mọi thứ còn lại chẳng thay đổi là bao. Đường sá đi lại vẫn khó khăn, vẫn “độc đạo” từ trung tâm lên bằng con đường nhỏ mà “lúc mưa thì cũng như 60 năm trước”. Dân trên đỉnh Pú Xi vẫn nghèo, vẫn thiếu ăn quanh năm.
Khí hậu ở đỉnh Pú Xi quá khắc nghiệt, ngoài trỉa lúa, trỉa ngô, trồng sắn, người dân cũng chẳng biết làm gì khác để “đổi đời”. Đó cũng là lý do tại sao xung quanh đỉnh núi Pú Xi có hơn chục nóc nhà mà nhà nào nhà nấy đều trống huơ trống hoác. Thậm chí có hộ còn không có nhà ở hoặc nhà thì chỉ là những tấm nan phên ghép lại với nhau.
Thống kê, cả bản Pú Xi có mấy chục hộ gia đình nhưng chỉ duy nhất một hộ “gom góp mãi mới mua nổi một chiếc xe cũ kĩ mấy trăm nghìn”. Ông Hoàng Văn Sim – Bí thư Đảng ủy xã Pú Xi, ngậm ngùi: “Nói thật, người dân trên đỉnh núi này, họ có biết Sài Gòn là gì, có biết Tây Nguyên là gì? Thế mà tiếng đồn cứ lớn dần, người này rỉ tai người khác, có người còn bán hết tài sản, di cư vào Nam để lập nghiệp. Ngày không đi, về đêm cả trẻ con, người lớn, dắt nhau ra thị trấn rồi bắt xe vào Nam. Thà rằng họ đi rồi ổn định được cuộc sống thì không nói làm gì, đằng này lúc về còn khổ hơn vì đất đai, nhà cửa đã bán đi rồi. Cũng may, hiện nay trên đỉnh Pú Xi không có hộ nào bỏ xứ mà đi nữa”.
Ông Trưởng bản Pú Xi bảo, nhà nước cũng đã tìm cách phát triển kinh tế như trồng thử cây cánh kiến, cây sa nhân, cây thảo quả. Rồi người dân cũng đã bắt đầu biết nhân giống cây táo mèo, một trong những thứ đặc sản được nhiều người ưa thích mua về để ngâm rượu. Trong tương lai, có thể đó sẽ là nguồn thu chính để người dân vượt qua đói nghèo.
Một mùa xuân đang sớm trở về trên đỉnh Pú Xi cằn cỗi, lạnh giá này, nhưng nhiều người dân vẫn luôn tin, ngày mai họ sẽ được “đổi đời”. “Vẫn tin sẽ không còn lo cái đói, cái rét nữa. Chắc chắn, rồi ai cũng sẽ được ăn no, mặc ấm, ai cũng có xe máy để đi lại, có ánh điện, có tivi, điện thoại như bao người dân khác thôi…”, ông Giàng A Ký tươi cười nói.
Phùng Bình

Vụ ‘chặt chém’ 2,5 triệu đồng/cuốc xe: Khởi tố tài xế
Pháp luật - 3 giờ trướcCông an phường Hòa Bình (tỉnh Phú Thọ) đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can đối với Nguyễn Trường Giang (44 tuổi, trú tại phường Sơn Nam, tỉnh Hưng Yên) về tội Cưỡng đoạt tài sản.

Bộ GD&ĐT ban hành Thông tư khen thưởng và kỷ luật học sinh
Giáo dục - 4 giờ trướcBộ GD&ĐT vừa ban hành Thông tư 19/2025/TT-BGDĐT quy định về khen thưởng và kỷ luật học sinh.

Xe tải vỡ nát, 3 người bị thương sau tai nạn ở Huế
Thời sự - 5 giờ trướcGĐXH - Chiếc xe tải khi đang lưu thông bất ngờ va vào taluy dương, gây tai nạn khiến 3 người ở Huế bị thương phải đi cấp cứu.

Bắt giữ kẻ phóng hỏa đốt nhà người khác vì mâu thuẫn
Pháp luật - 5 giờ trướcBực tức vì mâu thuẫn cá nhân, một đối tượng đã mua 10 lít xăng phóng hỏa đốt nhà người khác nhằm trả thù. Công an tỉnh Cao Bằng đã nhanh chóng khống chế vụ cháy, bắt giữ đối tượng và đang tiếp tục điều tra, xử lý theo quy định của pháp luật.

Cảnh khác lạ dưới gầm cầu Vĩnh Tuy sau khi các điểm trông giữ xe chính thức bị 'xóa sổ'
Thời sự - 6 giờ trướcGĐXH - Sau khi bãi xe dưới gầm cầu Chương Dương và Ngã Tư Vọng bị thu hồi giấy phép, các điểm trông giữ phương tiện tại khu vực gầm cầu Vĩnh Tuy mới đây cũng đã chính thức được TP Hà Nội giải tỏa, trả lại hiện trạng ban đầu nhằm bảo đảm an toàn kết cấu hạ tầng.

Con giáp nam vừa tài giỏi vừa dịu dàng
Đời sống - 6 giờ trướcGĐXH - Trong 12 con giáp, có những người đàn ông không chỉ thành công trong sự nghiệp mà còn là mẫu hình người chồng lý tưởng.

Gần 500 người dân sống ‘thấp thỏm’ cạnh suối bị sạt lở
Đời sống - 6 giờ trướcSự cố sạt lở bờ tả suối Khe Chậm đoạn qua thôn Tân Giao, xã Thăng Bình (Thanh Hóa) có nguy cơ gây mất an toàn về tính mạng và tài sản tại khu dân cư thôn Tân Giao với 120 hộ, 480 khẩu đang sinh sống sát tuyến đường bê tông.

Ứng viên phó giáo sư duy nhất ngành Văn học năm 2025 là ai?
Giáo dục - 7 giờ trướcỨng viên phó giáo sư duy nhất của ngành Văn học năm nay là TS Lê Thị Thanh Tâm, sinh năm 1975, Trưởng Khoa Việt Nam học và Tiếng Việt, Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội.

Mỹ phẩm tên nước ngoài lẫn trong rác thải tại dự án đường dang dở ở Hà Nội
Đời sống - 8 giờ trướcGĐXH - Hàng loạt hộp mỹ phẩm mang tên nước ngoài, không rõ nguồn gốc xuất xứ, vẫn còn nguyên hộp vận chuyển hoặc bị bóc vỏ, nằm ngổn ngang tại một bãi rác tự phát trên tuyến đường dang dở ở phường Từ Liêm, Hà Nội. Thực trạng này tiềm ẩn nguy cơ ô nhiễm môi trường, đồng thời đặt ra nghi vấn về hành trình của những lô hàng "bí ẩn" này.

Danh tính các nạn nhân bị thương vụ xe tải đâm vào chợ chuối khiến nhiều người thương vong ở Quảng Trị
Thời sự - 8 giờ trướcGĐXH - Danh tính các nạn nhân bị thương trong vụ xe tải đâm vào chợ chuối khiến nhiều người thương vong ở Quảng Trị đã được xác định. Các nạn nhân đang được cấp cứu, điều trị tại bệnh viện.

72 giờ truy bắt hai 'siêu trộm'
Pháp luậtGĐXH - Sau 72 giờ điều tra, Công an tỉnh Hà Tĩnh đã bắt giữ hai đối tượng có nhiều tiền án, tiền sự liên quan đến vụ trộm tài sản trị giá hơn 430 triệu đồng.