Bức tranh mới nhất từ người thầy miền Trung – người từng có hơn 500 tranh phấn gây 'sốt' mạng xã hội
GĐXH - Trên nền bảng đen quen thuộc, thầy giáo Nguyễn Trí Hạnh lặng lẽ tạo nên bức tranh phấn màu tri ân tới lực lượng tuyến đầu trong công cuộc phòng chống HIV/AIDS. Bằng những nét phấn mộc mạc, thầy khắc họa hình ảnh người chiến sĩ trên nhiều trận tuyến: giữ gìn trật tự, gìn giữ bình yên và đồng hành trong phòng, chống HIV/AIDS. Mỗi gam màu đều chứa đựng sự trân trọng trước những hy sinh thầm lặng và những rủi ro họ đối mặt mỗi ngày. Từ lớp học nhỏ, bức tranh mang theo thông điệp nhân văn lan tỏa đến cộng đồng: hiểu hơn, chia sẻ hơn và trân quý hơn những người đang lặng thầm bảo vệ sự an toàn của xã hội.

Giữa lớp bụi phấn bảng đen và những gam màu tưởng như giản dị, thầy giáo Nguyễn Trí Hạnh (giáo viên Mỹ thuật tại Trường phổ thông Hermann Gmeiner, còn được biết đến là làng trẻ SOS thành phố Vinh) đã tạo nên một thế giới khác – nơi nghệ thuật gặp gỡ trách nhiệm xã hội, nơi từng nét vẽ hóa thành lời tri ân lặng lẽ dành cho những người chiến sĩ Công an nhân dân.
Bức tranh phấn màu rộng lớn, rực rỡ mà thầy thực hiện không chỉ khắc họa hình ảnh người lính gìn giữ bình yên, mà còn truyền đi thông điệp mạnh mẽ về cuộc chiến phòng, chống HIV/AIDS - hành trình mà lực lượng Công an nhân dân vẫn ngày đêm thầm lặng đối mặt.
Trong bàn tay phấn trắng bền bỉ ấy, nghệ thuật không đơn thuần là cái đẹp; nó trở thành cây cầu kết nối cộng đồng, khơi gợi sự thấu cảm và lan tỏa niềm tin vào một Việt Nam chiến thắng đại dịch vào năm 2030.

Thầy giáo Nguyễn Trí Hạnh - giáo viên Mỹ thuật tại Trường phổ thông Hermann Gmeiner, còn được biết đến là làng trẻ SOS thành phố Vinh.
Ý tưởng của bức tranh được nảy sinh từ sự giản dị nhằm hưởng ứng ngày Phòng chống HIV/AIDS, với mong muốn truyền tải câu chuyện đời thường nhưng giàu cảm xúc của con người thông qua nghệ thuật tranh phấn bảng. Một người học trò đã may mắn được thầy giáo Nguyễn Trí Hạnh - người nổi tiếng khắp mạng xã hội với hơn 500 bức tranh bằng phấn màu, đồng ý ủng hộ và biến ý tưởng thành hiện thực.
Thầy Hạnh chia sẻ, học trò của thầy có nguyện vọng được kể lại một câu chuyện không lời qua tranh phấn bảng – một phương tiện tưởng như đơn giản, nhưng lại có sức truyền tải cảm xúc mãnh liệt. Dù tranh phấn là hình thức nghệ thuật mộc mạc, nhưng lại chứa đựng sức mạnh biểu cảm kỳ diệu, có thể khiến người xem rung động ngay cả khi không có lời chú thích.
"Ý tưởng này rất giản dị nhưng rất xúc động. Sau khi được nghe học trò của mình chia sẻ, tôi cũng rất muốn truyền tải câu chuyện đó qua từng nét phấn. Khi nhận lời thực hiện bức tranh này, tôi cảm nhận ngay sức sống và sự chân thành trong ý tưởng". - Thầy Hạnh chia sẻ.
Thầy tiếp tục chia sẻ: "Được tham gia vào một tác phẩm vừa mang giá trị nghệ thuật vừa có ý nghĩa xã hội, truyền tải thông điệp về con người và tinh thần trách nhiệm của lực lượng công an, là niềm vui nhưng cũng là trách nhiệm lớn lao. Mỗi nét phấn tôi vẽ đều là sự gắn kết giữa tâm hồn tôi và câu chuyện của bức tranh, để khi người xem nhìn vào, họ không chỉ thấy hình ảnh mà còn cảm nhận được tâm tư, thông điệp và tình cảm mà tôi gửi gắm trong từng chi tiết".

Một bức tranh phấn màu khổ lớn, dưới bàn tay của thầy - nơi những đường nét mềm mại lại mang những thông điệp mạnh mẽ đến mức tưởng chừng như người xem có thể nghe thấy nhịp đập của từng mảng màu. Có lẽ, với thầy, mỗi bức tranh không chỉ mang nét nghệ thuật đơn thuần mà thầy còn đặt vào đó những 'âm sắc' và 'trọng lượng': Chiến sĩ Công an nhân dân, thầy thuốc, trẻ em, nhà giáo, nhà báo, những âm thanh cổ động, dòng chảy của sự sống từ hoa sen, và trên hết là lời nhắc nhở về cuộc chiến chống HIV/AIDS – một trận tuyến thầm lặng không tiếng súng nhưng chưa bao giờ nguôi khốc liệt.
Một nửa bảng trái của thầy để những chiến sĩ Công an trong sắc xanh truyền thống – vững vàng, chủ động, bước ra phía trước, chạm tay tới thông điệp "STOP HIV 2030". Họ vừa là hình ảnh đại diện cho những người gác cổng bình yên cho xã hội, vừa là biểu tượng khao khát hướng đến của những chiến sĩ đã từng phơi nhiễm HIV trong quá trình đấu tranh phòng chống tội phạm mà quên đi bản thân mình. Mỗi đường màu được miết lên bằng phấn, mềm mà lại dứt khoát, đem lại cảm giác như họ đang tiến lên từ màn sương, mang theo một nguồn sáng ấm áp. Phía dưới là những chiến sĩ với nét vẽ khỏe, góc cạnh hơn, tạo thành sự tương phản về năng lượng nhưng lại bổ sung cho nhau trong tổng thể bố cục, đại diện cho thế hệ chiến sĩ trẻ tiếp nối cuộc chiến phòng - chống HIV/AIDS ngày càng đông đảo, mạnh mẽ và quyết liệt.

Những chi tiết nhỏ dù rất khó vẽ bằng phấn màu nhưng cũng được thầy Hạnh tỉ mỉ vẽ sao cho giống nhất, cho thật nhất để tất cả mọi người đều có thể nhìn ra những biểu tượng quen thuộc.
Dưới đôi tay tài hoa của thầy, từng chi tiết trong bức tranh được chăm chút tỉ mỉ, kể cả những tiểu tiết nhỏ rất khó vẽ bằng phấn: một biểu tượng Facebook, một trái tim, hay những chi tiết tượng trưng cho mạng xã hội, pháp luật và truyền thông hiện đại. Dù nhỏ nhưng chúng không hề lạc lõng, bởi thầy khéo đặt cạnh các chiến sĩ công an, tạo nên một tổng thể hài hòa và giàu ý nghĩa.
Những chi tiết này ngầm nhấn mạnh rằng lực lượng công an ngày nay không chỉ chính quy, tinh nhuệ mà còn năng động, sáng tạo, biết ứng dụng công nghệ và truyền thông để truyền tải kiến thức phòng chống HIV/AIDS và các thông điệp xã hội đến cộng đồng một cách hiệu quả. Qua từng nét vẽ, từng mảng phấn, người xem có thể cảm nhận được tinh thần đổi mới, sự kết hợp giữa truyền thống và hiện đại, giữa trách nhiệm và sáng tạo trong công tác bảo vệ và chăm sóc cộng đồng.

Hình ảnh virus HIV 'sợ hãi' trước lĩnh vực truyền thông, biểu tượng cho sức mạnh lan toả kiến thức chống lại HIV/AIDS.
Một góc nhỏ của bức tranh là mảng đối lập rất mạnh: nếu thông thường người ta thường sợ HIV thì trong tranh là một hình tượng virus HIV được nhân cách hóa thành khuôn mặt sợ hãi. Điều này để khẳng định chúng ta có thể nhìn thẳng vào nó, gọi tên nó và chiến thắng nó. Những bàn tay cầm micro, điện thoại, máy ghi âm,... Đó là hình tượng biểu trưng cho vai trò của truyền thông - một lực lượng không thể thiếu trong trận tuyến phòng/chống HIV/AIDS: - "Chỉ khi ta nói về HIV/AIDS bằng khoa học, bằng sự cảm thông và trách nhiệm, thì rào cản lớn nhất: sự kỳ thị – mới bị phá bỏ" - thầy chia sẻ.

Trong tranh, một cậu bé dơ cao chiếc cúp cùng sách vở là biểu tượng nền giáo dục ở Việt Nam luôn được chú trọng không chỉ là về kiến thức trong sách giáo khoa mà là cả những kiến thức được truyền tải từ nghệ thuật.
Phía bên phải bức tranh, mềm mại và thanh bình hơn là hình ảnh bác sĩ và giáo viên. Một người mặc blouse trắng, một người đứng giảng bài trước học sinh gợi nhắc rằng cuộc chiến này, ngoài lực lượng công an, còn có vô số người bình thường, những "chiến sĩ" không mang quân hàm nhưng lại góp phần vô cùng quan trọng vào mục tiêu "Việt Nam chấm dứt AIDS vào năm 2030". Thầy vẽ họ bằng gam màu sáng, nhẹ, giống như những đốm sáng cân bằng lại phần gai góc của bố cục, tạo sự dung hòa như chính thông điệp nhân văn thầy muốn gửi gắm: cuộc chiến chống HIV/AIDS không thuộc về một lực lượng đơn độc nào, mà là trách nhiệm của toàn xã hội.

Hình ảnh cây tre và bông sen luôn là những biểu tượng quen thuộc của người Việt Nam vững chí, kiên cường.
Bên cạnh hình ảnh đó được mở ra bằng mảng màu xanh – xanh của tre, xanh của nước hồ sen – một gam màu mà thầy Hạnh luôn xem là "màu của hy vọng". Hoa sen hồng vươn lên trong tĩnh lặng, biểu tượng của sự tái sinh, của những điều tốt đẹp có thể nảy nở ngay cả giữa bùn lầy. Không phải ngẫu nhiên người đưa ý tưởng mang hoa sen vào tranh cổ động HIV/AIDS; nó gợi nhắc rằng ngay cả những người từng mang trong mình mặc cảm, kỳ thị, hay sai lầm, cũng có thể hồi sinh, có thể sống đẹp, sống có ích. "Chi tiết này rất ý nghĩa, hình ảnh ấy nói rằng HIV không phải dấu chấm hết. Nó chỉ là một thử thách. Và tất cả những người nhiễm HIV có quyền nở hoa lần nữa, miễn là sống cuộc đời có giá trị." - thầy Hạnh nói.
Và giữa lớp tre xanh ấy, thầy đặt một chú ong nhỏ đang hát, phát ra những nốt nhạc mang thông điệp "No HIV – No AIDS". Một hình ảnh trẻ trung, ngộ nghĩnh, tưởng chừng chỉ để làm tranh thêm sinh động, nhưng thực ra đó là cách thầy gửi thông điệp đến trẻ em: con trẻ như tờ giấy trắng, cần được tiếp cận kiến thức đúng đắn, cần được bảo vệ khỏi định kiến và cần học cách thương yêu, không kỳ thị người nhiễm HIV nhưng cũng cần được giáo dục các kỹ năng bảo vệ sức khoẻ bản thân để không mắc những rủi ro đáng tiếc. Những bài học đó nên bắt đầu từ trường học, từ cha mẹ, từ những bức tranh, từ những điều nhỏ nhất.
Quá trình thực hiện tác phẩm tranh phấn diễn ra vào những ngày gió mùa miền Trung, khi không khí lạnh len lỏi vào từng ngóc ngách, từng con hẻm nhỏ. Ngoài khung cửa sổ, những cơn gió thổi qua khe lá tạo thành nhịp điệu tự nhiên, như khẽ nhắc nhở con người ta về sự chuyển mùa, về nhịp sống đời thường vẫn tiếp diễn bên ngoài. Căn phòng nơi thầy vẽ mang một vẻ trầm lắng nhưng lại tràn đầy sức sống. Ánh sáng ban ngày chiếu qua khung cửa, tạo nên những mảng sáng tối trên bảng phấn. Mỗi khi thầy đặt tay lên phấn, dường như ánh sáng và bóng tối trên bảng hòa cùng nhịp tay thầy, tạo nên một vũ điệu tinh tế của nghệ thuật và cảm xúc.
Bố cục bức tranh giống như một khung trường đoạn – từ nguy cơ, đến sự bảo vệ, đến tri thức, đến truyền thông, rồi kết thúc bằng hi vọng. Tất cả được liên kết bằng những đường nét chuyển động mượt mà như dòng chảy của câu chuyện mà thầy Hạnh muốn kể: một câu chuyện về sự đồng lòng, về lòng dũng cảm, về trách nhiệm xã hội và về khát vọng hướng tới một Việt Nam không còn HIV/AIDS.
Học trò của thầy chia sẻ thêm: "Khi tôi lần đầu gặp thầy Nguyễn Trí Hạnh và trình bày ý tưởng, trong đầu tôi còn đầy những nghi ngờ: liệu thầy có đồng ý không, liệu ý tưởng này có phù hợp với phong cách tranh phấn của thầy không?... Từ trước đến nay thầy vốn là người bận rộn và rất thận trọng với từng tác phẩm của mình, đặc biệt là những tác phẩm liên quan đến lịch sử và lực lượng vũ trang".
Thế rồi tôi bất ngờ khi được thầy phản hồi: "Ý tưởng rất hay, thầy trò ta cùng thực hiện nhé" - thầy cười và nói. Lời nói ấy không chỉ là sự đồng ý. Với tôi, nó là cam kết, là sự mở cửa cho một hành trình sáng tạo chung giữa một người trẻ mang ý tưởng và một người thầy nhiều năm cầm phấn. Tôi nhanh chóng dựng bản phác thảo ý tưởng tranh vẽ để có thể thực hiện sớm tác phẩm này. Sự đồng cảm của thầy là động lực đầu tiên giúp tôi tin tưởng vào việc tác phẩm sẽ thành công".
Trong khoảng 15 ngày thực hiện bức tranh bằng phấn màu, giữa những ngày gió mùa se lạnh miền Trung, thầy vẫn miệt mài bên bảng vẽ. Dù sức khỏe bị ảnh hưởng bởi thời tiết, thường xuyên ho, khàn giọng, thầy vẫn kiên trì cầm phấn, để mỗi nét vẽ là một câu chuyện, một nhịp sống, một tâm tư được truyền tải. Đây là hành trình của sự đam mê, của sự đồng cảm và tinh thần nghệ thuật bất khuất.
Chia sẻ với người xây dựng ý tưởng bức vẽ, chúng tôi được biết: Quá trình thực hiện bức vẽ, thầy bị ốm, giọng khản đặc, gần như không thể phát ra thành tiếng, nhưng chỉ cần cầm phấn là thầy như quên đi hết mọi mệt nhọc. Dù học trò của thầy nhiều lần nửa đùa nửa lo lắng khuyên thầy nghỉ ngơi, uống nước ấm và bổ sung thuốc, thực phẩm tốt để giữ sức khỏe, thầy chỉ mỉm cười nhẹ, lắc đầu và nói: "Không sao đâu, cứ để ý tưởng dẫn lối, vẽ một chút thôi là lại khỏe".
Thầy kiên trì cầm phấn, tập trung vào từng nét vẽ, như thể cả cơ thể và tinh thần đều hòa vào bức tranh. Mỗi lần nhìn thầy miệt mài, học trò của thầy vừa xót xa vừa khâm phục. Lời khuyên về nghỉ ngơi dường như chỉ là gió thoảng bên tai, còn niềm đam mê trong thầy mạnh mẽ đến mức vượt qua cả mệt mỏi, lạnh lẽo, để từng nét phấn sống động hơn bao giờ hết.

Thầy Hạnh là người có tầm ảnh hưởng lớn tới giới trẻ về lan toả kiến thức bằng nghệ thuật cầm phấn. Rất nhiều bạn trẻ trên mạng xã hội từ những nét vẽ của thầy mà thấy hiểu thêm về đất nước, về lịch sử.
Tháng 11 là mùa tri ân dành cho người thầy, nhưng cũng là cơ hội để lan tỏa những giá trị đẹp đẽ mà họ gìn giữ: Trong từng mảng màu phấn, thầy Hạnh không chỉ vẽ, mà gửi gắm một lời nhắn: Rằng hành trình chống HIV/AIDS chưa bao giờ là của riêng ngành y hay ngành công an; đó là hành trình của cả xã hội, bắt đầu từ những bài học đầu tiên mà trẻ em được nghe, từ thái độ mà mỗi gia đình trao truyền cho con trẻ. Nhân dịp 20/11 vừa qua, thầy Hạnh vừa muốn gửi lời tri ân tới lực lượng tuyến đầu và cũng là dịp để thầy lan toả những giá trị nhân văn tới cộng đồng.
Khi được hỏi về cảm nhận của thầy khi được các bạn trẻ yêu mến, thầy Hạnh chỉ cười và trả lời: "Tôi rất mừng vì điều đó, không phải mừng vì mình nổi tiếng, mà tôi nhận ra thế hệ trẻ Việt Nam thực sự rất yêu lịch sử, yêu sự mài giũa - những điều mộc mạc giản dị - điều mà nhiều người cho rằng 'Gen Z bây giờ không thế'. Các bạn trẻ đang từng bước tiếp nhận khoa học và tri thức theo những tiến bộ của xã hội, đó là điều rất đáng mừng. Đó không hẳn là hoàn toàn chạy theo công nghệ, chỉ là đôi khi 'mấy đứa nhỏ' có thể bận học, bận tiếp thu rồi vô tình bị lãng quên những điều gần gũi" - thầy Hạnh cười và nói với nụ cười giản dị.
Thầy chia sẻ tiếp: "Mình làm thầy, trách nhiệm là truyền tải kiến thức, tôi lấy đó là niềm vui - là chất liệu để vẽ tranh. Học trò có quên thì người cầm phấn phải gợi nhắc. Những điều giản dị, thân thuộc phải hiện hữu thực tế mới thấy thế hệ trẻ cũng yêu đất nước, yêu nghệ thuật và cũng rất sẵn sàng học hỏi để cống hiến. Với sức nhanh nhẹn, thông minh, năng động của các bạn trẻ, sự cống hiến của các lĩnh vực ngành nghề trong toàn xã hội, các chính sách tiến bộ của nhà nước cùng nền y học ngày càng hiện đại, tôi tin rằng chặng đường Việt Nam chấm dứt HIV sẽ không xa nữa".

Bức thư thầy giáo Nguyễn Trí Hạnh gửi tới cộng đồng nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 và hưởng ứng ngày Phòng, chống HIV/AIDS 1/12.
Bức tranh dưới nét phấn của thầy giáo Nguyễn Trí Hạnh được hiện lên như một "khung phim" sống động: lực lượng Công an nhân dân giữ vững tuyến đầu, những bác sĩ lặng lẽ đứng sau mỗi phác đồ điều trị, những nhà giáo gieo vào học trò ý thức bảo vệ bản thân, và cả người dân – những chiến binh thầm lặng góp sức bằng hiểu biết, bằng sự tử tế, bằng tránh kỳ thị. Mọi nhân vật, dù lớn hay nhỏ, đều bước đi cùng một hướng tới 2030 chấm dứt HIV/AIDS tại Việt Nam.

Bức tranh bằng phấn của thầy giáo Nguyễn Trí Hạnh (giáo viên Mỹ thuật tại Trường phổ thông Hermann Gmeiner, còn được biết đến là làng trẻ SOS thành phố Vinh).
Điều khiến tác phẩm của thầy Hạnh trở nên đặc biệt không chỉ là kỹ thuật vẽ phấn đầy tinh tế, mà chính là tinh thần nhân văn ẩn dưới từng nét màu. Một con ong nhỏ cầm loa, ngân lên những nốt nhạc "nói không với HIV/AIDS". Một bó hoa sen nở rộ bên bờ tre Việt Nam, như lời khẳng định rằng điều đẹp đẽ nhất luôn nảy mầm từ giáo dục và ý thức cộng đồng.
Trung tâm của tất cả là hình ảnh những chiến sĩ công an: nghiêm cẩn, mạnh mẽ nhưng vẫn gần gũi. Họ không chỉ đại diện cho sự bảo vệ, mà còn là biểu tượng của lòng tin. Niềm tin rằng mọi người đều xứng đáng được sống trong một xã hội an toàn, khỏe mạnh, không còn bóng đen của dịch bệnh.
Thầy Hạnh bằng phấn trắng phấn màu, bằng tâm huyết người làm nghề giáo đã biến một chiếc bảng đơn sơ thành một bản tuyên ngôn lặng lẽ: Tri thức có thể cứu người, hiểu biết có thể thay đổi cộng đồng, và lòng nhân có thể xoá sạch những rào cản kỳ thị. Đây không chỉ là một bức tranh. Đây là lời nhắc:"Chúng ta, từng người một – đều là một nét vẽ dẫn Việt Nam đến tương lai không còn HIV/AIDS".
Khi được hỏi về một điều muốn gửi gắm riêng tới học sinh của mình trong bức tranh, thầy Hạnh ân cần: "Các con nhìn xem, ai trong đây cũng đang làm một việc nhỏ cho cộng đồng. Các con cũng có thể như vậy. Vẽ tranh, tuyên truyền, nói điều đúng, bảo vệ bạn bè – đó cũng là một cách góp phần xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn". Trong giọng nói ấy có sự tin tưởng tuyệt đối vào thế hệ trẻ, vào khả năng mà giáo dục mang lại, vào sức mạnh của nghệ thuật không chỉ để làm đẹp, mà để làm cho xã hội tốt lên.
Kính mời bạn đọc cùng chiêm ngưỡng một số những tác phẩm tranh vẽ của thầy Nguyễn Trí Hạnh được lan toả đông đảo trên mạng xã hội thời gian vừa qua.


Không như sơn dầu hay màu nước, phấn màu không có sự lan màu, đòi hỏi người vẽ phải kiên trì luyện từ nét đơn giản đến chi tiết phức tạp.












12 bức tranh khắc hoạ 12 con giáp.

Với thầy mỗi bức tranh là một “bài học lịch sử sống động” dành cho học trò.Không như sơn dầu hay màu nước, phấn màu không có sự lan màu, đòi hỏi người vẽ phải kiên trì luyện từ nét đơn giản đến chi tiết phức tạp. Nhưng chính sự khó khăn ấy lại thôi thúc thầy tìm tòi, sáng tạo, để mỗi bức vẽ đều chứa đựng một câu chuyện, một thông điệp. “Mỗi nét phấn là một lời tri ân gửi đến các thế hệ cha anh đã hy sinh để đất nước có được độc lập, hòa bình như hôm nay”, thầy Hạnh nói.

Sau mỗi lần đăng tải lên mạng xã hội, các bức tranh của thầy đều nhận được hàng nghìn lượt thích, chia sẻ cùng vô số lời khen. “Dù rất tiếc khi phải tự tay xoá những đứa con tinh thần, nhưng tôi hạnh phúc vì chúng đã tồn tại mãi mãi trong lòng khán giả, chứ không thuộc về riêng ai”, thầy giáo xứ Nghệ bày tỏ.

Thầy Nguyễn Trí Hạnh từng gây ấn tượng mạnh trên mạng xã hội với những bức tranh phấn màu trên bảng xanh.

Những bức tranh rồi sẽ bị xóa đi, nhưng cảm xúc và ấn tượng thì vẫn còn mãi. Đó chính là giá trị bền lâu, gieo vào tâm hồn thế hệ trẻ niềm tự hào dân tộc và sự trân trọng quá khứ. Từ những điều giản dị ấy, tinh thần yêu nước vẫn được gìn giữ và lan tỏa.
9 thực phẩm giúp tăng collagen, xóa quầng thâm mắt tự nhiên: Bí kíp ‘cứu’ đôi mắt mệt mỏi mà ai cũng cần biết
Sống khỏe - 14 giờ trướcGĐXH - Đôi mắt thâm quầng không chỉ đến từ thiếu ngủ mà còn là dấu hiệu cơ thể đang thiếu collagen. Nhưng thay vì phụ thuộc vào mỹ phẩm hay thủ thuật thẩm mỹ, bạn hoàn toàn có thể cải thiện vùng da mắt chỉ bằng những thực phẩm quen thuộc mỗi ngày. Từ quả mọng, cá béo đến các loại hạt giàu chất chống oxy hóa, danh sách dưới đây sẽ giúp tăng sinh collagen tự nhiên, làm sáng vùng da dưới mắt và trả lại vẻ tươi tắn cho gương mặt. Đây chính là bí kíp đang được nhiều bạn trẻ chia sẻ rần rần – đơn giản, lành mạnh và hiệu quả rõ rệt.
Người bố ôm con lao vào bệnh viện giữa đêm khi bé bị ngưng tim 10 phút
Y tế - 20 giờ trướcBé trai 6 tuổi ở Đồng Nai bị ngưng tim 10 phút, người bố ôm con lao vào bệnh viện giữa đêm cầu cứu bác sĩ. Sau nỗ lực cấp cứu tích cực, bé đã qua con nguy kịch và dần hồi phục.
Cà phê muối hóa ‘kẻ hai mặt’: Thức uống gây nghiện nhưng âm thầm làm bạn tăng cân
Sống khỏe - 23 giờ trướcGĐXH - Cà phê muối vẫn hot rần rần, thơm béo mặn mà làm ai cũng mê đắm. Nhưng ít người biết rằng đằng sau hương vị “gây thương nhớ” ấy là nguy cơ khiến cân nặng nhích lên từng ngày. Calo cao, topping béo và thói quen uống sai thời điểm có thể biến một ly cà phê muối tưởng vô hại thành thủ phạm phá vỡ vòng eo. Vậy làm sao để vẫn tận hưởng hương vị này mà không lo tăng cân? Bài viết sẽ bật mí ngay.
Tôn vinh tân Phó Giáo sư của ngành Y Nghệ An
Sống khỏe - 1 ngày trướcChiều 20/11, Bệnh viện Mắt Nghệ An tổ chức lễ kỷ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam và vinh danh tân Phó Giáo sư Trần Tất Thắng - Giám đốc Bệnh viện.
Nơi tuyến đầu thầm lặng - những ‘ánh đỏ’ giữ bình yên trong cuộc chiến vô hình
Y tế - 1 ngày trướcGĐXH - Trong cuộc chiến phòng chống HIV/AIDS, nơi những rủi ro có thể xuất hiện từ một vết thương nhỏ hay giọt máu bất ngờ, những cán bộ, chiến sĩ Công an nhân dân vẫn thầm lặng chiến đấu. Từ các mũi trinh sát phòng chống ma túy đến cán bộ trại giam, y tế,… họ đối mặt áp lực đặc thù mà không cho phép mình chùn bước. Bên cạnh những nguy cơ nghề nghiệp là đời sống riêng đầy vất vả, nhưng họ vẫn kiên định dựa vào kiến thức khoa học, giữ vững sự bình tĩnh để bảo vệ cộng đồng. Dẫu lặng lẽ và ít khi lên tiếng, những “ánh đỏ” ấy vẫn ngày ngày thắp lên, trở thành điểm tựa giữa cuộc chiến không tiếng súng.
Chuyện người trong cuộc: Người phụ nữ thay đổi định kiến, xóa tan kỳ thị về HIV/AIDS ở Đồng Hỷ
Y tế - 1 ngày trướcGĐXH - Người phụ nữ có cái tên là Đàm Thị Tâm, đã quá quen thuộc với người dân xã Minh Lập, huyện Đồng Hỷ, nay là xã Đồng Hỷ, tỉnh Thái Nguyên.
3 kiểu ăn kiêng để giảm cân hot nhất hiện nay: Phương pháp nào mới thật sự hợp với bạn?
Sống khỏe - 2 ngày trướcGĐXH - Giảm cân không chỉ là siết ăn hay đếm calo. Ba phương pháp ăn kiêng phổ biến hiện nay, từ cách giảm carb, nhịn ăn gián đoạn cho đến chế độ ăn truyền thống, mỗi kiểu lại phù hợp với một nhóm người khác nhau. Điều quan trọng là chọn đúng phương pháp để vừa giảm cân bền vững, vừa không gây mệt mỏi hay ảnh hưởng sức khỏe. Dưới đây là phân tích nhanh và rõ nhất để bạn xem đâu mới là chế độ “hợp cơ địa” cho mình.
Ăn low-carb mà không kiệt sức: 'Bí kíp' giảm cân bền vững, giữ dáng 'xịn' suốt cả năm
Sống khỏe - 3 ngày trướcGĐXH - Bạn muốn giảm cân nhưng sợ ăn low-carb sẽ mệt mỏi, chóng mặt hay “đuối” ngay ngày đầu? Thực ra, low-carb không hề cực đoan như bạn nghĩ. Khi hiểu đúng nguyên tắc và biết cách cân bằng đạm – chất béo – rau xanh, đây là chiến lược giúp bạn giảm mỡ bền vững mà vẫn giữ được năng lượng mỗi ngày. Dưới đây là hướng dẫn chi tiết để bạn bước vào chế độ low-carb một cách dễ dàng và hiệu quả nhất.
Rau càng cua: Loại rau nhìn thì đơn giản mà lại có 4 lợi ích sức khỏe bất ngờ
Sống khỏe - 3 ngày trướcGĐXH - Nhìn mảnh mai và mọc hoang vậy thôi, rau càng cua lại là một trong những loại rau giàu dinh dưỡng mà nhiều người chưa biết hết công dụng. Từ hỗ trợ miễn dịch, bảo vệ tim mạch cho đến giúp xương chắc khỏe, loại rau nhỏ bé này sở hữu loạt lợi ích đáng nể cho sức khỏe. Dưới đây là 4 lý do khiến rau càng cua xứng đáng xuất hiện thường xuyên hơn trong mâm cơm nhà bạn. Đọc ngay để không bỏ lỡ “viên ngọc thô” của tự nhiên.
4 thực phẩm giàu vitamin D cực dễ tìm giúp bạn 'đỡ mệt', tăng đề kháng trong mùa đông lạnh
Sống khỏe - 3 ngày trướcGĐXH - Mùa đông nắng yếu khiến cơ thể dễ thiếu vitamin D, dẫn đến mệt mỏi, suy giảm miễn dịch và xương yếu hơn bạn tưởng. May mắn là bạn hoàn toàn có thể bù đắp lượng vitamin D cần thiết qua những thực phẩm quen thuộc, đơn giản và cực kỳ dễ chế biến. Dưới đây là 4 nguồn vitamin D tự nhiên được chuyên gia khuyến nghị để giúp bạn giữ sức khỏe ổn định và đứng vững trước mùa lạnh.
Nơi tuyến đầu thầm lặng - những ‘ánh đỏ’ giữ bình yên trong cuộc chiến vô hình
Y tếGĐXH - Trong cuộc chiến phòng chống HIV/AIDS, nơi những rủi ro có thể xuất hiện từ một vết thương nhỏ hay giọt máu bất ngờ, những cán bộ, chiến sĩ Công an nhân dân vẫn thầm lặng chiến đấu. Từ các mũi trinh sát phòng chống ma túy đến cán bộ trại giam, y tế,… họ đối mặt áp lực đặc thù mà không cho phép mình chùn bước. Bên cạnh những nguy cơ nghề nghiệp là đời sống riêng đầy vất vả, nhưng họ vẫn kiên định dựa vào kiến thức khoa học, giữ vững sự bình tĩnh để bảo vệ cộng đồng. Dẫu lặng lẽ và ít khi lên tiếng, những “ánh đỏ” ấy vẫn ngày ngày thắp lên, trở thành điểm tựa giữa cuộc chiến không tiếng súng.

